Mười lăm năm sau.
Pháp Vực, quốc gia Trật Tự, thành Trí Tuệ.
Trong toàn bộ Pháp Vực, có tất cả 12 tòa thành, lấy 12 Thần Điển đặt tên. Mỗi một tòa thành đều được xây dựng trên chỗ thần điển hóa thành. Nghe nói, trong thành sẽ có thư thần điển. Nếu có người có thể tu luyện pháp điển tới tầng cao nhất liền có khả năng được sự đồng ý của thần điển, trở thành Thần Sứ. Nếu có thể xuất hiện 12 vị Thần Sứ, rất có khả năng sẽ hồi sinh.
Thành Trí Tuệ lấy thánh điển Trí Tuệ làm tên vị trí ở phía Đông Nam Pháp Vực.
Đáng tiếc, trong lịch sử Pháp Vực hay nói trong lịch sử quốc gia Trật Tự việc 12 vị Thần Sứ xuất hiện dù có ba vị liền lúc cũng chưa một lần xuất hiện. Như hiện tại, toàn bộ Pháp Vực cũng chỉ có một vị Thần Sứ.
Thư phòng, phủ tổng đốc.
“Lão sư, ngài tìm ta.” Một thanh niên cung kính đứng trước bàn sách. Khuôn mặt anh tuấn, ánh mắt sang ngời đầy sức sống. Cao tầm 1m8 mặc trường bào trắng trông nho nhã nhưng không thiếu phần cương nghị.
Pháp Vân khép quyển sách trong tay, mỉm cười nói: “Ngồi đi.”
“Vâng.” Lúc này, người thanh niên mới ngồi xuống trên ghế trước bàn sách. hai tay để trên đầu gối ngồi nghiêm chỉnh.
Pháp Vân hỏi: “Thần Điển Trí Tuệ tầng thứ 5 con đã qua chưa? Tu luyện đến đâu rồi?”
Thanh niên nhẹ gật đầu: “Đã được thánh trang thứ năm đồng ý rồi ạ!”
Vốn là tổng đốc thành Trí Tuệ, đã có rất ít việc có thể thay đổi hay tác động tới cảm xúc của Pháp Vân được nhưng khi nghe được câu nói này hai con mắt hắn lập tức phát sáng lên, bên trong gian phòng cũng có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ tỏa ra.
“Cho ta xem!” Hắn kích động đứng người dậy, ánh mắt sáng rực nhìn người thanh niên kia.
Người thanh niên trẻ cũng lập tức đứng người lên, tay phải đặt trước ngực trái, tay trái mở ra trầm giọng “Thần ban cho pháp điển!”
Hai con mắt hắn trong nháy mắt tỏa ra ánh sáng vàng, cùng lúc đó quanh thân ánh sáng màu kim chuyển động xung quanh, chạy về phía tay trái hắn. Ánh sáng ngưng tụ, một quyển sách vàng lập tức xuật hiện trên bàn tay hắn, trên pháp điển hiện ba chữ: “Chưởng! Khống! Giả!” Trong đó đã có hai chữ được thắp sáng.
“Tốt!” Pháp Vân hét lớn một tiếng, cười ha hả nói: “Pháp Hoa con sắp trưởng thành rồi, năm nay mới gần hai mươi tuổi đã bước vào giai đoạn trung giai Chưởng Khống Giả. Con có biết sao ta cao hứng như thế không?”
Pháp Hoa thật sự sửng sốt nói: “Không biết ạ!”
Pháp Vân nói: “Căn cứ vào lịch sử quốc gia Trật Tự chúng ta mà nói, muốn trở thành Thần Sứ nhất định phải đột phá Chấp Pháp Giả trước tuổi 20 trở thành Chưởng Khống Giả. Mà người còn ba tháng nữa mới tới 20 tuổi mà đã bước vào trung giai Chưởng Khống Giả. Tương lai sẽ có triển vọng rất lớn. Trước mắt có thể thấy, Thần Điển Trí Tuệ cũng rất thưởng thức con.”
Pháp Hoa nhẹ gật đầu, ánh mắt lóe lên sự hưng phấn, nhưng cử chỉ không có quá nhiều biến đổi vẫn điềm tĩnh như thường: “Là thầy dạy tốt.”
