Chương 53: Đánh cược

Shang nheo mắt nhìn người lính gác, trong đầu anh lập tức suy tính nhiều đường. Trước hết, người lính gác này mặc một bộ áo giáp hơi khác biệt so với những người khác, điều đó có nghĩa là gã có địa vị cao hơn những người còn lại.

Thứ hai, người lính gác này đã dễ dàng gọi những lính gác khác ở trên tường.

Thứ ba, gã trông khá mạnh mẽ, nhưng không quá mạnh.

Shang đã từng nhìn thấy những đối kháng sĩ thuộc Cảnh giới thứ hai, nhưng gã này thì không như thế, điều đó có nghĩa là gã có thể vẫn còn thuộc Cảnh giới thứ nhất, cảnh giới Binh Sĩ.

Shang đã từng gặp qua đội trưởng tiểu đội cảnh vệ ở thị trấn Central Wild, và người đó đã đạt đến Cảnh giới thứ hai, Cảnh Giới Tướng Lãnh.

Không lẽ lính gác ở thị trấn Blizzard"s Edge yếu hơn lính gác ở thị trấn Central Wild ư?

Chắc chắn là không.

Chỉ xét đến toà Chưng Lựu Diện Tháp khổng lồ kia, thị trấn này có lẽ còn quan trọng hơn cả thị trấn Central Wild.

Vậy người lính này là sao? Rất có thể gã chỉ là một trung sĩ hay người nào đó giống như giám sát viên mà thôi. Gã không phải là chỉ huy thực sự ở quanh đây.

"Tôi sẽ không vào thị trấn." Shang nheo mắt nói.

Gã lính gác trước mặt Shang chỉ vào anh đầy giận dữ. "Anh không có quyền lựa chọn," gã nói.

"Tôi biết," Shang trả lời. "Tôi sẽ ở bên ngoài, dù gì mấy người có cả đống cây nỏ chĩa vào tôi, nên tôi không thể chạy trốn được. Trong trấn chắc hẳn là còn có nhiều lính gác lợi hại hơn, nên hiện tại, tôi ở đâu cũng không quan trọng, dù sao thì tôi cũng không thể chạy trốn đi đâu được hết."

"Đúng chính xác," gã nheo mắt trả lời. “Do đó ngoan ngoãn đi vào trong trấn đi. Chính anh cũng đã biết anh không thể chạy trốn khỏi đây."

“Tôi muốn ở ngoài này,” Shang nói.

Người lính canh giơ tay phải lên, các lính canh trên tường chĩa nỏ vào Shang. "Anh không có quyền lựa chọn."

Bầu không khí đột nhiên căng thẳng hơn. Một số xe khác đã đến, nhưng ngay khi họ nhìn thấy lính canh cầm nỏ trong tay, họ quyết định dừng lại. Họ không muốn dính líu về chuyện này.

"Tôi vẫn sẽ ở ngoài này," Shang chậm rãi trả lời.

Gã lính gác nheo mắt nhìn đằng đằng Shang.

"Tại thời điểm này, mấy người thậm chí còn không rõ liệu tôi có phải là một tên trộm hay không. Tôi biết mình vô tội, và tôi không cần mấy người phải chấp thuận hay là không."

"Mấy người sẵn sàng làm to chuyện chỉ vì nghi ngờ vô căn cứ thôi à?" Shang chậm rãi hỏi.

Người lính gác nheo mắt nhìn Shang.

"Nếu không tuân thủ thì bọn tôi sẽ không cần điều tra nguồn gốc của đống Hàn Mộc củi đó. Đã chống đối chính quyền thì chắc chắn đống Hàn Mộc củi kia là tuỳ cơ chiếm được một cách bất hợp pháp," người lính gác trả lời.

Shang nghe vậy, ánh mắt loé lên.

"Vậy tại sao anh lại đe dọa tôi nếu anh còn không thèm điều tra?" Shang hỏi. "Nếu anh tin chắc rằng tôi là tội phạm thì đe dọa tôi vì tội chống đối người thi hành công vụ chi vậy?"

“Trừ khi anh biết chắc chắn rằng tôi sẽ được chứng minh là vô tội.”

