Chương 6: Trận tỉ thí buồn chán

Người thao túng ky giáo yêu cầu không chỉ khí lực cùng linh hoạt, còn có một nhân tố trọng yếu, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người vô pháp trở thành ky giáp sư, U phản ứng.

Đại hình hạch phản ứng năng nguyên bình thường trang bị trên phi thuyền, phóng xạ căn bản cắt đứt. Thế nhưng tài liệu chế tạo ky giáp vô pháp cắt đứt phóng xạ, ky giáp bản thân không có thế nhưng khoang điều khiển sẽ có, tuy phóng xạ bị hạ đến mức thấp nhất chính là vẫn còn, đối thân thể người sẽ gây ra ảnh hưởng. Trong chiến tranh, không ít người thao túng chết dưới phóng xạ. Sau khi chiến tranh kết thúc, khoa học gia nghiên cứu ra một loại dược vật, một bộ phận người tiêm vào không tạo ra phản ứng, một bộ phận khác tiêm vào sản sinh U phản ứng, người sản sinh U phản ứng, đối phóng xạ hoàn toàn miễn dịch, thời đại hoà bình, không cần nhiều lực lượng vũ trang. Hai phía chính phủ quy định chỉ có người có U phản ứng mới có thể trở thành ky giáp sư. Mỗi người ở thời điểm mười tuổi, đều bị tiêm một lần dược vật, có U phản ứng, đều đi theo con đường ky giáp sư.

Hư nghĩ chân thực khoản trò chơi này, vì bảo chứng cùng hiện thực nhất trí, cũng đồng dạng yêu cầu người có U phản ứng mới có thể trở thành ky giáp sư, đại lượng người chơi không có U phản ứng kháng nghị, hư nghĩ chân thực không để ý.

Nguyên liệu của hạch năng phản ứng trải qua nhiều năm cải tạo, tuy không thể nói khẩn trương, nhưng cũng là tài nguyên chiến lược. Hơn nữa hạch phản ứng năng nguyên hiện tại, tối đa chỉ có thể chứa năng lượng lui tới giữa hai tinh cầu, năng lượng sau khi dùng xong phải một lần nữa điền vào năng nguyên, bởi nguyên liệu vận tải nguy hiểm cộng thêm phiền phức, bước tiến nhân loại hướng vũ trụ cũng bị hạn chế.



Chiến Thần gia tộc ky giáp thí luyện tràng.

Sáng sớm, Mộc Linh Hạo ngay tại ky giáp thí luyện tràng huấn luyện Mộc Lỗi cùng Âu Dương Ngạo, Vệ Thiên Liệt đương nhiên bên cạnh thủ vị, Lý Thiên Cách không có chuyện gì cũng đi theo. Buổi sáng trong trọng lực thất tiến hành huấn luyện thể lực, buổi trưa nghỉ ngơi một chút, Mộc Linh Hạo để Lỗi cùng Ngạo tiến hành huấn luyện thao túng ky giáo, đoàn người đến thương khố ky giáp chọn ky giáp. Không nghĩ gặp Mộc Cảnh.

“Cảnh!” Thấy Cảnh từ khoang điều khiển đi ra, Vệ Thiên Liệt kinh hãi, “Mấy người đang làm gì, thế nào có thể để Cảnh vào khoang điều khiển, còn không nhanh gọi bác sĩ.”

“Không việc gì, Vệ chủ quản, hạch phản ứng nguyên của ky giáp này đã dỡ bỏ.” Nhân viên công tác đối đám người nói.

“Phải không? Vậy là tốt.” Nhìn Cảnh hướng bọn họ đi tới, Vệ Thiên Liệt thở dài.

“Phụ thân.” Cảnh nói, “Đem nó đưa đến phòng thí nghiệm của tôi, đặt ở cửa là được.” Cảnh đối nhân viên công tác phân phó. Nhân viên công tác thành thạo đem ky giáp đặt trên xe vận tải, sau đó đưa đi.

“Ngươi muốn làm gì?” Mộc Linh Hạo hỏi.

“Thực nghiệm, ngày mai cần.” Đây là Cảnh trả lời.

Trầm mặc.

“Đại ca, bọn em muốn huấn luyện, anh muốn tham quan không?” Mộc Lỗi có chút nhiệt tình nói, sau đó hối hận, đại ca từ khi mười tuổi bị trắc thí không có U phản ứng, không còn lui tới thí luyện tràng, ta nói thứ này để làm chi, ngu ngốc, “Xem em, đại ca, ngày mai có cuộc thi, thế nào…” Nhanh cứu bổ.

