Chương 42

Thái Tử tuỳ tiện ném kéo xuống, cầm bông hoa ngắm nghía một lúc, cảm thấy nếu vứt đi thì hơi đáng tiếc nên trực tiếp cắm lên búi tóc của Chiết Quân Vụ, sau đó hài lòng gật gật đầu, “Tạm được.”

Sau đó sai nàng đi mài mực, còn hắn chuẩn bị làm bài tập.

Trái tim Lưu thái giám từ khoảnh khắc Thái Tử cài bông hoa kia lên tóc Chiết Quân Vụ đã bắt đầu hoảng loạn.

—— Điện hạ vừa chỉnh trang cho nàng.

Một nam nhân nguyện ý chỉnh trang cho một nữ nhân, cho dù không phải là tình yêu thì cũng là có chút yêu thích, chuyện này đáng để hắn suy nghĩ, điện hạ chẳng nhẽ là chấp nhận vẻ đẹp của Chiết Quân Vụ, hơn nữa còn muốn làm cho nàng càng đẹp hơn, hay là nói hắn có thể chấp nhận được việc có người đẹp ở bên cạnh hắn?

Nhưng hắn thấy điện hạ hoàn toàn không tự nhận thức được điều đó, Chiết Quân Vụ cũng ngốc nghếch không phản ứng lại, hắn đành thu lại suy nghĩ này.

Bây giờ có Chiết Quân Vụ để so sánh, hắn cũng đại khái cũng có thể biết tại sao gần đây mình luôn bị điện hạ ghét bỏ, cho nên hắn phải bớt chút tâm tư đi, ít nhất không thể để cho điện hạ nhìn ra được.

Chiết Quân Vụ thật sự không nhận ra hành động của điện hạ có gì không đúng, nàng giữ nguyên bông hoa đào đi ra cửa, Tiểu Thịnh nhìn hoa cài trên đầu nàng mà giật mình, nhưng lại nghĩ nàng đi ra từ Khê Nhiễu Đông, đành nhịn xuống, chỉ nói: “Hoa đào của người trông thật đẹp.”

Chiết Quân Vụ đưa tay lên sờ sờ, cong mắt cười, “Đúng không? Là của điện hạ cho ta đấy.”

Tiểu Thịnh chờ nàng rời đi, nửa ngày mới khôi phục lại tinh thần, quay sang hỏi Lưu thái giám đúng lúc đi ngang qua: “Trên đầu Quân Vụ hẳn là đệ nhất xuân sắc của Đông Cung chúng ta?”



Lưu thái giám nhìn cây hoa đào gật đầu, “Đúng, đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng hoa đào của Đông Cung cũng có thể được cài trên đầu một người nào đó.”

Có thể thấy rằng không có gì là tuyệt đối, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như vậy.

…… Ngày sáu tháng ba âm lịch là sinh nhật lần thứ 55 của Thái Hậu nương nương, hoàng đế là người hiếu thuận, cho nên vô cùng hào hứng tổ chức mừng thọ Thái Hậu, mời quần thần tiến cung mừng thọ Thái Hậu.

Thái Hậu năm nay đã ngoài 50, nhưng làn da vẫn trắng nõn, cũng không có dấu vết lão hoá, nhìn qua chỉ nghĩ là một người phụ nữ ba bốn mươi tuổi. Bà rất hay cười, khi cười sẽ có hai cái má lúm đồng tiền, lông mày hơi nhếch lên, có sức hút khó tả.

Thái Hậu năm đó có thể từ một vũ cơ được phong lên quý phi, sinh hạ một hoàng tử, cũng chính là bệ hạ bây giờ, có thể thấy được cũng không phải một mỹ nhân không có đầu óc, tuy bà lớn lên mềm yếu, nhưng làm người lại cực kì dứt khoát.

Mấy ngày nay, Hoàng Hậu và Thái Tử mâu thuẫn với nhau bà cũng biết, nhưng lúc Thái Tử và Hoàng Hậu đến thỉnh an không nói gì, bà cũng không hỏi tới.

