Chương 48: Biện pháp

Mộc Linh Hạo nắm tay Cảnh, xuất hiện trước mặt đám người Âu Dương Trạch.

“Lão, lão đại,” Nhìn Mộc Linh Hạo nắm tay Cảnh, Lý Thiên Cách có chút nói lắp, mắt ta viễn thị, lão đại sẽ nắm tay người khác, hơn nữa đối tượng là Cảnh mới đại phát thần uy hủy diệt Nguyệt Cầu.

Nhìn hai người, Mộc Lỗi ảm nhiên một chút, thế nhưng cậu có thể tranh gì, đại ca cường vượt qua tưởng tượng, cậu tranh không được, hoàn hảo, ta còn một hảo bằng hữu, thấy Ngạo an ủi nhìn mình, Mộc Lỗi rất nhanh tỉnh lại, cậu đã rất thoả mãn. Phụ thân, con cũng muốn bắt chước đại ca, thoát ly bóng ma của cha.

“Linh lão đại.” Âu Dương Trạch thấy hai người, nhạy cảm nhận ra giữa hai người ở chung có điểm không giống. Trước đây Cảnh tuyệt đối không để Mộc Linh Hạo tiếp cận như vậy.

“Quay về Ốc Lam.” Mộc Linh Hạo không nhiều lời, trực tiếp phân phó, “Ai Đức Gia, xuất phát.”

“Dạ, Mộc Linh Hạo đại nhân.” Ai Đức Gia chủ động đáp lại, Mộc Linh Hạo quyền hạn đã mở, hắn có tư cách mệnh lệnh.

Ôi chao, lúc nào trí năng này nghe mệnh lệnh lão đại, bọn họ vừa nãy nói rất lâu, Ai Đức Gia để ý cũng không để ý bọn họ, thế nào lão đại vừa nói liền đáp, hơn nữa xưng hô trước đây hình như là phụ thân đại nhân của chủ nhân, hiện trực tiếp trở thành đại nhân. Lý Thiên Cách tỉ mỉ nhìn Mộc Linh Hạo, sau đó cùng Âu Dương Trạch trao đổi một ánh mắt. Lão đại, không giống, nói như thế nào, khí thế nội liễm, so trước đây càng thâm bất khả trắc. Một hồi vừa nãy, xảy ra chuyện gì?

“Tinh lộ khai thông.” Thanh âm băng lãnh của Ai Đức Gia, khiến những người khác lần thứ hai lo lắng, lẽ nào bọn họ còn muốn kinh lịch một lần loại cảm giác khó chịu này. Thấy hai người bước vào phòng chỉ huy, bọn họ vội vã theo vào, thấy chiếc ghế nhanh ngồi xuống, ngực kiến thiết làm tốt, ừ, lúc này sẽ không rất thảm.

“Tiến nhập tinh lộ, tốc độ nhị cấp.”

Nha, không phải bước nhảy. Bên ngoài cửa sổ mạn tàu, không phải màu đen vũ trụ, mà là lưu quang thất thải.

“Đẹp quá.” Mộc Lỗi nhịn không được ca ngợi.

“Xác thực.” Âu Dương Ngạo tán thành.

“Đây là gì?” Âu Dương Trạch hỏi. Nơi mỹ lệ như vậy, bọn họ còn trong vũ trụ sao?

“Tinh lộ.” Đối câu hỏi của Âu Dương Trạch, cho ra đáp án chính là Mộc Linh Hạo, “Sau khi trở lại Liên Bang, tôi đem tư liệu đưa cho cậu, sau này phi thuyền của chúng ta đều đi tinh lộ.”

“Cái gì?” Âu Dương Trạch kinh ngạc nhìn Mộc Linh Hạo.

“Thế giới này, tương lai do ta chi phối, nó thuộc về ta cùng Cảnh.” Mộc Linh Hạo khí phách nói.

“Là Vô Xá.” Cảnh nhìn Mộc Linh Hạo sửa đúng.

“Tốt, là Vô Xá.” Mộc Linh Hạo nói có điểm không cam lòng, lại là Vô Xá những người đó.

Nghe hai người đối thoại, Lý Thiên Cách cùng Âu Dương Trạch xác định giữa hai người nhất định có chuyện gạt bọn họ. Hơn nữa, lấy cá tính lão đại dĩ nhiên thỏa hiệp thoái nhượng, còn có lão đại kéo tay Cảnh không buông.

