Chiết Quân Vụ gật đầu: “Làm sao các ngươi biết được?”
Xuân Ẩn: “Ngọc Dung đã trừng mắt mấy cái rồi, ngươi thật là đứa nhỏ ngốc.”
Chiết Quân Vụ nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: “Vậy hẳn là nàng trừng ở sau lưng ta, nếu không thì ta đã phát hiện được.”
Hạ Ẩn cảm thấy nàng đúng là ngốc, cười nói: “Nàng ấy giống tính tình Thu Ẩn, lòng dạ rất hẹp hòi, ngươi vẫn nên tránh nàng chút.”
Chiết Quân Vụ thề! Đây lại là một lần nữa chung đội! Thì ra Xuân Hạ cùng với Thu cũng không hòa thuận!
Nàng vội vàng gật đầu: “Nhưng không phải trước đây nàng đi theo Thu Ẩn tỷ tỷ sao?” (nàng ở đây chắc là nói Hạ Ẩn)
Hạ Ẩn vỗ vỗ mái tóc dày trên trán nàng: “Bây giờ lá gan lớn hơn rồi nên cũng biết hỏi thăm tình hình.”
Nhưng cũng không nói điều gì đã xảy ra. Chiết Quân Vụ ngừng hỏi, thức thời ăn cơm. Ăn xong thì Xuân Ẩn và Hạ Ẩn có việc phải làm, vì vậy nàng tự mình đi đến phòng Hoa Điểu. Trên đường còn gặp phải Thu Ẩn đang một mình đi tới.
Chiết Quân Vụ chào nàng, Thu Ẩn thờ ơ gật đầu rồi rời đi với chùm chìa khóa trên tay, rất khác với vẻ ân cần mấy ngày trước.
Đây là kết thành hận thù.
Chiết Quân Vụ thở dài nhìn nàng rời đi rồi tiếp tục đi về phía trước, tiến vào phòng Hoa Điểu, thuần thục cho Tướng Quân ăn, sau đó đi cho vẹt lông nâu ăn.
Con vẹt lông nâu - Đúng, nó thậm chí còn không có tên, là một đứa trẻ tội nghiệp không ai quan tâm nên Chiết Quân Vụ liền gọi nó là Tiểu Nâu. Tướng quân có thù với Tiểu Nâu, nếu không phải Tiểu Nâu có l*иg chim ngăn cách nên nó không bay vào mổ được thì Tiểu Nâu chắc đã sớm bị mổ hết lông.
Giống như lúc trước, nàng dọn dẹp l*иg chim xong định qua chỗ Hạ Ẩn bên kia xem có chuyện cần giúp không, lại thấy Tiểu Thịnh bị thái giám ở phòng Hoa Điểu nhỏ dẫn vào, rất ân cần đưa đến trước mặt nàng, nói: “Quân Vụ tỷ tỷ, Tiểu Thịnh ca tìm ngươi.”
Chiết Quân Vụ….. Chiết Quân Vụ không thích ứng được xưng hô “tỷ tỷ”, bởi vì tiểu thái giám rõ ràng còn lớn hơn nàng vài tuổi.
Bất quá Chiết Quân Vụ lúc sau tỏ ý không cần kêu nàng “tỷ tỷ” rất nhiều lần, hắn vẫn như cũ không chịu sửa miệng, vì vậy cũng tùy ý hắn đi.
Tiểu Thịnh hiển nhiên bị kêu ca kêu thành quen, cười khanh khách nói với tiểu thái giám: “Ta cùng Quân Vụ tỷ tỷ của người nói mấy câu, ngươi đi xuống trước đi.”
Tiểu thái giám cong người rời đi.
Chiết Quân Vụ tò mò hỏi: “Làm sao vậy?”
Tiểu Thịnh nhìn nàng một bộ cao hứng: “Lưu gia gia nhờ ta tới nói cho ngươi biết, buổi chiều ngươi không phải chăm sóc Tướng Quân, chỉ cần đi vào thư phòng nhỏ giúp Điện hạ mài mực.”
