Thái tử lại một đêm không ngủ.
Chiết Quân Vụ cùng Lưu công công Tiểu Thịnh ba người thức cùng, lúc này cho dù là đến nửa đêm, Thái tử cũng không cho Chiết Quân Vụ trở về, mà là mang theo nàng trở lại tẩm cung của hắn.
Lưu công công: “.....”
Cuối cùng cũng đến ngày này.
Trong lòng hắn nổi lên một chút chua xót, chỉ điểm Chiết Quân Vụ: “Ngươi đi, thay xiêm y cho điện hạ.”
Tuyết còn đang rơi, mọi người bất chấp vượt tuyết trở về thay xiêm y. Chiết Quân Vụ liền run run đem xiêm y điện hạ cởi ra, đặt ở bên cạnh lò sưởi, sau đó hỏi điện hạ hôm nay muốn mặc bộ nào.
Lưu công công sớm đã dạy nàng những thứ này, từ bưng cơm đến mặc quần áo, đều tỉ mỉ dặn dò nàng, cho nên hôm nay tạm thời muốn ra trận, nàng cũng không phải rất khẩn trương, có trật tự cởϊ áσ cho điện hạ, cởi dây đai, sau đó lại dựa theo ý tứ của hắn thay một cái áo khoác màu trắng, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng màu đỏ, dưới chân đôi một đôi giày màu đen thêu kim tuyến vàng, thay hắn xử lý tốt ngọc bội bên hông, sau đó nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.
Thái tử cúi đầu: “Đã quen chưa?”
Chiết Quân Vụ gật đầu đánh trống: “Quen rồi.”
Thái tử ừ một tiếng, nhìn vào bên trong gương đồng: “Vậy sau này ngươi hầu hạ trong chính điện đi.”
Chiết Quân Vụ vội vàng tạ ơn. Chờ sau khi Thái tử đi rồi, nàng trở về thu dọn hành lý, bởi vì ở chính điện hầu hạ ý tứ là sau này nàng chính là người của tiền viện.
Xuân Ẩn cực kỳ hâm mộ: “Cho dù là điện hạ trong tương lai sẽ cưới Thái tử phi, có Trắc phi, Lương đệ, Thị thϊếp, ngươi cũng không thuộc phạm vi quản thúc của các nàng, ngươi chỉ cần ở tiền viện đi theo điện hạ là được rồi.”
Chiết Quân Vụ hiểu được, nàng vừa thu dọn hành lý, vừa nghĩ Lưu công công buổi sáng lộ ra ánh mắt quả nhiên là như thế, trong lòng vẫn có chút nhẹ nhàng phiêu diêu không ở trên mặt đất.
Mặc dù tất cả mọi người đều cảm thấy sớm muộn gì nàng cũng sẽ có một ngày như vậy, bản thân nàng cũng cảm thấy thế, nhưng vẫn có chút mơ hồ.
“Quá nhanh…” Nàng lẩm bẩm nói.
Hạ Ẩn ở bên cạnh khuyên nàng: “Đây chính là mắt duyên.
Lưu công công cùng với Lý công công hai người họ tuổi tác tương đương, cùng nhau tiến vào Đông cung, sao một người bây giờ làm gia gia, một người còn phải xưng huynh luận đệ với Tiểu Thịnh?”
Phận làm nô tài, chủ yếu là xem chủ tử nghĩ như thế nào, nhưng nói đi nói lại chủ tử có thể nghĩ như thế nào chứ?
Nhìn ngươi một cái, cảm thấy thích, liền đề bạt ngươi, cảm thấy không thích ngươi, thì chính là ban chết cho ngươi, bọn họ cũng chỉ cảm thấy là một con kiến hôi chết mà thôi.
Đây là mệnh của nô tài.
“Có chủ tử thích kẻ thông minh, có chủ tử lại không thích kẻ thông minh, đều xem duyên pháp của mỗi người, vận may, ngươi là người may mắn, điện hạ vừa vặn thích ngươi. Vậy ngươi liền lớn mật đi làm, ngươi tuổi còn nhỏ, lại là một cung nữ, về điểm làm mấy việc vặt Lưu công công không bằng ngươi, ngươi có thể làm Tiểu Thịnh lại không thể làm, hắn không thể đi hại ngươi, còn muốn cùng ngươi xây dựng mối quan hệ tốt, cho nên ngươi đi, vừa vặn đúng lúc.”
Chỉ là năm đó các nàng cho rằng người đi bên cạnh điện hạ sẽ là mình, không nghĩ tới lại là Chiết Quân Vụ.
Thật là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc.