“Mục đích đạt đến.” Thanh âm băng lãnh của Ai Đức Gia vang lên, đoạn thất thải thông lộ đã tiêu thất, bên ngoài cửa sổ mạn tàu là Ốc Lam, không cảng gần ngay trước mắt, bất quá phi thuyền dừng lại thật đúng nhiều.

Mọi người xác nhận, lần trước xác thực là Cảnh cố ý chỉnh bọn họ, đoạn đường lần này so lần trước bình ổn, thế nhưng lần này, không ai mở miệng trách cứ. Bọn họ dưới lực lượng tuyệt đối của Cảnh, trong lòng đã gieo xuống mầm móng sợ hãi.

“Ai Đức Gia, liên hệ không cảng.” Mộc Linh Hạo phân phó.

“Dạ.” Hình ảnh phòng tổng khống chế không cảng lập tức xuất hiện trước mặt Mộc Linh Hạo.

“Nguyên soái đại nhân.” Thời điểm người phụ trách thấy chiếc phi thuyền màu bạc mỹ lệ chỉ biết nguyên soái đại nhân tới rồi, trải qua thời gian này thành Tái Phỉ Tư còn có nhân viên công tác Nguyệt Cầu Liên Bang giới thiệu, mọi người đều biết chiếc phi thuyền này thuộc về Chiến Thần trưởng tử, kỳ tích thiên tài Mộc Cảnh. Làm người phụ trách không cảng Liên Bang, hắn biết rõ việc làm của thiên tài kia đối Nguyệt Cầu. Đường nhìn vô thức ngắm một chút, trời, người kia ngay bên cạnh nguyên soái, thân thể không tự chủ run rẩy.

“Thanh lý không cảng.” Thấy người phụ trách sợ hãi, Mộc Linh Hạo không để ý trực tiếp phân phó.

“Xin lỗi, nguyên soái đại nhân, hiện vô pháp thanh lý.” Người phụ trách khắc chế sợ hãi trả lời, có thể ngồi vào vị trí này, năng lực tuyệt đối không thua kém.

“Nguyên nhân?”

“Dạ, tất cả thiết bị không thể sử dụng, nếu như nguyên soái đại nhân không chủ động liên hệ, chúng tôi sẽ dùng đèn tín hiệu thông tri. Hiện tất cả phi thuyền đều là như vậy, vì an toàn, chúng tôi để phi thuyền năng nguyên sắp hao hết cặp cảng. Còn có, trò chuyện cùng Liên Bang vô pháp tiến hành.” Người phụ trách lưu loát nói.

“Ai Đức Gia, kết nối phòng tổng khống chế Liên Bang.” Đóng lại nói chuyện cùng người phụ trách, Mộc Linh Hạo lần thứ hai mệnh lệnh.

Hình ảnh phòng tổng khống chế Liên Bang xuất hiện.

“Nguyên soái đại nhân.” Thấy thông tinh ảnh tượng xuất hiện, người phụ trách phòng chỉ huy mặt đất đứng dậy hành lễ.

“Sự tình ta biết, nguyên nhân?” Người này là thủ hạ của Mộc Linh Hạo, Mộc Linh Hạo trực tiếp hỏi.

Cẩn thận liếc đến Cảnh bên cạnh Mộc Linh Hạo, người phụ trách hơi có chút sợ, anh ở hội nghị lần trước gặp qua Cảnh, lúc đó nghĩ là một hài tử tịch mịch khiến người yêu thương, tận khi chứng kiên y hời hợt hủy diệt Nguyệt Cầu, anh mới biết hài tử tịch mịch kia là thế nào kinh khủng, khiến người sợ hãi.

“Dạ, nguyên nhân sự cố, đại thể phân tích ra,” Người phụ trách mặt đất cẩn thận chỉnh lý thố từ, không cần chọc tới quái vật kia, “Là bởi Nguyệt Cầu.”

Đợi người phụ trách mặt đất nói xong, mọi người minh bạch, trọng lực, từ lực của Nguyệt Cầu cùng Ốc Lam đồng một nhịp thở, lần này Nguyệt Cầu hủy diệt khiến tất cả Ốc Lam rối loạn, lộng không tốt, Ốc Lam cũng sẽ hủy diệt.

“Cảnh, có thể đem Nguyệt Cầu tu bổ sao?” Mộc Linh Hạo đối Cảnh hỏi, lấy năng lực của Cảnh rất đơn giản. Hắn bắt đầu minh bạch người của Vô Xá có bao nhiêu tuỳ ý làm bậy, bọn họ căn bản bất kể hậu quả, vị diện bị bọn họ hủy diệt lưu lại cũng không có tác dụng.

