Chương 25: Trận trung kết

Mặc kệ mọi người nghĩ thế nào, thời gian đều không chút để ý tiêu sái trôi qua. Ngoại trừ mới bắt đầu phát sinh gây rối ở thành Tái Phỉ Tư, Nguyệt Cầu cùng Liên Bang hai bên liên thủ đối nhân viên thành Tái Phỉ Tư điều chỉnh, phần tử không an định toàn bộ loại bỏ, long trọng Tái Phỉ Tư ky giáp đại tái chính thức cử hành, đây là cuồng hoan của toàn dân, là thịnh hội không cho phép thủ tiêu, mà dân chúng không chút phát hiện cuộn trào mãnh liệt đang giấu diếm, vô tri là một loại hạnh phúc, đồng thời rất đáng buồn.

Hôm nay, trung ương cạnh kỹ hội tràng của thành Tái Phỉ Tư, sắp sửa quyết định người thắng cuộc cuối cùng của Tái Phỉ Tư ky giáp đại tái, một bên là Chiến Thần Mộc Linh Hạo, hoàn toàn xứng đáng người mạnh nhất, một bên là người tham gia tư nhân thần bí, Cấm Đoạn, từ vòng đấu loại quét ngang tất cả đối thủ, ngay cả đệ tử Âu Dương Ngạo đứng đầu chung kết của Mộc Linh Hạo cũng thảm bại trên tay người này, khiến mọi người đối trận đấu càng thêm chờ mong, là Mộc Linh Hạo đạt được bốn lần quán quân, hay hắc mã Cấm Đoạn chiếm lấy.

“Sư phụ nhất định phải đem tên kia đánh bại.” Âu Dương Ngạo trên lô ghế đặc biệt không cam lòng nói. Cậu không cam lòng, bị một người lai lịch bất minh đánh bại, còn là thảm bại, cậu thế nhưng là đồ đệ của sư phụ.

“Phải, phải phải phải, phụ thân nhất định đánh thắng Cấm Đoạn.” Mộc Lỗi một bên khuyên giải an ủi, từ khi ở tứ cường bại bởi Cấm Đoạn, hảo hữu liền không dứt nói những lời này, chính cậu ở tứ cường bại bởi phụ thân, đây là đương nhiên, cậu không uể oải, nếu như cậu giống hảo hữu bại bởi người khác, cậu sẽ không cam lòng.

Bất quá, đây trận chung kết. Ngẫm lại mấy ngày nay, ai, cậu nhịn không được thở dài, cậu sống ở Nam Cực. Phụ thân không biết làm sao, thời gian huấn luyện càng thêm nghiêm khắc, khí áp lạnh đi rất nhiều, đặc biệt khi đại ca không ở, còn có khi Lạp Phỉ Nhĩ ân cần hầu hạ đại ca, cậu đều cảm giác tận thế, thế nhưng phụ thân thấy đại ca cái gì cũng không nói, lãnh nghiêm mặt. Mà đại ca, không mỗi ngày ở biệt thự, Lạp Phỉ Nhĩ kia cũng theo đó không ở, phụ thân sắc mặt lúc ấy, lãnh a. Ngẫm lại thật đáng sợ. Liệt thúc cảnh cáo đại ca không nên chạy loạn, có nguy hiểm, Lạp Phỉ Nhĩ xuất thủ đánh bại Liệt thúc, nói có hắn đi theo chủ nhân thế nào có nguy hiểm, khiến Liệt thúc tức giận không thôi, lúc ấy phụ thân không nói gì, thế nhưng một ngày đại ca cùng Lạp Phỉ Nhĩ không thấy, lãnh a. Còn có Lạp Phỉ Nhĩ, không biết đại ca từ đâu tìm được, thân tài dạng mạo không nói, thân thủ cũng là nhất đẳng, có thể làm được không nhìn hàn băng khí đáng sợ của cao thủ như phụ thân, càng khó được đối chủ nhân Cảnh tất cung tất kính, phục vụ chu đáo, chuyên nghiệp khiến tất cả người hầu tán thán, đủ thành tông sư, hắn đã đem phục vụ nghệ thuật hoá, thưởng tâm duyệt mục, để cậu cùng Ngạo đố kỵ, còn có Trạch thúc cùng Cách thúc muốn từ trên người Lạp Phỉ Nhĩ đào ra bí mật của đại ca thế nhưng người ta căn bản không đem bọn họ để vào mắt, không nhìn, trong mắt chỉ có đại ca, khiến hai vị thúc thúc tức giận, trên đời này thế nào có người hoàn mỹ như vậy. Ngạo đều đem Lạp Phỉ Nhĩ coi là thần tượng số hai.

