Về sau, bọn hạ nhân nghe thấy tiếng Tiêu Cẩn khóc thút thít vào ban đêm.
Hồi sau lại cười to.
"Thì ra cảm giác lúc trước của nàng là vậy, ta sai rồi..."
Thậm chí gã còn thường xuyên nghĩ đến chuyện t.//ự s//á.t, gã nói như vậy thì mọi chuyện sẽ trở lại thời điểm bắt đầu.
Không ai trong Kinh Thành là không thổn thức.
Nhưng lòng ta đã lạnh, hoàn toàn không hề có bất cứ sự đồng cảm nào với gã.
Sẽ không có kiếp sau nữa đâu.
Toàn bộ thế lực sau lưng Tiêu Cẩn phản chiến trong vòng một đêm.
Những chuyện xấu xa của gã liên tục bị phơi bày.
Trước thì dùng thủ đoạn để hai nhà trở mặt thành thù, thậm chí còn làm thế nào để cho Tuyết Nhu thích gã.
Chứng cứ vô cùng xác thực.
Hơn nữa, thế lực của Tiêu Sách ngày càng mở rộng.
Tiêu Cẩn rơi đài một cách triệt để, gã đã không còn bất cứ uy hϊếp gì đối với Tiêu Sách.
Không có thần y đến cứu, hiện tại gã chỉ là kẻ mù lòa.
Tiêu Sách dẫn ta tới gặp mặt Tiêu Cẩn lần cuối cùng.
Bởi vì ngày sau, hắn sẽ không để ta tiếp xúc với gã nữa.
Tiêu Sách cho chúng ta nói chuyện riêng với nhau, còn hắn thì đứng ở một góc chờ.
Ta chậm rãi nói:
"Đời trước, thứ ngươi để ý nhất chính là quyền thế, hiện giờ ngươi mất quyền mất thế, lại còn mất đi đôi mắt, ngươi không còn là uy hϊếp của Tiêu Sách nữa, ngươi đã hoàn toàn là một phế nhân. Dưỡng thương cho tốt đi, sau này chúng ta sẽ không gặp lại."
Ta không muốn nhiều lời, ta chỉ muốn xác nhận với gã rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi.
Tiêu Cẩn chảy hai hàng h/.u.y..ế.t l.ệ, liên tục hỏi ta vì sao không thể làm lại.
Ta không liên tiếng, chờ tới khi ta đến trước mặt Tiêu Sách, hắn đột nhiên hỏi ta.
"Vừa rồi nàng nói gì với hắn vậy?"
Ta lượt bớt chi tiết: "Ta nói hắn sau này đừng quấy rầy chúng ta nữa."
Hắn gật đầu, tựa như là tin thật.
Chỉ là đêm đó ngủ muộn, ta đưa lưng về phía hắn, hắn đột nhiên ôm chặt eo của ta, sau đó nỉ non bên tai ta.
"Uyển Uyển, chuyện kiếp trước là sao?"
Thế mà hắn cũng nghe được.
Ta buông tiếng thở dài.
"Chàng không biết sợ là gì à?"
Hắn càng ôm chặt ta hơn.
"Ta chỉ cảm thấy đau lòng, nếu không phải đời trước nàng quá khổ cực thì sao nàng lại quay về chứ."
Ta trở mình, ôm chặt hắn.
"Uhm, quả thật không tốt mấy, đời trước chàng vì ta mà c./h/ế.t cho nên đời này đến lượt ta bảo vệ chàng."
Tiêu Sách: "Nhưng mà ta càng hi vọng, nàng bảo vệ ta, đồng thời nàng cũng phải bảo vệ bản thân mình."
Ta gật đầu.
Bỗng nhiên cảm tạ trời xanh để cho ta có cơ hội làm lại cuộc đời một lần nữa.
____HẾT CHÍNH TRUYỆN____
17:48
Bạn đã gửi
Chả giống mẹ nó tý nào
Bạn đã gửi
Ly
Xình trái đây
Bạn đã gửi
K pit tg lai con m thế nào kk
Bạn đã gửi
C Lan thử đi
Bạn đã gửi
Xem giống htai k
Tuan Lan
Bạn đã gửi
Bạn đã gửi
Toàn thấy giống bố nó
Bạn đã gửi
Mà toàn ra con trai
Tuan Lan
20:23
Bạn đã chuyển tiếp một video