“Không cần. Thứ ta hủy diệt, không có cơ hội sống lại.” Đây là nguyên tắc.

Mọi người nghe, đều căm tức, nhưng lập tức thu hồi, sợ a.

“Vậy phương án khác?” Cảnh rất kiên quyết, phương án này không thể thực hiện.

“Thứ nhất, cải biến pháp tắc.” Cảnh rất bình thản nói.

“Thứ hai đâu?” Có thứ nhất sẽ có thứ hai, hiện pháp tắc vị diện này dưới Cảnh cùng hắn nắm giữ, muốn cải biến pháp tắc rất đơn giản, thế nhưng hắn muốn nghe một chút phương pháp khác, tranh thủ lợi ích tối đa hoá.

Những người khác nghe, loại sự tình này có thể có rất nhiều phương pháp giải quyết. Bất quá, pháp tắc là gì?

“Thứ hai, tái tạo một Nguyệt Cầu.” Cảnh bình tĩnh phun ra đáp án kinh người. Nguyệt Cầu có thể tạo?

“Cần bao lâu?” Mộc Linh Hạo hỏi, thời gian lâu lắm, Ốc Lam nếu như chờ không được, cũng vô dụng.

“Có sẵn.” Cảnh nói lần thứ hai khiến người kinh khủng, Nguyệt Cầu thứ này có sẵn.

“Nga, cụ thể đâu.” Lần thứ hai kinh ngạc Cảnh thiên tài phương diện khoa kỹ, có thứ gì y không chế tạo được?

“Lạp Phỉ Nhĩ.” Y không muốn giải thích.

Mộc Linh Hạo bất đắc dĩ nhìn Lạp Phỉ Nhĩ lần thứ hai xuất hiện.

“Dạ, chủ nhân.” Lạp Phỉ Nhĩ trước đối chủ nhân hành lễ, sau đó cung kính đối Mộc Linh Hạo nói, “Mộc Linh Hạo đại nhân, chủ nhân từng chế tạo tinh tế vệ tinh vũ khí, Áo Lôi Tây Á, nó hoàn toàn có thể thay thế công năng Nguyệt Cầu.”

“Áo Lôi Tây Á? Vệ tinh vũ khí?” Những người khác kinh hô.

“Công năng?” Mộc Linh Hạo hỏi trực tiếp.

“Sở hữu năng lực di động, có thể tuỳ ý xuyên qua không gian; Mộc Linh Hạo đại nhân gặp qua không gian trên Ai Đức Gia hào đi, Áo Lôi Tây Á có không gian sinh thái hoàn hảo, là hoàn mỹ sinh thái mô phỏng sinh mệnh tinh cầu.” Lạp Phỉ Nhĩ kể ra công năng của Áo Lôi Tây Á.

Mà những người khác ngây ngốc nghe, không gian trên Ai Đức Gia hào bọn họ gặp qua, rất đẹp, đây là phiên bản giản dị, vậy hoàn mỹ chính là thế nào? Bọn họ vô pháp tưởng tượng. Tiếp tục nghe Lạp Phỉ Nhĩ giới thiệu, “Còn có vũ khí chôn dưới tinh cầu, đủ để đem tinh hệ này hóa thành hư ảo; thiết bị lỗ đen cũng có, đủ để thôn phệ hà hệ;…” Lạp Phỉ Nhĩ từng kiện từng kiện nói.

Nghe từ kinh ngạc chậm rãi biến thành chết lặng, những vũ khí này một cái so một cái kinh khủng, thế giới này thực sự rất nguy hiểm.

“Được rồi.” Mộc Linh Hạo cắt đứt Lạp Phỉ Nhĩ, hắn biết vệ tinh vũ khí Áo Lôi Tây Á này đủ uy hϊếp toàn bộ Liên Bang.

“Cảnh, ta muốn sử dụng Áo Lôi Tây Á.” Mộc Linh Hạo đối Cảnh nói, “Đối nhiệm vụ hữu dụng.”

“Tốt.” Một vệ tinh vũ khí mà thôi, không có gì đáng để ý.

Cứ như vậy cho người, đó thế nhưng là một vệ tinh vũ khí nha.

“Lạp Phỉ Nhĩ, thức tỉnh chủ não Áo Lôi Tây Á.”

