Chương 26: Thần chiến

Khi 0 vừa xong, Cấm Đoạn đã động. Động tác cấp tốc công hướng Mộc Linh Hạo, nhanh như sét đánh. Một quyền đánh ra, bị hai tay Mộc Linh Hạo ngăn trở, trong khoang thuyền của Mộc Linh Hạo, một quyền thật nhanh thật nặng, đây là một cao thủ chân chính, hắn từ một quyền này hưng phấn nổi dậy, tịch mịch lâu lắm, hắn rốt cuộc gặp đối thủ, hắn thật lâu không nghiêm túc, đoạn ngày này hắn luôn nỗi lòng bất định, người này có thể cho hắn hảo hảo phát tiết.

Một quyền này chỉ là thử, y muốn Mộc Linh Hạo nghiêm túc, xem qua bỉ tái của Mộc Linh Hạo, y biết Mộc Linh Hạo chưa từng nghiêm túc. Một quyền này Mộc Linh Hạo hẳn biết cần phải nghiêm túc, quả nhiên, khi y quay người chém ra một quyền, Mộc Linh Hạo né tránh hơn nữa phản kích. Hai người ngươi đến ta đi bắt đầu cận chiến.

“Nguyên soái, nghiêm túc.” Vệ Thiên Liệt dù sao lý giải một chút thực lực của Mộc Linh Hạo, anh nhìn ra được Mộc Linh Hạo hưng phấn, anh đã lâu không thấy nguyên soái như vậy.

“Cái kia, Cấm Đoạn mạnh như vậy sao?” Âu Dương Ngạo vô cùng kinh ngạc.

“Rất mạnh.” Vệ Thiên Liệt khẳng định nói, anh cũng là theo bên cạnh nguyên soái mới phát hiện nguyên soái chưa từng nghiêm túc, mà Cấm Đoạn không chỉ phát hiện, còn khiến nguyên soái phải nghiêm túc.

Cấm Đoạn một cước đá hướng Mộc Linh Hạo, Mộc Linh Hạo cũng đá ra một cước, hai người chạm nhau sau đó cấp tốc thối lui.

Người toàn trường nhìn, lặng ngắt như tờ, thực sự là bỉ tái kịch liệt, vốn tưởng Chiến Thần ổn thắng, lại không ngờ Cấm Đoạn một chút không thua kém, cùng Chiến Thần lực lượng ngang nhau. Cấm Đoạn tột cùng là ai, cao thủ như vậy vì sao không có tiếng tăm.

Hai người biết nóng người kết thúc, kế tiếp…

Mộc Linh Hạo lấy ra năng nguyên thương, đây vốn là thứ vũ khí vô dụng, thế nhưng năng nguyên tinh xuất hiện khiến nó trở thành binh khí trọng yếu của ky giáp.

Cấm Đoạn từ phía sau rút ra một cây đao, không giống trảm đao ky giáp thường dùng, đao thân mảnh dài, chỉ có một mặt lưỡi.

Thấy hai người lấy ra vũ khí, khán giả mới tỉnh, nguyên lai vừa nãy cận thân cách đấu kịch liệt, vẫn chưa nhập chính đề.

Mộc Linh Hạo lúc này dẫn đầu công kích, năng nguyên thương bắn ra năng lượng hoá thành lợi nhận xạ hướng đối thủ, người này có thể tránh thoát kích thứ nhất, kích thứ hai, vậy có thể tránh thoát bao nhiêu kích, đây là chiêu thức mới nhất của hắn, liên kích, cả hắn cũng không biết chính mình có thể làm bao nhiêu lần liên kích, vừa lúc thử.

Không nghĩ, Cấm Đoạn huy đao, đem công kích năng nguyên thương hoá giải, sau đó di động tới vị trí hắn muốn. Khiến Mộc Linh Hạo kinh ngạc tài liệu thanh đao, song song cũng biết đối thủ hiểu rõ dự định của hắn. Mộc Linh Hạo biết, người này thật là đối thủ tốt nhất, không cẩn thận, hắn sẽ thất bại. Mộc Linh Hạo quăng đi năng nguyên thương, xuất ra vũ khí, trảm đao. Hắn thật lâu không dùng. Đao vừa xuất, nhất định phải chết.

“Nguyên soái.” Vệ Thiên Liệt kinh hô.

“Làm sao vậy?” Người bên cạnh vội hỏi.