Pháp Vân mỉm cười nói: “Nói với con rất nhiều lần rồi, không có người ngoài gọi ta nghĩa phụ.”
“Vâng, nghĩa phụ.” Pháp Hoa đúng quy củ gọi.
Pháp Vân đối với biểu hiện của Pháp Hoa hết sức hài lòng. Quốc gia Trật Tự tôn trọng nhất chính là trật tự, lễ nghi.
“ Con đã đột tới cảnh giới thứ năm trở thành trung giai Chưởng Khống Giả, việc này con cũng có tư cách đi làm. Mười mấy năm qua, con chưa bao giờ làm ta thất vọng, nhưng lần này việc hệ trọng con cực kỳ phải cẩn thận.”
Sắc mặt Pháp Vân trầm ngưng, Pháp Hoa cũng không gặm hỏi, chỉ đứng yên chờ đợi lão sư cũng là nghĩa phụ giải thích.
“Lịch sử Thất Thần Châu con đã nghe qua đi.” Pháp Vân nói.
“Thất Thần Châu?” Gương mặt Pháp Hoa thể hiện mấy phần kinh ngạc. Hắn đương nhiên đã nghe qua, vào mười lăm năm trước ở Thánh Điện thành Trí Tuệ hắn đã được nghe tới. Cũng đã từng học về lịch sử Thất Thần Châu.”
“Nghĩa phụ, Thất Thần Châu thật sự có thật sao?” Hắn có chút không dám tin hỏi.
Pháp Vân mỉm cười nói: “Thần Điện cũng đã nói tới thì làm sao có thể là giả? Năm đó tiên tổ Thiên Hành dùng Thánh Điển Dự Ngôn tiên đoán vụ đại tai biến đó. Đại lục Yêu Tinh lúc đó 2 tộc Yêu, Tinh nắm giữ quyền hành đều đồng ý, sau trăm năm chiến tranh cả đại lục cùng nhau liên minh lại. tìm hết các loại thiên tài địa bảo, lấy hỏa diễm Thất Thải Liên Hoa Nham Tương Rừng làm cơ sở dùng máu của 12 Đại Yêu cùng 12 Thiên Tinh luyện thành bảy đại Thần Khí gọi Thất Thần Châu.”
“Đáng tiếc là, khi đại tai biến tới, sức mạnh của Thất Thần Châu cũng không thể ngăn cản được toàn bộ tai kiếp, cuối cùng để hành tinh Ma Thú rơi xuống dẫn đến sinh linh đồ thán, đại lục Yêu Tinh sụp đổ nứt vỡ chia làm sáu. Nhưng cũng thời điểm đó đã tạo cơ hội cho nhân loại. Mặc dù bảy Thần Khí không thể cản toàn bộ tai kiếp nhưng cũng đã làm chậm được tốc độ rơi của hành tinh Ma Thú không để toàn bộ tinh cầu bị diệt vong. Sau việc đó, Thất Thần Châu tan nát, tung tích không rõ.”
Pháp Hoa nghe vậy không khỏi nhớ lại những gì hắn được học trong lịch sử thời đại Băng Hà, đại tai biến lần đó thật ra lại là lúc các anh tài hội tụ nhiều nhất. Yêu, Tinh 2 tộc thời kỳ đó, 12 vị tu luyện qua cấp đại Thiên Thần cũng chỉ chiếm một con số nhỏ. Cái gọi là cấp đại Thiên Thần chính là tu luyện tới thực lực đỉnh cao nhất ở hành tinh Pháp, vượt qua được cấp 12. Có thể đạt được thành tựu này, mỗi một vị đều có thể dời núi lấp biển, thay đổi đất trời.
Mà trong giai đoạn hiện tại, trên toàn bộ hành tinh Pháp Lam người có thể tới cấp đại Thiên Thần cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nói chung sau đại tai biến, hành tinh Pháp Lam cũng chịu nhiều tổn thất to lớn.
“Lão sư, người nói với con chuyện này là có ý gì ạ?” Pháp Hoa đột nhiên có một ý nghĩ táo bạo, ánh mắt tỏa sáng.