Đối với Thái Hậu mà nói, cuối cùng ai được định đoạt là Thái Tử, Hoàng Hậu cuối cùng có trở thành Thái Hậu hay không, bà đều sẽ không can thiệp vào quyết định của hoàng đế, mà tuyệt đối tôn trọng lựa chọn của con trai mình.

Có điều Thái Tử là một đứa trẻ hiếu thuận đáng khen, cho dù tương lai có thể đi đến cuối cùng hay không, Thái Hậu cũng hy vọng Thái Tử sẽ có một cuộc sống hạnh phúc.

Còn về phần Hoàng Hậu…… Thái Hậu vẫn có oán hận trong lòng, Hoàng Hậu sở dĩ có thể trở thành Hoàng Hậu là bởi vì phụ thân của bà là con gái duy nhất của lão tướng quân phủ Trấn Quốc Công. Lão tướng quân Trấn Quốc Công năm xưa có ơn với Thái Hậu và hoàng đế, cho nên sau khi hắn chết, nghĩ đến những việc hắn làm lúc còn sống, mặc dù Hoàng hậu đã bày tỏ rõ chuyện "phải lấy công chúa", nhưng cả Hoàng đế và Thái hậu đều không khước từ ý kiến của bà.

Hơn nữa, Trấn Quốc Công tuy rằng đã chết, nhưng những tướng quân dưới trướng hắn vẫn còn trong triều đình, chính vì có bọn họ giúp sức, vị trí Hoàng Hậu này sẽ thuộc về bà cho đến lúc chết.



Thái Hậu thở dài một tiếng, cảm thấy bản thân không có duyên với con dâu, mà Thái Tử có vẻ cũng giống người không có duyên với mẫu thân. Hoàng Hậu đầu óc đơn giản, lại tự nhận là thông minh trí tuệ, làm việc gì cũng không suy nghĩ nhiều, nghĩ cái gì thì làm cái đó, nhiều năm như vậy cũng nhờ sự hiếu thuận của Thái Tử hai người mới có thể sống hoà hợp.

Có điều dù Hoàng Hậu có làm nhiều điều không đúng, bà vẫn thật lòng yêu thương Thái Tử, hơn nữa lần này suy nghĩ đó là hợp lý —— Thái Tử hiện tại cũng nên có Thái Tử Phi, dù không muốn nghĩ tới việc thành thân thì cũng phải tính.

Nhưng Thái Hậu cũng không muốn miễn cưỡng Thái Tử làm hắn không thoải mái, liền nói với hoàng đế: “Đến lúc đó để chúng thần đưa người nhà đến, Thái Tử cho dù không muốn nhìn nhưng cũng không phải bị mù, kiểu gì cũng phải nhìn qua một hai cô nương đúng không? Nói không chừng hắn sẽ rung động đấy?”

Hoàng đế lập tức vui vẻ, “Vậy mẫu hậu, ngài để những cô nương ngoại hình bình thường ngồi phía trước đi, bằng không Thái Tử thấy người đẹp, sợ là sẽ cực kỳ khó chịu.”

Thái Hậu, “Không phải trong Đông Cung cũng có mỹ nhân sao?”

Hoàng đế chế giễu nói, “Ngài không nghe nói người đó phải cắt lại tóc mái thật dài đến nỗi che mất nửa khuôn mặt sao?”

Thái Hậu: “Vậy ngày mai để cho bọn họ đều cắt kiểu đó đi.”

Hoàng đế lắc đầu, “Mẫu hậu, người ta đến là để mừng thọ ngài, đừng làm khó bọn họ.”

Thái Hậu liền thở dài, nhỏ giọng hỏi hoàng đế, “Vậy ngươi nói xem, ngươi nghĩ đến cô nương nhà ai rồi?”

Hoàng đế cười cười, “Tạm thời nhìn trúng cháu gái Thục lăng hầu gia, có điều sợ là Thục lăng hầu không muốn, nhi tử cũng thấy còn có chút băn khoăn, cần phải suy nghĩ thêm.”