Chương 15: Kim Đan kỳ. Cùng Tố Trinh Trong Mật Thất (18+)

Chương 15: Kim Đan kỳ. Cùng Tố Trinh Trong Mật Thất (18+)

Sau khi Quỷ Hắc Thanh rời đi thì mật thất lại một lần nữa trở về yên tĩnh. Dù sao thì cũng bị nuôi nhốt ở đây cho nên nhân tiện nghiên cứu xem truyền thừa của Địa Tạng Vương Bồ Tát có những gì.

Đặt mông ngồi xếp bằng hắn bắt đầu dựa theo cách tu luyện thông thường mà nhập định.

Bên trong thân thể từng luồn linh khí màu vàng chiếm dũ toàn bộ kinh mạch của hắn. Ở giữa đan điền là một chữ phật chói lóa chiếm lấy, xung quanh chữ phật như là lỗ đen vũ trụ mà thu hút lấy thiên địa linh khí cuồn cuộn không dứt.

Hắn tập trung tinh thần vào chữ phật này, hắn mới nhìn ra. Thì ra chữ phật này là hàng đống ký tự biểu tượng cho công pháp tu luyện hợp thành, nhiều đến đếm không hết.

Bất chợt hắn nhìn thấy mấy bộ công pháp khiến bản thân hắn nhảy cẫng thốt lên vì kinh ngạc.

- Như Lai Thần Chưởng, Thái Dương Thần Công, Thái Âm Thần Công còn có Kim Cang Bất Hoại Thể, Kim Chung Tráo... Móa ông đây trúng lớn rồi.

Nghĩ liền làm hắn tập trung vào chữ Như Lai Thần Chưởng, một cảm giác như đã hàng vạn lần thuế luyện truyền đến đầu óc hắn. Một lường phật lực chậm rãi truyền đến lòng bàn tay.

Hắn chưởng một cái vào bức tường, một luồng phật lực hình chưởng ấn phát ra.

- Bép...

???

- Mé Như Lai Thần Chưởng cái quần què, đập muỗi thần chưởng thì đúng hơn.

Như Lai Thần Chưởng là công pháp tối thượng của phật giáo, nó bao hàm vô số tri thức. Nhất là muốn đánh ra một chiêu này phải có thực lực mới được. Trong phật quốc người xài được một chiêu này chỉ có thể tính lên đầu ngón tay, thành danh trong chiêu này dĩ nhiên chỉ có một người là phật tổ. Hắn một cái con muỗi nhỏ mà cũng dám chơi chiêu này quả thật là người si nói mộng.

Sau khi đánh một chiêu Như Lai Thần Chưởng thất bại hắn bắt đầu thử vô số công pháp. Tấy cả chỉ dừng lại một chút gió thổi ngoài ra chẳng làm ra tác dụng gì. Ngồi ngẫm nghĩ mất mấy canh giờ hắn mới xác định được rõ ràng, hắn quá yếu, yếu đến mức đáng thương.

Thở dài chấp nhận thương đau vì sự phế vật của bản thân, hắn bây giờ mới có giác ngộ tu luyện.

Tập trung tinh thần hai chân xếp bằng, hắn dựa vào con đường vận chuyển của linh lực có sẵn trong cơ thể mà thúc đẩy tốc độ vận chuyển.

1 giờ.

4 giờ.

10 giờ.

Tại cửa mật thất có một cái rãnh nhỏ để người bên ngoài luồn thức ăn đi vào, hắn mỗi lần đói thì ăn cho thật no rồi lại tập trung tu luyện.

Vì Tiên căn của một Đại La Kim Tiên cho nên tốc độ tu luyện của hắn tăng nhanh gấp 100 lần một thiên tài bình thường, thoáng chốc thời gian tăng nhanh cảnh giới của hắn cũng như gió mà tăng nhanh.

Luyện khí tầng 5.

Luyện khí tầng 8.

Luyện khí đỉnh phong.

Trúc cơ kỳ.

Một cơn đau nhức dày vò thân thể hắn, sau một ngày chật vật thì hắn cũng Truc Cơ thành công mà chỉ mất có 3 ngày.

Cảm thấy đã mất công một lần bế quan thì bế cho đời một lần, sau này ra chiến trận cũng không dễ dàng làm mất cái mạng nhỏ cho nên hắn lại một lần nữa tiếp tục bế quan luyên khí.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua.