Pháp Vân trầm giọng nói: “Vào thời điểm luyện chế Thất Thần Châu, tiên tổ Pháp Sơ cũng tham dự vào. Cùng tham dự lúc đó còn có tiên tổ Lam Quỳnh người sáng lập ra quốc gia Tự Do hiện đang ở Lam Vực. Khi đó vô luận là ta hay quốc gia Tự Do đều vẫn bị phụ thuộc hai tộc Yêu, Tinh nhưng hai vị tiên tổ đều đã là đại Thiên Thần, đều bị điều động đi. Thời điểm luyện chế Thất Thần Châu 2 vị tiên tổ phụ trách luyện chế một viên trong đó.”
“Mặc dù trên lý thuyết, chúng ta tôn trọng trật tự, quốc gia Tự Do tôn trọng tự do. Nhưng nói đi nói lại chúng ta đều là nhân loại khác biệt với hậu nhân Yêu, Tinh Thánh Vực. Cả hai tiên tổ cùng hợp lực cuối cùng cũng luyện chế được Vô Song Châu một trong những Thất Thần Châu. Mà cuối cùng vào thời khắc hoàn thành hai vị tiên tổ cũng rót vào đó lượng lớn máu của chính mình. Lại dùng cùng nguyên tố chi hải tạo cho Vô Song Chấu có sự liên kết với tiên tổ lạc ấn. Cũng làm cho viên thần châu này hòa hợp thành một với sự tồn tại của chúng ta.”
Nói đến đây, Pháp Vân dừng lại một chút, ánh mắt sâu xa nhìn Pháp Hoa trầm giọng nói: “Trước đây không lâu, Thần Sứ đại nhân cảm nhận được nó đang tồn tại.”
“Vô Song Châu?” Pháp Hoa cả người phấn khích hẳn lên, la thất thanh.
“Không sai, chính là Vô Song Châu.” Thanh âm của Pháp Vân cũng cao lên mấy phần, vẻ mặt kích động.
“Thần Sứ bằng lực lượng của thần điển, cảm nhận được Vô Song Châu đang ở Vô Tận Lam Hải trên một hòn đảo nhỏ. Đối với thành Trí Tuệ cảu chúng ta nó ở phía đông nam. Mà Vô Song Châu kia có chỉ dẫn cho Thần Sứ là thành Trí Tuệ chúng ta phải cử đi một người và cũng chỉ có thể có một người được lên đảo đi tìm Vô Song Châu. Mà người được chọn phải chưa qua tuổi 30. Mà việc này cho dù là Thần sứ cũng chỉ cảm nhận được một chút cũng không hoàn toàn chắc chắn có thật đó là Vô Song Châu trong Thất Thần Châu. Việc này cũng có quan hệ tới thành Trí Tuệ mà Thần sứ lại không phải Chưởng Khống Giả của Thần Điển Trí Tuệ cho nên đem nhiệm vụ tìm kiếm Vô Song Châu giao cho ta. Ta càng nghĩ càng thấy chỉ có con là thích hợp nhất, dù là thiên phú hay tuổi tác tâm tính đều phù hợp. Ta sẽ đưa con 500 trí sĩ cùng thuyền lớn đi tìm kiếm. Nhưng con phải nhớ kỹ, đến hòn đảo nhỏ kia chỉ mình con được lên đảo, không được dựa vào sự trợ giúp của người khác. Nhưng chỉ có thể tìm được Vô Song Châu con chắc chắn sẽ được Thần Sứ chú ý tới, tương lai ắt rộng mở.”
“Vô Song Châu!” Dù cho hắn tâm tính ổn định nhưng cũng chỉ là mới 20 tuổi có nhiều hoài bão ước mơ. Thật sự hắn có thể tìm được thần khí này sao?
“Lão sư, rốt cuộc Vô Song Châu có tác dụng gì?”
“Ta cũng không biết, trên thực tế cũng chưa ai biết nó có tác dụng gì. Lúc dùng Thất Thần Châu, 2 tộc Yêu, Tinh các đại Thiên Thần đều đã tuẫn táng theo. Tiên tổ chúng ta cũng không biết Thất Thần Châu này có tác dụng gì. Chỉ có thể tự tìm kiếm thôi. Con có đồng ý đi?”
“Con đồng ý!”