Tạ phu nhân vừa nhìn thấy hắn, đầu bà lại bắt đầu đau.
Lúc sáng sớm đã nhắc hắn phải ăn mặc chỉnh tề, nhìn cách hắn ăn mặc kia, cúc áo còn chưa cài đúng cách, để hở hai cúc làm cái gì?
Tạ Nguyên Lang lại không quan tâm chút nào, hắn mở rương lấy ra một lọ nước hoa màu hồng nhạt đựng trong chai thủy tinh trong suốt, xịt vào không khí vài lần.
Vài thiếu nữ chưa lập gia đình đang mê mẩn vẻ ngoài điển trai của hắn liền lập tức tỏ ra kinh ngạc: "Thơm quá!"
Tạ phu nhân nói, "Lang Nguyên, con giới thiệu đi."
Mặc dù Tạ Lang Nguyên là một thiếu gia phong lưu, nhưng sự phong lưu của hắn thể hiện ở chỗ khi một người phụ nữ dằng đến cửa hắn sẽ chọn ăn, dựa vào thân phận của hắn căn bản không cần lấy lòng phụ nữ, cho nên giới thiệu cũng chỉ nói về nguồn gốc và mùi hương của nước hoa, vô tình nhiều hơn là khoe khoang.
Đánh giá nước hoa chỉ là giả vờ, Tạ phu nhân không quan tâm đến hành vi chiếu lệ của con trai, vừa nhắc con trai lơ đễnh nhìn các tiểu thư vừa trò chuyện cùng các phu nhân khác.
Tạ Nguyên Lang bưng tách trà ngồi ở bàn trước, "lựa chọn" cô dâu tương lai của mình.
Thực sự mà nói thì hắn cũng không để ý lắm, hắn cũng không thể làm gì được, cho dù hôm nay không chọn thì sẽ còn nhiều bữa tiệc nữa được tổ chức, đây cũng không phải là bữa tiệc đầu tiên, cũng không phải là cuối cùng, mấy ngày nay Tạ Nguyên Lang cảm thấy mình phải nhìn mấy tiểu thư này phát ngấy rồi.
Nhận thức được ánh nhìn của Tạ Nguyên Lang, không ít tiểu thư lặng lẽ ưỡn thẳng eo, để những đường cong tuyệt mỹ của cơ thể được phơi bày nhiều hơn.
Thẩm Châu cũng nghĩ như vậy.
Nghe nói Tạ nhị thiếu gia thích phụ nữ có dáng người đẹp.
Cô ưỡn ngực thu bụng, đôi chân thon thả ưu nhã nghiêng sang một bên, phô trọn những đường cong lồi lõm của cơ thể người phụ nữ.
Tiếc rằng thời thế không hợp, bây giờ trong lòng Tạ nhị thiếu gia chỉ hướng về Tiểu Nam Môn, phải biết rằng từ khi tin hắn sắp kết hôn truyền ra, tình nhân của hắn đã rất đau lòng. Để dỗ dành người tình, anh đã lùng sục những người có ngoại hình đẹp, hắn liền loại hết những người có vóc dáng đẹp đầu tiên, một cô bé như Thẩm Ngân vốn không có cơ hội chiến thắng lại vô tình lọt vào mắt xanh của hắn.
Tạ Nguyên Lang chú ý đến Thẩm Ngân vì cô đang ăn, sau khi nhìn kỹ hơn, hắn mới phát hiện Thẩm Ngân chỉ là một đứa trẻ.
Tại sao một đứa trẻ lại ở bữa tiệc chọn vợ của hắn?
Thẩm Ngân cảm nhận được cánh mắt hắn, ngẩng đầu nhìn lên, thế là hai mắt chạm nhau trên không trung.
Thẩm Ngân cảm giác được ánh mắt của hắn có gì đó không ổn, chẳng lẽ trên mặt cô lại dính vụn bánh kem sao?
Cô cau mày, đưa tay lên lau khóe miệng.
Tạ Nguyên Lang cảm thấy buồn cười, đứa trẻ này cũng giống cháu gái của hắn, tham ăn.
Hắn tưởng rằng Thẩm Ngân sẽ đi lại chỗ hắn, đang định hỏi cô là con gái nhà nào, chị gái cô là ai, đột nhiên nghĩ có gì đó không đúng, liền ngoắc ngón tay về phía cô rồi lại chỉ ra bên ngoài.