Chương 5

8.

Nhưng đây là kết thúc sao?

Tôi nhìn thấy Trần Mạc mở ảnh chụp tôi trên màn hình điện thoại di động của anh, thì thào tự nói:

"Nhiễm Nhiễm, lần đầu tiên nhìn thấy em lúc đó anh liền thích em, em là một cô gái xinh đẹp tốt bụng như vậy tại sao phải bị hắn chà đạp thành ra thế này?”

Anh nhắm mắt lại hôn xuống màn hình điện thoại tựa như hôn người yêu của mình.

“Yên tâm, những gì Tần gia nợ em anh sẽ thay em đòi lại.”

“Nếu em yêu Tần Trạch anh sẽ đưa hắn đi cùng em.”

9.

Đại thiếu gia Trần thị gia tộc hào môn đỉnh cấp đã trở lại.

Trong buổi họp báo vô số đèn flash tụ tập trên người đàn ông đang ngồi.

Anh trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân hình cao ráo trong bộ âu phục càng tôn lên khí chất cao quý bất phàm.

Chỗ duy nhất không hài hòa là cổ áo của anh kẹp một cái kẹp tóc kiểu nữ.

Kim cương tím phía trên đã có chút phai màu, thoạt nhìn lộ ra một cảm giác cũ kĩ và rẻ tiền.

Nhưng Trần Mạc lạnh nhạt ngồi đó không ai dám đoán dụng ý của anh.

Anh vừa trở về liền tiếp nhận dự án lớn nhất trong công ty của gia tộc.

Trần Mạc cao giọng tuyên bố muốn cứu vớt ngành vật liệu xây dựng bị tập đoàn Tần thị kéo sụp đổ, anh muốn cùng các doanh nhân lớn đối phó với Tần Trạch bất nhân bất nghĩa này.

Đúng là một người hô trăm kẻ đáp.

Ngoại trừ việc nể Trần thị là một gia tộc lớn có quyền lực, còn có nguyên nhân chính là bởi Tần Trạch những năm qua ỷ vào chính mình có chút tài hoa mà đắc tội quá nhiều người.

Khi đó tôi luôn ở sau lưng hắn ăn nói khép nép xin lỗi từng người, những vị kia nể mặt cha mẹ quá cố của tôi tuy rằng trong lòng căm giận bất bình cuối cùng cũng lựa chọn nhượng bộ.

Nhưng bây giờ tôi đã không còn, Trần Mạc tuyên bố tôi là bị Tần gia bức tử khiến những vị kia không thể nhẫn nhịn được nữa.

Nội dung cái kết của vở kịch này tuy rằng làm tôi có chút không tưởng nhưng tôi cũng không thể tránh được.

Chỉ còn vài ngày nữa là tôi có thể trở lại thế giới cũ.

Tần Trạch, điều tôi nên làm đều đã làm bảo hộ anh mười năm bây giờ anh nên tự mình đối mặt với những chuyện này.