Xuân Ẩn và Hạ Ẩn ở trong phòng giúp nàng thu dọn, xiêm y trang sức ngược lại chẳng có gì, chỉ có giấy viết bút mực Điện cho nàng chiếm phần lớn.
Chiết Quân Vụ còn nhìn thấy nghiên mực lần trước bị Ngọc Dung “không cẩn thận” làm đổ trên mặt đất.
Nghiên mực này là đồ vật nhỏ điện hạ cho nàng, đặc biệt để cho nàng đến hù dọa Ngọc Dung.
Ngọc Dung quả nhiên bị dọa sợ, mấy ngày đối với nàng cẩn thận dè dặt, còn muốn rửa chân cho nàng —— Chiết Quân Vụ vội vàng cự tuyệt, lúc điện hạ hỏi nàng, nàng thành thật lắc đầu: “Hù dọa nàng ta thì thôi đi, nô tỳ vốn chỉ muốn hù dọa nàng ta, nếu cuối cùng nô tỳ còn để nàng ta rửa chân cho mình, nói không chừng vừa đắc ý, tương lai sẽ có thể biến thành người như nàng ta, cả ngày sai khiến nàng ta.”
Bất cứ điều gì rời khỏi ý định ban đầu, vậy liền không tốt.
Thái tử liền cảm thấy nha đầu này là thành thật với bổn phận, hắn đều thiếu chút nữa trói người lại trước mặt nàng để cho nàng tiến lên đánh một trận, nàng lại chỉ dám nhẹ nhàng đi qua đá một cước —— cái này có thể giải tỏa được nỗi hận gì?
Thái tử lắc đầu, cảm thấy nàng nhát gan, người lại lương thiện, loại người này, may mắn đến chỗ hắn, bằng không ở nơi hoàng cung ăn thịt người này, đã sớm bị ăn không còn một mảnh sương, hiện giờ làm sao còn có cơ hội kiên trì với cái ý định lương thiện của mình?
Đều đã biến thành quỷ hết.
Nhưng... Hắn vỗ vỗ đầu nàng: “Cho dù thành quỷ, sợ cũng không thành ác quỷ nổi.”
Hắn nói xong liền đi thư phòng phía nam đọc sách, lưu lại Chiết Quân Vụ cùng Tiểu Thịnh hai người cân nhắc: “Điện hạ là hy vọng ta sẽ biến thành ác quỷ sao?”
Vẫn là Tiểu Thịnh thông minh: “Điện hạ là hy vọng ngươi không bị người khác bắt nạt, có câu nói là kẻ lương thiện sẽ bị người ức hϊếp.”
Chiết Quân Vụ liền nghiêm túc gật gật đầu: “Được, vậy ta đây không thể bị người khác khi bắt nạt nữa.”
Nàng cũng không thể luôn để điện hạ phải suy nghĩ thay cho nàng .
Vì thế khi đối mặt với Ngọc Dung, nàng sẽ lạnh mặt —— đây là cách nàng bảo vệ mình. Tiểu Thịnh tới nơi này tìm nàng, còn cười: “Ngươi đang học điện hạ đúng không?
Lúc điện hạ tức giận, chính là như vậy.”
Chiết Quân Vụ: “Phải không? Ta thậm chí còn chẳng nhận ra được.”
Nhưng bất tri bất giác, nàng quả thật không chỉ theo điện hạ bắt đầu học chữ, đọc sách, còn bắt đầu học tập cách làm người và cả bộ dáng.
Lúc trước nàng ở hậu viện còn không lộ mặt, vào tiền viện, từ sáng sớm rời giường đến khi ngủ đều đi theo bên cạnh điện hạ, hơn nữa rất nhanh liền được đón năm mới, trong thư phòng phía nam không đi học, các vị hoàng tử mỗi người trở về các cung, liền nhàn rỗi, Thái tử cũng khoan khoái một chút —— chỉ là hắn vẫn như trước đây mỗi ngày phải đọc rất nhiều sách, viết rất nhiều chữ, hai người thường ngồi ở trong thư phòng nhỏ đối diện chính là một ngày, Thái tử ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn nàng, liền cảm thấy trên người nàng hiện giờ có một loại cảm giác kỳ quái nói không nên lời.
Ngày 30 tháng Chạp, Thái tử từ trong cung tham gia xong dạ yến trở về, thấy tiểu nha đầu này đứng ở cửa chờ hắn, vô luận là từ tư thế đứng hay thần thái đều có chút giống hắn, mới rốt cục hiểu được phần kỳ quái này đến từ đâu.
Hôm nay tâm tình hắn khá tốt, cười nói: “Ngươi đây là học Cô?”