Chương 13: Nhà ăn trên đỉnh núi.

“ woah! Chỗ này thật đẹp....” Thẩm Đồng dựa vào lan can, nhìn về phía xa mặt trời đang lặn, màu ráng đỏ bao phủ khắp sơn trang, trông huyền bí mà thơ mộng.

“ Trước tiên lại đây đã” Nghiêm Đình Duệ từ phía sau đi tới, sắc mặt cau lại” Sao lại chạy loạn?”

“ Anh, anh xem hoàng hôn ở đây thật đẹp.” Thẩm Đồng bất mãn với biểu cảm của cậu, lôi kéo anh cùng ngắm hoàng hôn. Hoàng hôn như ôn nhu ôm chặt lấy cô gái, cả người cô tản ra hơi thở gợi cảm mà ở độ tuổi này khó có được. Nghiêm Đình Duệ nhìn cô, con người tràn đầy ôn nhu, cùng cô ngắm cảnh hoàng hôn, cùng lúc nhìn ngắm dòng người đi lại bên dưới chân núi.

Người phục vụ đã bê đồ ăn lên, bữa tiệc ở suối nước nóng vô cùng bổ dưỡng, đặc biệt lẩu cá niêu, xung quanh bày đầy món ăn ngon miêng. Đầu bếp ưu tiên trên hết là giữ lại vị nguyên vẹn của món ăn, nghe nói là có cá trích rừng chỉ thêm chút muối, thêm lát gừng cùng với rượu vang, cá trích được bảo quản vô cùng tươi ngon. Nước canh màu sữa, bên trên là những cọng hành màu xanh mướt được thái khúc, màu sắc phối hợp rất bắt mắt và ngon lành.

Thẩm Đồng ăn thực ngon miệng, cái miệng nhỏ uống canh cá, nước canh lan toả khắp khoé môi,ngẫu nhiên vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ một cái.

Cơm nước xong, cô chào hỏi Hạ Tri Hạ xong liền bưng một ly nước dưa hấu đến chỗ suối nước nóng Nghiêm Đình Duệ đang ngồi. Suối nước nóng nơi này đều có hoa sen xen lẫn bên trên, nghe nói tắm ở suối nước nóng có thể gia tăng sức khoẻ, tăng cường miễn dịch vô cùng hiệu quả. Thẩm Đồng cũng không hiểu lắm, nang muốn thử xem công dụng có tốt không.

“ A.. thật thoải mái....” Làn nước ấm áp lan toả khắp người, Thẩm Đồng vừa bước vào đã cảm nhận được cảm giác sung sướиɠ.

“ Cảm giác cũng được” Nghiêm Đình Duệ đối với suối nước nóng cũng không có hứng thú. Còn không bằng việc bơi lội, cậu nghĩ thầm.

Chuyện này cũng hơi nhàm chán, vì thế Thẩm Đồng đề nghị “Ca ca, hay là chúng ta mở phim điện ảnh coi đi, phim lúc chiều mình còn chưa xem hết các tập.

Tâm lí Nghiêm Đình Duệ lại chửi thề, sợ mà vẫn muốn xem, còn muốn dựa dẫm mình. Tay lại tự động click mở video, kêu cô gái lại gần.

Hai người xem rất hăng say, Nghiêm Luật Xuyên đi đến bên cạnh: “ Hai con đang xem gì vậy?”

Thẩm Đồng hoảng sựo, cả người đứng lên, sau đó lùi thật nhanh. Nghiêm Đình Duệ ở bên cạnh cười không ngừng, nói Thẩm Đồng đúng là nhát gan.

Quần áo cô gái ướt đẫm phác hoạ lên dáng người thon tha, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ nào cần lõm là lõm, hiện lên nụ hoa trước ngực, nụ hoa nơi riêng tư khép chặt, nơi nữ tính đặc biệt lộ ra, ngồi trong nước nóng đã lâu, da thịt cả người trắng hồng, vô cùng mê người. Nghiêm Luật Xuyên chỉ nhìn thoáng qua, dương đã hơi hơi ngẩng đầu, ánh mắt dời đi, không dám nhìn xuống tiếp.

“ Chú đáng ghét!:” Thẩm Đồng hờn dỗi nói, không thèm để ý đến Nghiêm Luật Xuyên. Người đàn ông không thèm để ý, buốc vào nước , cùng xem với hai đứa nhỏ.

Chỉ chốc lát, Hạ Tri Hạ cũng đi tới, cô vẫn còn giận dỗi, vốn dĩ muốn cùng chồng đi tắm suối nước nóng, không nghĩ tới sẽ bị anh tù chối, nói là cả ngày vất vả di chuyện, muốn cùng bọn nhỏ bồi dưỡng tình cảm.

Hạ Trị Hạ cảm thấy người đàn ông không quan tâm mình, làm mình mất hết mặt mũi, yên lặng ngâm mình ở góc hồ. Mà Nghiêm Luật Xuyên vẫn đang trầm mê với bộ phim điện ảnh, không chú ý đến vợ, Hạ Tri Hạ khó chịu cầm điện thoại nói chuyện với đám chị em, lên án “ Hành vi phạm tội” của đàn ông.

“ A!!!” Một nữ quỷ đột nhiên xuất hiện, Thẩm Đồng bị doạ la lên một tiếng, vội ôm lấy Nghiêm Đình Duệ, sựo hãi đem đầu vùi vào ngực cậu. Nghiêm Luật Xuyên nghe thấy, lập tức duỗi tay ôm lấy hai đứa trẻ vào lòng ngực.

Hạ Tri Hạ nhìn ba người đang ôm nhau, vạn phần cạn lời, khó mấy khi thấy anh như vậy, coi anh như trẻ con, có khác gì nổi tính trẻ con không?

Trẻ con? Nếu Nghiêm Luật Xuyên mà biết Hạ Tri Hạ nghĩ mình như vậy mà cười nhạo, anh cùng tụi nhỏ xem phim, chính là thời khắc này, anh muốn đυ.ng vào thân thể cô gái.

Sắc trời dần tối, Hạ Tri Hạ ngủ một ngày trên xe, có chút mệt, đề nghị trở về nghỉ ngơi. Nghiêm Luật Xuyên đưa Hạ Tri Hạ về phòng , mà Thẩm Đồng lại cùng Nghiêm Đình Duệ đi ra đình nhỏ xem mèo mễ. Nhưng ông trời lại không chiều theo lòng người, chị gái nhỏ mặc Hán phục nói với cô, mèo mễ chỉ có ban ngày mới ở đây nghỉ ngơi, buổi tối đa sớm đi rồi. Hài người đành nuối tiếc trở về phòng mình.