Diệp Dao Quang vỗ vỗ hai má, rõ ràng là đang rất vui.
"Xinh đẹp tuyệt trần y như mình hồi trước."
Giải xong trăm ngàn kịch độc trên người, Diệp Dao Quang nắm chắc thời gian tu luyện.
Linh giả tu luyện ở Đại lục Linh Võ, hấp thu linh khí thiên địa, đưa vào tứ chi cùng trăm đoạn xương cốt, lấy tâm tính hơn người khống chế linh khí không thứ tự, rồi sau đó dẫn linh khí đi vào trong đan điền, hóa thành thứ dùng cho chính mình.
Linh khí hóa linh lực, đây chính là linh giả, là bước đầu tiên trong tu hành.
Linh khí trong không gian linh dược nồng đậm, Diệp Dao Quang khoanh chân ngồi xuống, ngưng thần tĩnh tâm, hấp thu linh khí.
Linh khí bốn phía điên cuồng dũng mãnh tràn vào cơ thể Diệp Dao Quang, va chạm lộn xộn vào gân cốt trong cơ thể.
Diệp Dao Quang không để ý chút đau đớn ấy, khống chế linh khí gọn gàng ngăn nắp, đả thông một đoạn kinh mạch.
Trong thân thể con người sở hữu một trăm lẻ tám đoạn linh mạch, đả thông càng nhiều linh mạch, linh khí hấp thu được càng nhiều, tốc độ tu luyện càng nhanh, tương lai có khả năng đạt tới thành tựu cao hơn nữa.
Diệp Dao Quang hấp thu linh khí, một đoạn linh mạch được đả thông, linh khí hội tụ vào trong đan điền dần dần chuyển hóa thành linh lực.
"Tốc độ đả thông linh mạch như thế này cũng nhanh quá rồi, hơn nữa còn trong khoảng thời gian ngắn đả thông sáu mươi chín đoạn linh mạch."
Diệp Dao Quang vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, từng giọt từng giọt mồ hôi chảy xuống đôi mày đang hơi nhăn lại.
Linh Đế giả nhiều thế hệ từ xưa đến nay, không ai không phải là thiên tài tuyệt thế đả thông chín chín tám mươi mốt đoạn linh mạch. Nhưng bọn họ cũng không phải đả thông một lượt tám mươi mốt đoạn linh mạch, mà là tích lũy lâu ngày mà thành.
Diệp Dao Quang nàng vừa mới hấp thu linh lực, linh mạch đã đả thông đến sáu mươi chín đoạn, tốc độ này nghe thôi cũng đã thấy hoảng sợ.
Diệp Dao Quang bình tĩnh lại, kiểm tra vài lần không phát hiện ra tai họa về sau, lại hết sức chăm chú mà đả thông linh mạch.
"Gần vạn năm nay, không có người nào đả thông hết một trăm lẻ tám đoạn linh mạch, nhiều nhất là đả thông chín chín tám mươi mốt đoạn linh mạch. Có lẽ ta lúc này là một ngoại lệ.”
Tâm trạng của Diệp Dao Quang hơi hơi nhộn nhạo, linh khí vững vàng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, mặt cỏ xanh bên cạnh nàng có một giọt sương đang trĩu xuống, rõ ràng là do linh khí nồng đậm ngưng kết mà thành.
Mỗi một đoạn linh mạch trong cơ thể được đả thông, Diệp Dao Quang phải chịu đựng đau đớn càng lúc càng nhiều.
Một trăm linh một đoạn linh mạch, đả thông.
Một trăm linh bốn đoạn linh mạch, đả thông.
Một trăm linh bảy đoạn linh mạch, đả thông.
Đoạn linh mạch cuối cùng, chỉ còn lại một đoạn linh mạch cuối cùng.
Đau đớn như thế đυ.c khoét cả trái tim lẫn xương cốt, Diệp Dao Quang lung lay sắp ngã, thất khiếu đổ máu.
"Ta sẽ không thua, làm sao ta có thể thua được?"
"Ta sẽ không chịu thua một chút thống khổ ấy, Diệp Dao Quang ta vĩnh viễn không thua."
Răng rắc một tiếng, một trăm linh tám đoạn linh mạch được đả thông.
Cả người Diệp Dao Quang thoải mái, linh khí lưu chuyển khắp xương cốt cùng tức chi, bồi bổ xương cốt và kinh mạch.
Ở nơi Diệp Dao Quang không nhìn thấy, một bóng người phong hoa tuyệt đại, tuyệt sắc khuynh thành đứng ở ngay phía trên nàng. Đôi cánh đầy lửa rất lớn giang rộng, che lấp cả bầu trời, khí thế cực lớn.
Ở thế giới bên ngoài, trong Hàn Đàm
Một nam tử áo đen trống rỗng đứng đó, chợt mở to hai mắt.
Hô một tiếng, Hàn Đàm xuất hiện từng hồi gợn sóng, từng đợt từng đợt sát khí ngập tràn phân tán ra ngoài.
Sát khí sắc nhọn, siết chặt cổ cá tôm trong Hàn Đàm, nước đầm trong suốt trở nên đỏ tươi như máu.
"Cuối cùng ta cũng đợi được."
Tiếng nói nhè nhẹ dịu dàng chứa cả hoài niệm cùng kích động.
Bên ngoài Hàn Đàm, Ti Dạ khó hiểu hỏi, "Đế Tôn đại nhân, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Nam tử áo đen phất tay, Ti Dạ ẩn mình vào trong bóng tối.
"Giờ phút này bản tôn không có tâm tình đấu với ngươi, nếu ngươi cố ý xông vào chỗ yếu hại mà phá phong ấn, bản tôn cũng chỉ có thể tự tay hủy ngươi. Ngươi sinh ra linh trí không phải chuyện dễ dàng, tự mình cân nhắc đi!"
Lời nói lạnh lẽo như băng truyền đi, bông tuyết trong suốt từ trên không trung rơi xuống Hàn Đàm.
Nam tử áo đen đợi ba giây, sóng nước mãnh liệt trong Hàn Đàm thoáng chốc yên tĩnh lại.
Hàn Đàm yên ả như gương, nước trong đầm trong suốt thấy đáy, hung thần dưới đáy Hàn Đàm chìm vào giấc ngủ say.
Tiếp theo nam tử áo đen nhoáng lên một cái, rời khỏi Hàn Đảm, ngay sau đó đã xuất hiện trong khuê phòng của Diệp Dao Quang.