Chương 20: Sàn nhảy

Biệt thự Mai Lâm Na phu nhân đêm nay là nơi náo nhiệt nhất thành Tái Phỉ Tư. Các giới nhân vật nổi tiếng thành Tái Phỉ Tư đều tập hợp tại đó, chỉ vì một người, Chiến Thần Mộc Linh Hạo. Mộc Linh Hạo thực lực không chỉ ở quân đội, tại thương giới Mộc gia cũng ảnh hưởng rất lớn, càng đừng nói lần này Mộc gia trưởng tử Mộc Cảnh phát minh năng nguyên tinh mang đến cho Mộc gia tài phú thế nào, năng nguyên tinh chắc chắn thay thế tất cả năng nguyên hiện dùng, làm sao không khiến mọi người mắt trông mà thèm, cho dù không chiếm được cũng muốn phân chút tàn canh. Đối lập những yến dội dĩ vãng, lần yến hội này nhân số tham gia gấp bội.

Trong yến hội, những người làm trưởng bối cùng các giới nhân vật nổi tiếng đánh miệng lưỡi, những lời không ý nghĩ có ý nghĩ nói bất diệc nhạc hồ. Mà những người làm tiểu bối, từ lâu tránh sang bên, bọn họ không chịu được những lời buồn chán. Cảnh tuy nói kinh lịch không ít, thế nhưng loại giao lưu này vẫn không thích ứng, trước đều giao cho Khắc Lạc Duy. Bái Luân. Hải Nhân Lợi Hi vị quý công tử kia, y không cần thói quen, Vô Xá phân công rất minh xác, chuyện không am hiểu tuyệt không giao cho người không am hiểu. Cho nên, y cùng Mộc Lỗi và Âu Dương Ngạo đứng trong góc, nghe Âu Dương Ngạo đối người tham gia yếu hội bình luận. Hai người bọn họ đêm nay được an bài bảo hộ Cảnh, vạn sự luôn phải cẩn thận.

“Cảnh thiếu gia, có thể mời ngài theo tôi khiêu vũ?” La Khiết thanh thuần như một đoá thuỷ liên hoa tới trước mặt Cảnh nhẹ giọng nói. Hơi cúi đầu, co quắp bất an cùng chờ đợi. Khiến Âu Dương Ngạo quái dị nhìn Cảnh, đối Mộc Lỗi lén lút không thôi.

“Có thể.” Tìm tới rồi sao, để ta xem ngươi có tính toán gì. Trả lời của y khiến Âu Dương Ngạo cùng Mộc Lỗi kinh ngạc đến cằm đều rớt ngã, không thể nào. La Khiết cũng cấp tốc ngẩng đầu, trên mặt mang nụ cười kinh hỉ ngượng ngùng.

“Cái kia, Lỗi, Cảnh đại ca biết khiêu vũ?” Âu Dương Ngạo nhìn hai người hướng sân nhảy. Vô pháp tưởng tượng âm trầm Cảnh trước đây có học khiêu vũ, nhưng còn là xã giao vũ đạo của xã hội thượng lưu.

“Hẳn là biết?” Mộc Lỗi cũng không xác định, xã giao vũ là loại gia tộc như bọn họ bắt buộc phải học, tuy trước không phải rất quan tâm đại ca, nhưng loại môn học bắt buộc này hẳn là có. Mộc Lỗi chìm đắm trong hồi ức, nghĩ đến hình như từng có một vị lão sư xã giao vũ dạy qua đại ca, bất quá vị lão sư kia dạy đại ca một lần không còn xuất hiện.

Cảnh ưu nhã kéo tay La Khiết, hướng sân nhảy. Xã giao vũ y thế nào không biết, vũ đạo của y là trải qua Khắc Lạc Duy nghiêm ngặt giáo dục, cho dù y từng nhảy đến rối tinh rối mù, nhưng sau khi ba người của Vô Xá địa ngục huấn luyện, vũ đạo của y thế nào kém. Một lần đó, Khắc Lạc Duy tâm huyết dâng trào, muốn dạy Đế cùng Khiêm xã giao vũ, thế giới hai người bọn họ không có xã giao vũ hội, mà đoàn người rất buồn chán, cho nên theo học, vốn Khắc Lạc Duy không muốn dạy y, tất cả mọi người đều biết y đến từ thế gia, văn minh tương ứng trải qua một đoạn lịch sử như thế giới Khắc Lạc Duy, Đế cùng Khiêm rất nhanh học xong, sau đó mọi người phân tổ nhảy, kết quả phát hiện y căn bản là một cái vũ đạo ngu ngốc, như vậy mọi người phát hiện phương pháp gϊếŧ thời gian rất tốt, lăn qua lăn lại y, đó là khoảng thời gian so sinh tử đào vong còn muốn thống khổ, bất quá hiệu quả hoàn mỹ, tuy so kém trời sinh quý công tử Khắc Lạc Duy, rất có thiên phú Đế cùng Khiêm, nhưng đủ để ngạo thị đàn luân. Như vậy, để người của thế giới này nhìn đi, vũ đạo do bọn họ huấn luyện.