“Trảm đao là binh khí nguyên soái am hiểu nhất, một ngày xuất đao, chính là không chết không thôi.” Vệ Thiên Liệt nói.

Người xung quanh nuốt một ngụm nước bọt, doạ. Âu Dương Ngạo thầm nghĩ, cậu bại bởi Cấm Đoạn hình như không oan.

Trên tràng, Mộc Linh Hạo huy trảm đao khí phách mười phần, mỗi một trảm kích đều tàn nhẫn đuổi tận gϊếŧ tuyệt, một người khác cũng huy đao, chỉ là động tác cơ sở, chém, cắt, ngăn, đâm, không có dư thừa, chính là những động tác cơ bản này khiến công kích của Mộc Linh Hạo vô hiệu, thậm chí phải phòng thù. Người này đem động tác cơ bản vận dụng đến trình độ như vậy, Mộc Linh Hạo có thể tưởng tượng người này nỗ lực bao nhiêu mồ hôi, đó là cần bao nhiêu kiên trì cùng nghị lực mới làm được, một lần lại một lần làm đồng dạng động tác, khô khan mà làm.

Đúng vậy, Mộc Linh Hạo thế nào minh bạch, y từng là phế vật trong một góc hắn chưa từng chú ý làm những động tác trong mắt người khác là vô dụng nhất, một năm, hai năm, ba năm… chưa từng dừng, trong Ma Phương, y cũng liên tục làm, không sai, Cấm Đoạn chính là y Mộc Cảnh. Cấm Đoạn là tên của ky giáp, là tác phẩm đỉnh phong của y, đương nhiên y không khả năng mở toàn bộ công năng của Cấm Đoạn, chỉ đem cường độ hạn chế ở trình độ như ky thể của Mộc Linh Hạo, y mới tham gia bỉ tái.

Đao hai người lần thứ hai giao kích, Mộc Linh Hạo thực sự rất hài lòng, có đối thủ như vậy. Hai người lần thứ hai tách ra.

Lúc này đây, Cấm Đoạn, triển khai tư thế. Tựa chiếc cung, thân trên khuynh về trước, một tay nắm chuôi đao, tay kia trên thân đao, ngón cái ở trên, bốn ngón khác thắng tắp ở dưới. Khí thế thảm liệt lan tràn. Đây là chiêu thức y trong sinh tử tồn vong lĩnh ngộ, không phải ngươi chết chính là ta sống.

Mộc Linh Hạo kinh ngạc, đây là tinh thần uy áp, người này cũng đạt được bước này. Mộc Linh Hạo đồng dạng tản mát khí phách quân lâm thiên hạ, đối kháng. Toàn trường bị hai người vững vàng áp chế, tất cả mọi người cảm giác được khí thế hai người, khí thế như thật.

“Đây, đây là,” Tất cả đỉnh cấp ky giáp sư toàn bộ ngây dại.

“Làm sao vậy?” Lý Thiên Cách cùng Âu Dương Trạch thấy thần sắc Vệ Thiên Liệt, Lỗi cùng Ngạo không đúng, vội hỏi, bọn họ cũng cảm giác được uy thế tràn ngập trong cạnh kỹ tràng, một bên thảm liệt, một bên phách tuyệt, trầm trầm áp tâm. Mà thuyết minh viên vội hỏi những đặc thù thuyết minh viên thay đổi sắc mặt bên cạnh.

“Đây là, Thần Chiến trạng thái, trạng thái Chiến Thần vô địch.” Đặc thù thuyết minh viên nói, “Đây là trạng thái lý tưởng trong truyền thuyết, chỉ có thân thể kiên cường nhất cùng tinh thần xứng đôi mới có thể làm được, đem tinh thần ngoại phóng hình thành thế, bất chiến nhi khuất nhân chi binh. Thật không ngờ chúng ta có thể thấy loại trạng thái này, đối tất cả ky giáp sư đây là may mắn, bởi chúng ta nhìn được phương hướng tiến bước, nhưng cũng là bất hạnh, bởi chúng ta cùng bọn họ sinh trong một thời đại, chỉ cần có bọn họ chúng ta cùng quán quân vô duyên.”

Mọi người ở đây ồ lên, dĩ nhiên còn có chuyện như vậy.

“Ngạo, cậu bại không oan.” Lỗi đối hảo hữu nói.

“Đúng vậy.” Ngữ khí cậu không có không cam lòng, chỉ có hoàn toàn bái phục, thua dưới người đạt được Thần Chiến trạng thái, không phải sỉ nhục.