"Và nếu đúng là như vậy, tại sao anh lại kiên quyết muốn tôi đi vào trong thị trấn đến vậy?"

“Hay là anh đang có ý đồ gì mờ ám không?”

"Nhảm nhí!" Gã lính gác hét lên trong thịnh nộ. "Ta là một người lính tuân thủ pháp luật kỷ cương, và một tên trộm hạ đẳng như người không có quyền thắc mắc công lý của ta!"

"Vậy tại sao anh lại kiên quyết muốn tôi vào thị trấn đến vậy?" Shang hỏi.

"Đây chính là quy trình tiêu chuẩn," người lính gác nghiến răng trả lời ngay lập tức. “Những người khả nghi sẽ bị tạm giữ để điều tra thêm.”

“Hiện tại, tôi đang bị giam giữ đây,” Shang trả lời. "Cả hai chúng ta đều biết tôi không thể trốn thoát được còn gì."

“Vậy, vấn đề thực sự ở lại đây là gì?”

Một bầu không khí im lặng căng thẳng kéo dài. Shang đang nhìn gã lính gác, trong khi gã thì trừng mắt nhìn lại Shang.

Vài giây trôi qua.

Cạch.

Shang và người lính gác liếc nhìn bức tường thì nghe thấy tiếng bước chân cồng kềnh đi tới. Một trong những người lính gác trên tường đã thu nỏ của mình lại và biến mất sau bức tường.

Tuy nhiên, những người khác vẫn không di chuyển và tiếp tục nhắm vào Shang.

Khi gã lính gác nhìn thấy người lính gác rời khỏi bức tường, gã ta nghiến răng nghiến lợi.

“Được rồi,” gã nói với vẻ khó chịu. "Chúng ta có thể đợi ở đây, hài lòng chưa?"

Gã lính gác từ từ hạ cánh tay phải xuống, và những người lính gác khác cất nỏ đi.

Tại sao gã đột nhiên lại nhượng bộ?

Đó chính là vì người lính gác trên tường đã rời đi. Những người lính gác thông thường không được phép rời khỏi vị trí gác của mình nếu chưa được phép.

Ngoại trừ một lý do đặc biệt.

Họ có thể rời vị trí của mình nếu họ phải báo cáo lên cho ai đó có cấp bậc cao hơn người phụ trách họ hiện tại.

Người lính gác rời đi sau khi nhận thấy tất cả những điều này rất đáng ngờ nên anh ta quyết định báo cáo lên cấp trên về chuyện đang diễn ra ở đây.

Gã lính gác cũng biết rõ chuyện này gã ta nhìn thấy người lính gác kia rời đi.

Gã có chút quyền hành trong việc tạm giữ những nghi phạm đáng ngờ, và rất có thể gã đã kiếm được khá nhiều tiền bằng một số thủ đoạn bất chính, nhưng nếu tất cả bại lộ thì gã ta sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Ngay khi thấy người lính gác trên tường rời đi, gã biết rằng cơ hội kiếm tiền này đã vĩnh viễn rời đi.

Shang chợt thư giãn.

“Cám ơn,” anh nói đều đều.

Shang đã đoán trước rằng gã có ý đồ mờ ám, đó là lý do tại sao anh kiên quyết không chịu đi.

Anh đã quyết định đánh cược.

Cược cái gì?

Cược vào sự thông minh của chính gã.

Tại sao lại thế?

Bởi vì, nếu gã mà phát lệnh tấn công một người không hề chủ động chống cự và hay chưa xác định đúng là có tội thì gã sẽ gặp rất nhiều rắc rối.

Nếu Shang động thủ trước, gã có thể phát lệnh tấn công mà không gặp vấn đề gì.

Tuy nhiên, Shang chỉ đứng đó và bình tĩnh tranh luận với gã. Tất nhiên, nếu Shang mà yếu hơn, thì gã có thể hạ gục anh và đưa anh đi.

Đáng buồn thay, Shang lại khá mạnh mẽ, tựa như ngang cơ với gã. Trên hết, Shang còn dõng dạc tuyên bố rằng anh ta đã từng gϊếŧ một con Hồ Băng Hươu Đỉnh Cấp.