“Tốt.” Sau đó bị Cảnh trả lời cắt đứt.

“Vậy em cùng Ngạo đi chọn ky giáp.” Có chút kinh ngạc, Lỗi vẫn nhanh kéo Âu Dương Ngạo đi chọn.

Những người còn lại không nói gì.

“Đi thôi.” Mộc Linh Hạo mở miệng, mang bọn họ đi phòng quan sát.

Rất nhanh, Mộc Lỗi cùng Âu Dương Ngạo điều khiển ky giáp thí luyện lên tràng, làm đan binh vũ khí cực mạnh của hiện đại khoa kỹ, lượng sản hình cơ khí rất không dễ xem. Binh khí thật lớn cao bốn mét, vỏ ngoài kim chúc màu nâu, súng điện tử, đao cụ sắc bén, còn hơn những ky giáo đặc biệt định chế, nhưng vũ khí rất ít, không cách nào tỷ thí.

“Bắt đầu.” Ra lệnh một tiếng. Hai bên ky giáp rất nhanh di động, súng điện từ nhắm phía đối phương, có qua có lại, biểu hiện hai người vững chắc kiến thức cơ bản, động tác linh hoạt, không có cảm giác cồng kềnh của cơ khí, thực lực người thường đều thấy, bọn họ rất xuất sắc. Vệ Thiên Liệt đáy mắt có tán thưởng, Lý Thiên Cách hô to gọi nhỏ, mà Mộc Linh Hạo không biểu tình, Mộc Cảnh chỉ nhàn nhạt nhìn.

Hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, hai người trong khoang điều khiển mồ hôi nhễ ngại, thở hổn hển, vẫn không phân ra thắng bại.

“Được rồi.” Mộc Linh Hạo hạ lệnh đình chỉ.

Chỉ chốc lát, hai người đến phòng quan sát.

“Sư phụ, thế nào? Con đúng không tiến bộ không ít!” Âu Dương Ngạo dẫn đầu hưng phấn nói, chờ mong nhìn Mộc Linh Hạo, Mộc Lỗi cùng chờ mong nhìn phụ thân.

“Tiến bộ? Không, hai đứa một điểm tiến bộ đều không có. Ta rất thất vọng.” Mộc Linh Hạo thanh âm lạnh lùng, đem nhiệt tình hai người đánh nát.

“Nguyên soái, bọn họ đã rất không sai.” Vệ Thiên Liệt nhìn hai hài tử từ nhỏ chăm sóc có điểm không đành lòng.

“Cũng chỉ không sai.” Mộc Linh Hạo liếc nhìn hai người, sau đó ly khai.

“Hai người thực sự là hữu ái.” Thanh âm có chút bình thản vang lên, ngừng bước chân kế tục ly khai của Mộc Linh Hạo.

“Anh nói cái gì!” Âu Dương Ngạo bởi Mộc Linh Hạo đả kích có điểm xung động, nhìn Cảnh dựa lưng trên tường.

“Chỉ là tán dương hữu tình của hai người.” Cảnh thanh âm bình thản, nhưng Âu Dương Ngạo nghe tựa như châm chọc.

“Anh… Lỗi, buông.” Cậu muốn hướng Cảnh động thủ, lại bị Mộc Lỗi kéo.

Không để ý hai người bọn họ, Cảnh xoay người ly khai. Thấy Mộc Linh Hạo đứng ở cửa phòng quan sát, Cảnh không dừng lại, tiếp tục ly khai.

“Ngươi nhìn ra được?” Mộc Linh Hạo hỏi.

“Bọn họ đều tránh chỗ yếu hại.” Cảnh không quay đầu, đây là trả lời của y. Bọn họ đều tránh chỗ yếu hại của đối phương, tận lực. Vô Xá cho dù luận bàn cũng không tránh chỗ yếu hại của đối phương, bởi bọn họ tự tin năng lực của mình sẽ không khiến đối phương tử vong, cũng tin tưởng đối phương có thể tránh được. Mà hai người kia tựa như sàng sàng, không phân biệt thắng bại, hữu nghị bao nhiêu tốt đẹp, hữu nghị không tín nhiệm.

Mộc Linh Hạo trầm tư, hắn tựa hồ có điểm xem thường trưởng tử của hắn, nếu y có thể lái được ky giáp, có lẽ sẽ rất mạnh.

Hai người trong phòng nghe được, cúi đầu trầm tư.