“ Ca ca không làm được đề bài này,nên con liền nghĩ đến người sẽ làm được” Thẩm Đồng thèn thùng đem tay nắm ở đằng sau, đầu cúi thấp không dám nhìn Nghiêm Luật Xuyên .
“ Được, con lấy ghê lại đây ngồi” Nghiêm Luật Xuyên nhìn bộ dáng cô bé thẹn thùng, cảm thấy cực kỳ đáng yêu.
Thẩm Đồng lúc này mới hiện lên ý cười, “ Cảm ơn chú” Cô quay đầu đem cánh cửa đóng lại, đến bàn trà nâng chiếc ghế đến bên cạnh chỗ Nghiêm Luật Xuyên ngồi.
“ Nào, đề bài đâu?” Nghiêm Luật Xuyên hỏi.
Thẩm Đồng chỉ tay vào vài nguyên tố hoá học cùng với mấy câu bất đẳng thức.
Nghiêm Luật Xuyên giảng bài rất logic rõ ràng, thỉnh thoảng viết nháp một cách lưu loát.
“ Đã hiểu chưa?” Nghiêm Luật Xuyên hỏi.
Thẩm Đồng gật đầu.
“ Con làm đề này cho chú xem một chút.” Nghiêm Luật Xuyên đưa ra một câu hỏi cho cô.
Trước đó đã có một đề bài tương tự, nên 3 phút đã làm xong rồi đưa cho anh xem. Thấy anh gật đầu, cô gái tràn đầy vui sướиɠ, nhanh chóng hôn lên mặt anh một cái.
Nghiêm Luật Xuyên ngẩn người, biểu tình khó hiểu nhìn cô. Chỉ thấy cô gái cúi đầu nhỏ giọng nói:” Hôm trước sinh nhật Nguyệt tỷ, con thấy chị ấy cũng làm như vậy với người và người cũng vui vẻ mà”. Tiếng cười trầm thầm truyền đến tai cô gái nhỏ, cô lấy hết can đảm hỏi anh” Con làm vậy, người vui vẻ sao?”
“Vui vẻ” Giọng người đàn ông mang ý cười, cố ý nhìn cô” Lại là như vậy lần nữa, chú càng vui vẻ hơn” Anh nhìn Thẩm Đồng, như chờ mong hoặc có lẽ là pha lẫn chút khẩn trưởng. Cô gái thẹn thùng mà lắc lắc đầu, không chịu làm vậy nữa.
Nghiêm Luật Xuyên biểu tỉnh lơi lỏng xuống rồi đột nhiên cười, duỗi tay ôm lấy cô vào lòng ngực” Đứa bé ngốc, chú rất vui vẻ”. Rồi sau đó nhẹ nhàng hôn lên mái tóc đẹp của cô.
Từ đây về sau, Thẩm Đồng thường xuyên đến thư phòng tìm Nghiêm Luật Xuyên nhờ anh giải đề toán, Hạ Tri Hạ thấy thế bèn trêu ghẹo Nghiêm Đình Duệ sắp thành phụ giảng rồi. Nghiêm Đinh Duệ cũng không hiểu tại sao, rõ ràng ban đầu cô quấn lấy kêu anh dạy học, thế nào bây giờ nói không học là không học vậy? Con gái đều thất thường như vậy sao?
Nghiêm Đình Duệ còn chưa yêu bao giờ, nhưng bây giờ cũng đã thể nghiệm được một chút tâm tình của bạn gái đối với mình sau này rồi.
Buổi tối chủ nhật, Thẩm Đồng theo thường lệ ngồi cạnh Nghiêm Luật Xuyên học bù, nhưng hôm nay môn bổ túc không phải môn toán mà là môn tiếng Anh.
Khẩu ngữ của Thẩm Ngữ không tốt, phát âm thường bị sai.
“ Âm”R”, đầu lưỡi đè bên trên xương hàm, thu về phía sau”. Nghiêm Luật Xuyên làm mẫu một câu, anh khẽ nhếch miệng, cho cô gái thấy rõ vị trí của đầu lưỡi. Thẩm Đồng dựa vào đó mà đọc theo.
“ Vẫn chưa đúng, con đọc lại lần nữa cho chú xem vị trí lưới có đúng không”. Anh xoay người cô đối diện với khuôn mặt mình, nâng cằm cô lên, cẩn thật xem xét.
“Mở miệng to ra”. Anh nhíu mày đem ngón tay vói vào , đem đầu lưỡi của cô đẩy đẩy một chút.” Chắc hẳn phải lùi về phía sau một chút”
Lúc rút ngón tay ra còn mang theo một sợi chỉ nước bạc. Thẩm Đồng có chút ngượng ngùng, vội vàng lấy khăn giấy lau tay cho anh.
“ Ở vị trí đó, nhớ kĩ chưa?”
Thẩm Đồng gật gật đầu, nhớ lại vị trí đầu lưỡi rồi đọc lại.
Nghiêm Luật Xuyên vẫn chưa hài lòng, trên trán, mày nhăn lại tạo thành chữ ‘Xuyên’, có chút nghi ngờ trình độ dạy học của bản thân.
“ Chú, con có thể nhìn lại vị trí đầu lưỡi của người được không ạ?” Thẩm Đồng nhận ra anh không vui , chủ động đưa ra yêu cầu học tập.
Nghiêm Luật Xuyên không nói gì, lại trực tiếp làm mẫu lần nữa. Thẩm Đồng chống tay lên đùi anh, nghiêng đầu tới gần ngực người đàn ông, cô hơi nheo đôi mắt lại , tựa hồ như muốn xem rõ hơn.
“ Chú , con có thể chạm vào một chút được không?” Thẩm Đồng thấy anh hết lòng dạy bảo mình nên có chút sốt ruột, tâm sinh ra một cách, nói xong liền vói tay vào miệng của anh.
Nghiêm Luật Xuyên phản ứng rất nhanh, bắt kịp lấy tay cô, ánh mắt u ám “ Không được lấy tay chạm vào”.
“ Vậy lấy cái gì chạm ạ?” Cô gái nhỏ nhìn anh, hỏi một cách khờ dại.
Nghiêm Luật Xuyên không nói gì, ánh mắt tối sầm, duỗi tay chạm vào đầu lưỡi cô.
“Con còn dám chạm vào nữa sao?” Người đàn ông lấy tay ôm lấy vòng eo của cô, dùng sức áp xuống thân mình, chân của cô gái bị anh dùng một chân bắt quỳ trên ghế, đầu gối như bị nóng chảy.
Nam nhân đem cô gái ôm vào l*иg ngực, cằm chống trên vai cô, thanh âm có chút khàn khàn” Đồng Đồng có dám nữa không?”.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~