Đánh gục một nghi phạm bình thường và tạm giữ họ sẽ không được tính là động thủ. Chỉ khi đối phương có ý đồ đả thương hay làm phương hại lực lượng lính canh thì mới là chuyện khác.

Tóm lại, Shang có thể đả thương hoặc gϊếŧ chết một số lính canh trước khi bỏ mạng.

Tuy nhiên, làm thế thì quá nguy hiểm. Ngay khi xung đột thực sự nổ ra, cấp trên sẽ vào cuộc và điều tra xem chuyện gì đã xảy ra.

Suy cho cùng, một số lính canh sẽ bị thương hoặc thiệt mạng, và họ phải tìm lý do tại sao để chuyện này sẽ không xảy ra lần nữa trong tương lai.

Và sau đó, cấp trên sẽ điều tra lý lịch của Shang và xác nhận lời nói của anh.

Sau đó, nếu họ biết anh vô tội, họ sẽ lập tức tỏ ra nghi ngờ.

Tại sao một cá nhân vô tội lại tấn công lính canh của một thị trấn này? Anh ta không hề làm gì sai trái cả, và việc tấn công một lực lượng mạnh hơn anh ta rất nhiều mà không có lý do chính đáng là quá sức phi lý.

Điều này có nghĩa là có điều gì đó ám muội đang diễn ra ở đây. Ngay cả khi tất cả lính canh khác đều có chung một cái cớ hoàn hảo để lấp liếʍ vấn đề, cấp trên vẫn sẽ tỏ ra cực kỳ nghi ngờ họ.

Gã ta đương nhiên là đã lường trước hết tất cả những điều này.

Gã tuy tham lam, nhưng gã không phải là một tên ngu ngốc.

Và đó chính là điều mà Shang đã đánh cược vào.

Nếu gã lính gác kia mà là một tên ngu ngốc, gã ta sẽ đơn giản là tuyên bố bắt giam Shang vì hành tung nghi ngờ.

Một tên ngu ngốc sẽ tin rằng chúng có thể tác oai tác quái chừng nào chúng còn ở trong lãnh thổ của mình. Tuy nhiên, liệu một tên ngu ngốc có nhận được vị thế cao như vậy không?

Ở những thị trấn và làng mạc nhỏ lẽ không mấy quan trọng thì có thể đấy, nhưng ở đây á?

Blizzard"s Edge rõ ràng là một thị trấn vô cùng quan trọng, và gã cũng đã nói rằng có nhiều Pháp sư ra vào thị trấn thường xuyên.

Sau cùng thì gã cũng biết thân biết phận của mình. Nếu bất kỳ Pháp sư tỏ ra chút nghi ngờ về gã ta, cấp trên của gã ta nhất định sẽ điều tra kỹ lưỡng về gã ta.

Thị trấn này có đầy các Pháp sư vô cùng mạnh mẽ và thông minh lanh lợi.

Gã không thể đi sai dù chỉ một bước. Tuy nhiên, gã vẫn có tham vọng. Điều đó có nghĩa là anh ta không thể ngu ngốc được.

Tất cả những điều này đều chỉ là phỏng đoán của Shang, và anh ấy đã thắng cược.

Ở ngoài này, những người lính gác kia không thể làm gì Shang. Đơn giản là có quá nhiều tai mắt dõi theo họ.

Gã có thể có vài đồng phạm trong tiểu đội của mình, nhưng gã ta chắc chắn không thể kiểm soát được tất cả lính canh trên tường thành.

Hơn nữa, dưới áp lực đủ lớn, ngay cả đồng phạm của gã cũng sẽ lo sợ.

Shang đã đưa ra một quyết định liều lĩnh, và anh đã thắng.

Cuối cùng, gã nhìn vào một người lính gác trên đỉnh tường. “Điều tra câu chuyện của anh ta,” gã ra lệnh.

Người lính gác gật đầu xác nhận và rời đi.

“Không cần thiết nữa.”

Khi người lính gác dẫn đầu nghe thấy giọng nói đó, đôi mắt gã ta nheo lại.

Tuy nhiên, gã đảm bảo che giấu biểu cảm của mình để người vừa lên tiếng không nhìn thấy biểu hiện đó.

#Darkie