“Các vị khán giả, nơi này là trung ương cạnh kỹ hội tràng của thành Tái Phỉ Tư, trải qua nhiều ngày kịch liệt bỉ tái, rốt cuộc đến thời khắc quyết chiến, ai sẽ thu được đại tái quán quân, đạt được danh hiệu cực mạnh. Để chúng ta hoan hô, nghênh tiếp bọn họ, vương giả trong tương lai.” Hội trường thuyết minh viên hưng phấn nói.

“Đầu tiên, vị này tôi không cần giới thiệu nhiều, để chúng ta hoan nghênh, bất bại vương giả, Chiến Thần Mộc Linh Hạo.” Mộc ky giáp màu trắng lên sân, đây là ky giáp chuyên dụng của Mộc Linh Hạo, Tài Quyết. Tượng trưng cho vương giả.

“Chiến Thần đại nhân.” Mọi người cạnh kỹ tràng hoan hô, mặc kệ nơi nào, không phân biệt nam nữ già trẻ, giờ khắc này đều khuynh đảo dưới phong thái của Mộc Linh Hạo, “Sư phụ, nỗ lực lên, đánh bại tên kia.” Âu Dương Ngạo tại vị trí la lớn, khiến mọi người ở lô ghế đặc biệt nhìn chăm chú đám người bọn họ, những người khác di động vị trí, biểu thị không nhận ra người này, Âu Dương Trạch quấn quýt, chính mình đối Ngạo đúng hay không rất dung túng, trở về phải hảo hảo quản giáo, mặt mũi vứt tới Nguyệt Cầu, lần sau dự họp song phương đại hội có đem chuyện này ra nói hay không, rất có thể, không thể tiếp tục nuông chiều, hảo hảo giáo dục, Ngạo không nghe, không quan hệ, còn có Mộc Linh Hạo tên kia có thể giúp.

Âu Dương Ngạo rùng mình một cái, thế nào có điểm lạnh, sư phụ không ở nha.

“Kế đó, là hắc mã đại tái, Cấm Đoạn, từ vòng đấu loại chưa từng thất bại, ngay cả cao đồ Âu Dương Ngạo của Chiến Thần cũng nuốt hận trên tay cậu ta, cậu ta có thể tiếp tục thần thoại bất bại, sáng tạo kỳ tích hay không, để chúng ta hoan nghênh, Cấm Đoạn.” Thuyết minh viên nói khiến Âu Dương Ngạo hận nghiến răng, vì sao đem cậu nói, làm mọi người chung quanh một trận buồn cười, đương nhiên cũng đưa đến Âu Dương Ngạo con mắt sát nhân thuật, đáng tiếc chưa luyện thành, mọi người không việc gì.

Ky giáp của Cấm Đoạn là màu đen đối lập Mộc Linh Hạo, đường cong lưu sướиɠ, không giống ky giáp do Ốc Lam cùng Nguyệt Cầu chế tạo, thậm chí không có cương ngạnh đặc chế của ky giáp, trái lại nhu hoà. Khi nó xuất hiện. Nguyệt Cầu cùng Liên Bang đều muốn có kỹ thuật mới của đối phương, bắt đầu triển khai điều tra, nhưng không có bất kỳ ghi chép về Cấm Đoạn, Lý Thiên Cách rất phiền muộn, vì sao anh lại không có tình báo, thế giới biến hoá thật nhanh, anh đã theo không kịp.

“Các vị khán giả, không nhiều lời thêm, để chúng ta cùng xem ai sẽ là vương giả cuối cùng, ai sẽ đạt được vòng nguyệt quế thắng lợi. Mời hai vị tuyển thủ chú ý, tôi đếm tới 0, bỉ tái sẽ bắt đầu.”

“10, 9, 8, 7… 1, 0.”