Một câu nói chấn động ngàn con sóng. Giúp Điện hạ mài mực vẫn luôn do Lưu công công làm, tại sao lại đột nhiên muốn nàng đi?
Tiểu Thịnh: “Lưu gia gia không nói ta cũng không hỏi, nhưng ta nghĩ đó luôn là chuyện tốt.”
Đây quả thực là một chuyện tốt. Chiết Quân Vụ hỏi: “Bây giờ liền phải đi sao?”
Tốt nhất là đi ngay bây giờ. Tiểu Thịnh nói: “Điện hạ vừa mới từ phòng Nam học trở về, trước tiên đi võ trường, đợi lát nữa trở về nhất định muốn xem lại công khóa và sổ con, đến lúc đó cần phải dùng mực, ngươi đến đó làm quen trước, càng quen thuộc càng tốt.”
Suy nghĩ đầu tiên của Chiết Quân Vụ là đi tìm Hạ Ẩn nói một tiếng, Tiểu Thịnh cũng không làm khó nàng: “Đi thôi, Lưu gia gia nói buổi chiều nên cũng không vội, ta ở đây chờ ngươi.”
Chiết Quân Vụ vội vàng chạy đi nói với Hạ Ẩn, Hạ Ẩn lần này thực sự rất sốc, lời nói nói đến ác: “Lưu công công vắt cổ chày ra nước* bắt đầu nhổ lông rồi sao? Vậy mà nguyện ý bỏ việc vặt này giao cho ngươi.”
*Bủn xỉn, keo kiệt quá đáng.
Hạ Ẩn càng nói Chiết Quân Vụ càng sợ hãi, Hạ Ẩn lại nói: “Không quan trọng, Lưu công công hẳn là đã đoán ý tứ của Điện hạ, hắn cho ngươi đi tất nhiên là ý của Điện hạ, ngươi cứ việc đi. Ngươi không cần sợ đắc tội hắn, hắn đã luyện thành tinh sẽ không có tâm tư đi so đo một tiểu cô nương đầu óc nông cạn như ngươi.”
Chiết Quân Vụ gật đầu: “Được.”
Nàng chạy nhanh trở lại, đi theo Tiểu Thịnh đến thư phòng nhỏ. Trong thư phòng nhỏ, Điện hạ thực sự chưa tới, Điện hạ không có ở đây, trừ khi dọn dẹp thì họ không thể vào được, Tiểu Thịnh mang Chiết Quân Vụ đến căn nhà nhỏ bên cạnh.
Căn nhà nhỏ bày rất nhiều bộ ấm trà và đồ trang trí khác, đặc biệt được dùng hầu hạ Điện hạ khi đọc sách, các loại đồ vật đều có một bộ, Chiết Quân Vụ còn thấy rất nhiều đèn l*иg.
Tiểu Thịnh lấy ra bút mực, giấy và đá mực từ phía sau bình phong: “Ngươi tới thử xem.”
Chiết Quân Vụ liền thử thử, nàng khẩn trương nắm nghiên mực, một tay cầm lấy bút mực, sau đó chậm rãi mài nó vào bên trong nghiên mực.
Tiểu Thịnh: “Ngươi còn phải thêm một ít nước.”
Chiết Quân Vụ nhanh chóng thêm một ít nước.
Tiểu Thịnh chỉ đạo nàng: “Khi mài cần phải nhẹ, lúc ấn xuống mạnh một chút cũng không sao, nhưng phải chậm và lực đều.”
Thời điểm Lưu công công đến, nhìn thấy một màn này hắn cười nói: “Điện hạ biết ngươi không hiểu, biết đại khái là được rồi.”
Chiết Quân Vụ và Tiểu Thịnh vội vàng vấn an hắn.
Lưu công công cười tủm tỉm nhưng thật ra trong lòng đang mắng mẹ. Tính nết của Điện hạ bây giờ càng ngày càng cổ quái, việc mài mực trong thư phòng nhỏ hắn vốn là mài đến vô cùng tốt, ai biết hắn liếc nhìn chính mình một cái, nói: “Đổi người khác đến đây.”
Đổi ai?