Trúc Cơ kỳ tầng 2

Trúc Cơ kỳ tầng 5

Trúc Cơ kỳ tầng 8

Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.

Xung quanh thân thể hắn ào ạt thoát ra hoàng quang, chữ phật hiện lên trước mặt hắn rồi chậm rãi thu nhỏ trở về đan điền. Nó như biến thành lỗ đen mà trực tiếp hấp thu thiên địa linh khí rồi chậm rãi xoay tròn.

Kim Đan thành.

Hắn mở mắt ra, trong con ngươi là hai dòng xoáy màu vàng phật tính, thiên địa pháp tướng lại một lần nữa xuất hiện.

- A di dà... Méo nó... Làm sao lại sủa phật hiệu nữa. Lão Địa Tạng Vương Bồ Tát chắc chắn có âm mưu.

Chó chút thất thố vì lại mở miệng đọc phật hiệu tuy nhiên tâm tình hắn tốt nên chỉ mắng ra miệng một câu rồi bỏ qua.

Một lần nữa thử mấy cái thần công, quả nhiên vẫn vô dụng.

- Vì sao công pháp vẫn không dùng được vậy nhỉ.

Trầm tư suy nghĩ hắn nhìn về đống bí tịch của Võ gia đưa cho, thở dài nhặt từng quyển lên đọc.

Hắn hiểu rõ không phải là công pháp không dùng được mà là kiến thức của hắn quá ít, không hiểu cái gì là công pháp còn muốn xài chiêu khủng thì có chút hơi khó khăn.

Sau khi đọc qua một lượt hắn mới biết hắn ngu đến bao nhiêu.

Trong thế giới tu luyện có phân chia thành nhiều loại công pháp tu luyện khác nhau. Như võ công, pháp công, bí pháp, pháp tu, võ tu... Vân vân và mây mây.

Mỗi loại công pháp đều chia đẳng cấp khác nhau, ở Võ gia thì chỉ viết đến các loại công pháp dành cho Luyện Khí cho đến Kim Đan cảnh mà thôi. Còn trong truyền thừa của hắn chắc chắn cảnh giới của công pháp kia đều là dùng trên cảnh giới Kim Tiên. Mà hắn mới cảnh giới gì chứ, một cái yếu gà mà thôi còn muốn lật trời sao.

Hơn nữa trong tu luyện còn nhắc đến một chữ duyên. Sau khi đọc qua hắn suy đoán theo cách của người hiện đại thì chữ duyên này được xem như là một loại phù hợp. Tương tự như công pháp là một loại ổ khóa để mở ra hòm châu báu, bản thân người phù hơp như là chìa khóa. Chìa khóa càng khớp càng dễ dàng mở ra ổ khóa mà đạt được kho báu bên trong.

Nhếc miệng cười, hắn đoán ra được Địa Tạng Vương Bồ Tát không phải lỡ tay đánh hắn mà rõ ràng là cố tình lấy cớ bắt chuyện. Linh hồn của hắn xem như phù hợp với phật giáo, cũng xem như người có duyên với phật.

Nói lại thì Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng không có ý xấu, ông cũng chỉ truyền đạo mà thôi. Thử hỏi không gặp được Địa Tạng Vương Bồ Tát hắn bây giờ sẽ ra sao chứ. Chẳng trách Quỷ Hắc Thanh lại sống chết đòi ôm bắp đùi hắn.

Khiến cho một vị Đại La Kim Tiên đích thân truyền thừa còn không phải là hòn ngọc quý của phật gia.

Nhưng mà Địa Tạng Vương Bồ Tát có chút sai lầm rồi. Truyền thừa cho hắn có khi còn xui xẻo lớn cho phật gia.

Đã hiểu ra vấn đề hắn nhắm mắt chậm rãi quan sát lại chữ phật đang bao bọc lấy Kim Đan của hắn. Không nhìn kĩ thì thôi, nhìn kỹ rồi thì hắn lại càng vui vẻ hơn mấy phần.

Thì ra công pháp càng cao thì càng phát ra phật tính mạnh mẽ, vì hắn chỉ chăm chăm chọn thần công cho nên không xài được cái gì là đúng rồi.

Nhìn đến một công pháp có vẻ mờ nhạt nhất quả nhiên lần này hắn đoán được rồi.

- Vυ"t...

- Uỳnh!...