“Dạ, chủ nhân.”

“Phụ thân,” Cảnh kêu.

“Chuyện gì?” Ngữ điệu ôn nhu của Mộc Linh Hạo khiến người quen thuộc rùng mình một cái, đây là cái kia Mộc Linh Hạo, hắn sẽ có ngữ khí ôn nhu như vậy.

“Ta sẽ đem Áo Lôi Tây Á thăng cấp thành trí năng phụ tá của ngươi, tựa như Lạp Phỉ Nhĩ, ý kiến của ngươi?” Cảnh hỏi, đối đồng bạn y sẽ không keo kiệt.

“Lạp Phỉ Nhĩ không thể chiếu cố ta sao?” Giữa hắn cùng Cảnh đã có một Lạp Phỉ Nhĩ tồn tại, lại thêm một người, hắn mới không cần.

“Có thể, thế nhưng Vô Xá mỗi người đều có, cho nên…”

“Lạp Phỉ Nhĩ chiếu cố là được, ta không cần.” Mộc Linh Hạo cự tuyệt, hắn tin tưởng Tôn Hoàng cũng tuyệt đối không cần, cho dù chỉ là hệ thống trí năng, thế nhưng không thời không khắc đứng bên cạnh người trong lòng, tình huống người trong lòng bọn họ nhất thanh nhị sở, thế nào có thể chịu được, khiến bọn họ nhiều hầu hạ một người, xem có thể hay không giảm thiểu cơ hội xuất hiện bên cạnh người trong lòng, người của hắn do chính hắn chiếu cố.

“Được rồi.” Đồng bạn không muốn, Cảnh tuyệt không miễn cưỡng, thân là một trong trí năng ưu tú nhất, Lạp Phỉ Nhĩ tuyệt đối có thể chiếu cố hai người, Ma Phương không phải chiếu cố nhiều người như vậy, Lạp Phỉ Nhĩ so Ma Phương ưu tú hơn.

“Chủ nhân.” Thời điểm hai người nói chuyện kết thúc, một thân ảnh mỹ lệ xuất hiện, mái tóc màu lam nhạt, đôi mắt cùng màu, ngũ quan tinh xảo, ngữ điệu ôn nhu, Khắc Lạc Duy tham dự thiết kế nói cho nàng thân tư cùng mỹ đức của nữ tính, ôn nhu mà kiên định.

“Áo Lôi Tây Á, từ giờ trở đi, quyền hạn của ngươi toàn bộ chuyển giao phụ thân.” Cảnh đối Áo Lôi Tây Á nói.

“Dạ, Mộc Linh Hạo đại nhân, thỉnh đem lực lượng đưa vào.” Một màn hình nhỏ xuất hiện trước người Mộc Linh Hạo.

Mộc Linh Hạo đưa tay đặt trên màn hình, đưa vào một điểm lực lượng.

“Chứng thực hoàn thành, Mộc Linh Hạo đại nhân, hiện ngài là chủ nhân của Áo Lôi Tây Á. Chủ nhân, mệnh lệnh của ngài cao hơn tất cả.” Hoàn thành chứng thực Áo Lôi Tây Á đối Mộc Linh Hạo cung kính hành lễ.

“Như vậy, Áo Lôi Tây Á, quyền hạn của Cảnh bảo lưu.” Đây là mệnh lệnh thứ nhất của Mộc Linh Hạo.

“Dạ, chủ nhân.” Áo Lôi Tây Á phục tùng.

“Đem toàn bộ Áo Lôi Tây Á chuyển dời đến đây, thay thế công năng Nguyệt Cầu, ổn định mảnh vỡ nghiền nát.” Mộc Linh Hạo hạ mệnh lệnh nhiệm vụ

“Tuân mệnh, chủ nhân của ta.” Thanh âm ôn nhu đáp lại.

Mà những người khác chỉ có thể ngơ ngác nhìn.

“Nói cho Liên Bang, sẽ có vệ tinh thay thế Nguyệt Cầu, còn có đem công năng của Áo Lôi Tây Á nói cho bọn họ.” Mộc Linh Hạo đối người phụ trách mặt đất nói.

“Dạ. Nguyên soái đại nhân.” Tuy không biết chuyện tình cụ thể, bất quá anh biết nguy cơ của Ốc Lam giải quyết, làm thủ hạ của Mộc Linh Hạo, anh biết cái gì nên, cái gì không nên nói.