Phòng khách hoa lệ sáng sủa, nhân vật nổi tiếng xiêm y lộng lẫy, dưới ánh đèn mỹ lệ xa hoa, chỉ có hai người khởi vũ hấp dẫn ánh mắt mọi người, lẳng lặng nhìn kỹ thuật nhảy như huyễn cảnh.

Mộc Linh Hạo cùng Mai Lâm Na phu nhân chuẩn bị ly khai hội trường, hắn cần phát tiết, du͙© vọиɠ sở sinh do hôm nay thấy thân thể Cảnh tắm cho hắn biết hắn cần phát tiết, cảm giác kỳ quái đó khiến hắn bất an. Cho nên hắn đáp ứng lời mời của Mai Lâm Na phu nhân. Cước bộ ly khai, lại bị yến hội đột nhiên an tĩnh ngừng lại, sau đó thấy…

Nam nhân vận lễ phục màu đen, giẫm cước bộ ưu nhã theo âm nhạc vũ động, mỗi một cử động đều cùng nhịp âm nhạc, hồn nhiên thiên thành. Tôn quý ưu nhã bất khả tư nghị theo mỗi động tác của y hiển lộ, khiến mọi người trên sân nhảy lui ra, trước mặt y khiêu vũ là một loại tội, tội đối đế vương không tôn kính. Cùng khi bình thường hai người, y trên sân nhảy hoàn mỹ hướng mọi người biểu diễn cái gì gọi là thế gia đệ tử, thiên chi kiêu tử, phân ưu nhã, tôn quý thong dong hồn nhiên thiên thành này, không phải khinh thường của kẻ tài trí hơn người, không phải khoa khoa kỳ đàm của ngôn ngữ, là ngạo nghễ từ thế đại tích luỹ, lắng đọng trong huyết dịch, trầm tích trong cốt tử. Giờ khắc này mọi người không ai cho y không giống kỳ phụ Mộc Linh Hạo, y mới là người thừa kế hoàn mỹ của Mộc Linh Hạo.

Những người nhận thức y, Mộc Lỗi, Âu Dương Ngạo, Vệ Thiên Liệt, Lý Thiên Cách còn có Âu Dương Trạch đều không thể tin nhu nhu mắt mình, người ưu nhã tôn quý tựa như vương tử này, thật là cái kia nhã nhặn lãnh đạm Cảnh, trời, lại là một đại biến dạng. Cảnh, cậu rốt cuộc còn bao nhiêu diện mạo chúng tôi không biết.

“Thực sự là trai tài gái sắc, ngài nói phải không, nguyên soái đại nhân.” Mai Lâm Na phu nhân đầu tiên là kinh ngạc kỹ thuật nhảy hoàn mỹ của Cảnh, sau đó chú ý tới La Khiết cùng Cảnh khiêu vũ nhưng bị mọi người lãng quên, giờ khắc này bà dĩ nhiên cho La Khiết không xứng với nam nhân bà nguyên lai nghĩ ngoại trừ học thức không còn gì xuất sắc, một người hiện tôn quý phi phàm.

Nghe được lời Mai Lâm Na phu nhân, Mộc Linh Hạo cũng chú ý tới nữ nhân cùng Cảnh, sau đó tay chợt nắm chặt, nắm đến mức trở nên trắng. Tay nữ nhân kia nắm lấy bàn tay hắn từng không cẩn thận nắm, thân thể nữ nhân kia là như vậy gần thân thể gợi cảm mê hoặc hắn từng thấy, gương mặt nữ nhân ửng hồng, xuất hiện trên gương mặt người kia là một loại sắc trạch gọi người mê luyến, nhưng xuất hiện trên gương mặt nữ nhân lại khiến hắn muốn xé nát, một cổ hoả diễm thiêu đốt trong lòng, chặt đứt tay nữ nhân kia, gϊếŧ chết nữ nhân kia, đem người kia đoạt lại, không cho bất luận kẻ nào đυ.ng chạm.

“Nguyên soái đại nhân.” Mai Lâm Na phu nhân kêu to, triệu hồi thần trí Mộc Linh Hạo.

Mộc Linh Hạo cấp tốc xoay người, hắn không thể nhìn tiếp, nhìn tiếp, hắn không biết hắn có đem suy nghĩ biến thành thực tế hay không. Chỉ là muốn tìm bất mãn, phát tiết xong thì tốt, đúng, phát tiết xong hắn sẽ khôi phục bình thường.