Một quyền đánh vào tường tạo ra một cái quyền ấn.

- Ha ha ha.... Bá cơm mẹ nấu rồi.

Sướиɠ đến nhảy tưng tưng, hắn cuối cùng cũng xem như nhập đạo rồi. Với thực lực của hắn công pháp thấp nhất mới có thể học được.

Nhưng trong bí tịch có viết còn có trường hợp đặc biệt không cần phải phân đẳng cấp đó chính là bí pháp. Bí pháp là dựa vào cảm ngộ của người tu luyện và một chữ duyên. Dù sao cũng thử một lần hắn lại nhập định nghiên cứu.

Sau một ngày nghiên cứu cuối cùng hắn cũng thành công học được một bí pháp vô thượng của phật giáo.

Phật Ấn.

Phật ấn này không phải là công pháp mà một loại ấn quyết, tương tự kiểu ấn quyết của ninja Nhật Bản kiếp trước. Ấn này có thể ngưng tụ phật khí lại thành một điểm nhằm tăng cường lực lượng của chiêu thức, quả thật phù hợp với hỏa dược. Bí pháp này dựa vào cảnh giới của người tạo ấn mà mạnh dần lên, điểm đặc biệt là ấn này có thể kết nối với người sử dụng, nếu hắn sử dụng như kip nổ thì còn không có gì tốt hơn.

Quả nhiên là một chữ duyên phát huy không sai.

- Nếu chỉ dựa vào người khác chế tạo vũ khí thì có chút không ổn, không sợ người khác học được cách chế tạo vũ khí nóng, chỉ sợ người khác chĩa súng về hướng chính mình.

Nghĩ không sai hắn hướng cửa mật tất rung lên cái chuông treo ở trên đó.

- Đại thiếu gia chàng cần gì ạ!

Một thiếu nữ lên tiếng khiến hắn rục rịch không thôi, đã nửa tháng rồi hắn còn chưa chơi cái nào, ra chủ ý tốt hắn mở miệng nói.

- Gọi một vị thị nữ của ta đến đây ta có chuyện muốn bàn giao.

Thiếu nữ ứng thanh rồi lập tức rời đi.

Một lát sau:

- Đại thiếu gia Tố Trinh đến rồi, chàng có gì xin phân phó ạ!

Hai mắt hắn sáng rực, người đến thì ra là cô nhóc thích bạo da^ʍ.

- Tố Trinh đi vào ta có chuyện cần nàng hỗ trợ.

Tố Trinh chần chờ một lát rồi nói.

- Đại thiếu gia! Mật thất bế quan thϊếp không dám vào ạ!

Hắn ra vẻ tức giận nói.

- Lời ta nàng cũng giám phản kháng còn có gì làm nàng sợ vậy?

Tố Trinh lắc đầu nói.

- Làm chậm trễ chàng tu luyện tội đáng chết vạn phần ạ!

Nhướng mày hắn thuấn phát áp lực Kim Đan kỳ ra ngoài khiến cho Tố Trinh hai chân lẩy bẩy đứng không vững. Nàng khinh hoảng không thôi lắp bắp nói.

- Kim... Kim Đan kỳ chi cảnh, đại thiếu gia chàng!

Hắn trầm giọng trách cứ.

- Ta là tăng tu vi quá nhanh căn cơ bất ổn không thể luyện thêm, nàng đi vào ta có việc cần nàng làm.

Thấy hắn đã đạt đến cảnh giới Kim Đan kỳ Tố Trinh cũng không ngần ngại thêm, lập tức mở ra cửa mật thất mà tiến vào.

Hắn đưa mắt nhìn chốt khóa của cửa mật thất rồi mỉm cười, thứ đồ chơi này có hình dáng cần gạt. Trong công pháp tu luyện có một chiêu gọi là Khống Vật, là một loại cách vật mà điều khiển từ xa. Chiêu này là một loại bí pháp thượng thừa của Tiên gia, thuộc loại bí pháp hiếm có vì nó chuyên dùng để làm màu dọa người, cho nên rất ít khi truyền ra ngoài.

Trong các loại võ hiệp tiểu thuyết thường viết Khống Vật bí pháp như một loại võ kỹ bình thường rất thường thấy và được dùng khá đơn giản. Nhưng thực tế Khống Vật bí pháp là một loại thiên địa pháp tắc liên quan đến không gian, dễ dàng học được không gian chưởng khống như vậy còn tu khổ tu sở pháp tắc thiên địa như vậy làm gì nữa.

