Chương 12: Suối nước nóng chi lữ 2.



Thật vất vả mới tới được sơn trang suối nước nóng, đập vào mắt chính là núi rừng xanh biếc. Sơn trang ở giữ sườn núi, toàn bộ sơn trang mang một cỗ hương cổ điển, người phục vụ đi theo mặc Hán phục, dọc đường đi theo phiến đá nhỏ. Cảnh vật xung quanh lân viên được thiết kế bắt mắt, núi giả cùng bụi cây và nước suối chảy đan xen với nhau, cách một khoảng lại có một cái đình nhỏ, có một toà đình trên cao có một con mèo nhỏ đang ngủ, trên cỏ rải rác những con thỏ chạy. Thẩm Đồng yêu thích bộ lông xù của mấy con vật, cô nỗ lực nhớ kỹ cảnh vật xung quanh, dự định lát nữa lại đến.

“ Ca ca, anh có thể nhớ kỹ nơi này không? Em sợ quên.” Thẩm Đồng nhỏ giọng hỏi Nghiêm Đình Duệ, hy vọng cậu có thể giúp mình nhớ kỹ vị trí này.

“ Hẳn là có thể, đợi lát nữa ăn cơm xong , anh và em lại đến đây” Nội tâm Nghiêm Đình Duệ có điểm vui mừng, ý thức được cô vẫn là nữ sinh, cảm thấy ở cùng với cô, cùng nhau đùa vui vẫn là hưng phấn hơn.

“ Em đi quá chậm, anh kéo em đi” Nghiêm Đình Duệ vươn tay về hướng Thẩm Đồng, ghét bỏ nói.

Thẩm Đồng bĩu bĩu môi, có chút uỷ khuất, nhưng vẫn đưa tay bỏ vào tay cậu, tuỳ ý để anh kéo đi. Nội tâm thầm cười trộm: Khẳng đinh là muốn được nắm tay mình đây mà.

Tính cách Thẩm Đồng chính là như vậy, đơn thuần, sẽ không cự tuyệt người khác, cho nên cô phải làm như vậy.

Bàn tay cô mềm mại, giống đậu hũ. Nam sinh thầm nghĩ, tự tay mình trực tiếp sờ vào lại làm anh ngại ngùng, anh sợ cô nhìn ra, bộ mặt vẫn làm bộ ghét bỏ.

“ Tới rồi, phòng gia đình là 1083, xin yêu cầu phục vụ thì nhấn cái nút này, chúc ngài và gia đình chơi vui vẻ” Người phục vụ mặc Hán phục giúp đóng của lại, khom lưng rời đi.

Phòng này rất lớn, có hai phòng ngủ nhỏ, một bên là bếp, bên trong viện có một cái suối nước nóng rất lớn , kèm hai bên là hai suối nước nóng nhỏ hơn

“Con và Đồng Đồng ở lầu một”. Hạ Tri Hạ chia phòng cho tụi nhỏ. Phòng ngủ chính ở lầu hai, hai phòng phụ thì ở lầu một. Thẩm Đồng tới gần suối nước nóng nhỏ trong phòng, co hai cánh cửa, đẩy cửa sau ra là một cái suối nước nóng khác. Hơn nữa cái suối này ẩn nấp rất tốt, xung quanh có núi giả với bụi hoa, ngăn cách với các suối nước nóng khác. Khó trách lúc đầu mình chỉ nhìn được hai cái, Thẩm Đồng nghĩ thầm, lại sinh ra chút vui mừng! Có thể loã thể! Toàn thân đều cảm thấy thoả mãn.

Hạ Tri Hạ từ trong nhà mang áo tắm phân phát cho bọn nhỏ, sau đó từng người trở về phòng tắm rửa, 5 giờ đến phòng khách tập hợp, đến trước đỉnh núi ăn cơm chiều, bộ bàn ăn ở đây đều được xếp ngoài trời, có thể vừa ăn vừa thưởng thức phong cảnh hữu tình, đương nhiên cũng có thể nghịch tắm suối nước nóng.

Thẩm Đồng mặc chiếc áo choàng tắm khoác bên ngoài, bên trong chỉ mặc mỗi bộ đồ lót mỏng manh. Áo tắm tuy hơi bảo thủ, đã che kín thân thể, nhưng do dáng người hoàn hảo, cùng hiện lên làn da hồng hào, đến gần Thẩm Đồng trông như một tiểu thư quý tộc.

Khi Thẩm Đồng bước ra phòng khách, Nghiêm Luật Xuyên đã ngồi ở đấy chơi điện thoại, không biết đã đợi ở đó bao lâu.

“ Chú, người đang làm gì thế ạ ?” Thẩm Đồng đến gần trước mặt anh, đôi tay để sau lưng, rướn người hỏi anh. Trên người cô gái mang mùi thơm quanh quản xung quanh người đàn ông.

Nghiêm Luật Xuyên vốn dĩ đối với chuyện Thẩm Đồng lúc sáng cùng con trai mình thân cận đã khiến anh khó chịu, hiện tại cô lại chủ động nói chuyện với mình, tâm tình thoáng vui, cúi đầu suy nghĩ, lại lên tâm tư kiều diễm.

“ Xem tin tức, Đồng Đồng muốn xem không?” Nghiêm Luật Xuyên muốn cho cô gần sát mình hơn.

Cô vẫn chưa có điện thoại dùng.

“ Đúng ạ” Thẩm Đồng cầu mà không được, vừa lúc có lí do đến gần. Vì thế mông cô ngồi luôn lên người Nghiêm Luật Xuyên, đôi chân mảnh khảnh dán chặt lấy cặp đùi người đàn ông. Cô lôi kéo lấy tay anh, anh đem điện thoại lên trên không trung khiến người cô dựa hẳn vào bả vai anh.

Lòng Nghiêm Luật Xuyên lung lay, biết cô sợ côn trùng, cố ý click mở “ Côn trùng khủng bố số đặc biệt “, làm cô gái sựo hãi đến mức che hết hai mắt lại.Được lắm, anh cho tôi xem sâu bọ, tôi liền ra chiêu với anh. Cô gái thầm nghĩ, liền khom lưng sợ hãi đem đầu vùi vào bụng anh.

Bụng người đàn ông toả ra nóng rực, hô hấp dồn dập, hơn nữa tư thế này.... Thiếu nữ đang vùi đầu ở bụng dưới của anh, giống hệt như.... Nghiêm Luật Xuyên hô hấp hoà hoãn lại, đem cô gái bế lên, tiến gần vào ngực, trầm giọng nói” Đồng Đồng không sợ, chỉ là hình ảnh thôi.” Bàn tay liên tục vỗ nhẹ cô.

Qua mười mấy giây, Nghiêm Luật Xuyên tính toán thời gian, vợ và con trai sắp đi ra, buông lỏng cô gái ra. Đứng dậy đưa cô cầm bình sữa bò.

Anh làm sao vậy? Anh chưa thông suốt sao? Không nhớ đến tình cảm của vợ mình sao? Thẩm Đồng có chút kinh ngạc trước biểu cảm thay đổi của người đàn ông, mấy ngày trước vẫn trong trạng thái xa cách, không hiểu sao hiện tại lại chuyển biến thành như này.

Phỏng chừng Thẩm Đồng cũng không thể nghĩ ra được anh lại ghen với chính con trai mình.

( Moon nói : Edit xong đoạn này mình cũng hơi khó hiểu suy nghĩ của hai nhân vật)