Mà Phật Ấn cùng Khống Vật đều là một loại pháp tắc, tuy không giống nhau về phương pháp sử dụng nhưng đồng chất về không gian vận dụng. Phật ấn dùng không gian làm nơi chứa lực lượng, mà Khống Vật thì là vận dụng không gian điều khiển vật dụng hắn muốn học cũng không phải là quá khó khăn.

- Đại thiếu gia! Tố Trinh đến rồi, chàng có gì phân phó ạ!

Tố Trinh bước vào cánh cửa mật thất chũng chầm chậm đóng lại. Hắn lập tức lao đến ôm chầm lấy thân hình nhỏ bé của Tố Trinh, bóp lấy cái mông còn chưa vểnh lên được của nàng mà nói.

- Chính sự để sau, cho ta chơi nàng một lát cái đã.

Tố Trinh hai bật đỏ bừng, nằm trong l*иg ngực của hắn mà ứng thanh vâng dạ một tiếng.

Thấy mỹ nhân trong lòng đưa ánh mắt nhu tình nhìn lấy mình chăm chú. Kìm nén nửa tháng chợt trở nên sục sôi, hắn lập tức cúi xuống ngậm lấy bờ môi ngọt ngào của Tố Trinh. Hai cái bàn tay thèm khát hơi ấm của thân thể liên tục mò mẫm nhanh chóng lột sạch y phục của nàng.

Đặt Tố Trinh nằm xuống dưới thân mà vân vê lấy hai hạt nhũ hoa non nớt. Liếʍ láp lấy đôi môi thơm nhỏ bé của nàng khiến nàng thở lên những hơi thở dồn dập.

Vì ngực của Tố Trinh vẫn mới vừa nhú cho nên vân vê một lát hắn cũng chẳng có được bao nhiêu xúc cảm nên chuyển hẳn bàn tay xuống háng của nàng mà xo nắn.

Bím Tố Trinh đã nhanh chóng nhập nhụa trong nước, hai mép lá liễu khép mở liên tục. Bởi vì bím còn non nên hai mép lá liễu thực sự là rất mỏng, bên trong là màu đỏ chót tươi mới có pha lẫn chút màu hồng phấn.

Bên trên mu cũng bởi vì nàng con non nên hoàn toàn không có một sợi lông nào, nếu có cũng chỉ tính là lông măng. Như là những sợi tơ lất phất khiến hắn sờ lên thích ý không thôi.

Đưa ngón tay xoa vào lỗ bím khiến cho nó phải banh ra thành một đường rãnh nhỏ. Nhìn kĩ mới nhớ đến sự co bóp siết đến thật chặt của lỗ bím nàng khiến hắn càng trở nên hưng phấn.

Hắn nhanh chóng móc con trym đã căng cứng khó nhịn mà lập tức đâm vào bên trong bím của nàng.

Lỗ bím hôm nay không hiểu vì sai lại càng bóp chặt khiến cho hắn chưa kịp chơi đã muốn xuất ra vì sướиɠ, hắn phải rít lên từng tiếng khi đâm sâu vào trong bím của Tố Trinh nàng.

Chẳng trách có rất nhiều kẻ thích đồng da^ʍ, chơi cái lỗ bé thật sự khiến cho người ta phải sướиɠ đến phát cuồng.

Vì kìm nén đã lâu, lại được chơi cái bím siết chặt khiến hắn chẳng cần bao nhiêu thời gian dây dưa mà ngay lập tức lâm trận. Cũng vì thế mà hắn bỏ qua lỗ tử ©υиɠ của Tố Trinh một lần mà tập trung vào việc chơi nàng.

Từng tiếng thở hổn hển, từng tiếng kêu đau đớn của Tố Trinh vang vọng trong không gian mật thất chật hẹp.

Một lần dằng co khiến Tố Trinh phải lêи đỉиɦ đến hai lần thì hắn mới xuất ra tình dịch đến ngập tràn bím của nàng.

Mệt mỏi đến thân thể không động đậy nổi, Tố Trinh nằm trong l*иg ngực hắn mồ hôi đầm đìa thở lên từng nhịp vất vả. Hắn cũng xuất ra một thân hỏa khí cho nên cũng rất thoải mái mà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngon lành sau nửa tháng bế quan khổ sở.