Chương 32: Đêm tuyết (1)

Trở về nhà ở ngõ Ngô Đồng, Chu Dận ở trong thư phòng thay quan bào, rồi mặc thường phục vào, lúc này mới đi Huệ Sướиɠ đường gặp Chu phu nhân.

Chu Tự Cẩm, Chu Thiến Hề, Chu Phán Hề và Chu Thiều đã chuẩn bị sẵn sàng, tỷ đệ bốn người đang ở Huệ Sướиɠ đường chờ Chu Dận, biết phụ thân đã trở về, tất cả cùng đi ra ngoài đón: "Thỉnh an phụ thân!"

Chu Dận vừa nhìn đã biết bọn nhỏ đều ngóng trông được đi ra ngoài, liền trao đổi với Chu Thiến Hề, Chu Phán Hề và Chu Thiều: "Ta đưa tỷ tỷ các con đi phủ Quốc Công ở ngõ Sư Tử trước, sau đó quay lại cùng ba người các con đi hội đèn l*иg, được không?"

Chu Thiến Hề, Chu Phán Hề và Chu Thiều đương nhiên đều không phản đối.

Chu Phán Hề nhớ tới phong thái thần tiên của Hứa Phượng Minh, rất muốn kết giao với Hứa Phượng Minh, vội vàng kéo Chu Tự Cẩm nói: "Đại tỷ tỷ, tỷ nói với Hứa nhị tiểu thư một tiếng, lần sau tỷ dẫn muội cùng đi An Quốc Công phủ chơi được không?"

Chu Tự Cẩm gật đầu: "Ta đồng ý với muội, nhất định sẽ nói với nàng ấy."

Lại nói: "Khi nào đến sinh thần của phụ thân, ta cũng mời nàng ấy tới, đến lúc đó chúng ta cùng nhau chơi đùa."

Chu Phán Hề vui mừng gật đầu.

Chu Thiền Hề ở một bên nhìn lại cảm thấy có chút không đáng tin cậy -- Hứa Phượng Minh nhìn không giống như là người sẵn lòng nói chuyện với người bình thường, sẽ đồng ý đến Chu phủ làm khách sao?

Chu Tự Cẩm quay về Lan Đình trước để lấy quà cho Hứa Phượng Minh

Đi trong sân ở Lan Đình, nàng cảm thấy khí lạnh thấm vào người, mơ hồ nhớ lại đêm Tết Nguyên Tiêu đầu tiên ở kinh thành ở kiếp trước, hình như là có tuyết rơi.

Nghĩ tới đây, Chu Tự Cẩm ngửa đầu nhìn trời, đã thấy mây đen dày đặc, thời tiết âm u, giống như sắp có tuyết rơi.

Thật ra nàng rất mong đợi tuyết sẽ rơi, nếu đêm nay tuyết rơi, nàng có thể nhân cơ hội này ở lại chỗ của Hứa Phượng Minh.

Sau khi thu dọn đồ đạc cần mang theo, Chu Tự Cẩm tạm biệt đích mẫu cùng muội muội đệ đệ, để lại Xuân Kiếm ở nhà, mang theo Tố Tâm leo lên xe Chu Luân Hoa [1] đã đậu ở ngoài cửa nội viện, theo Chu Dận cưỡi ngựa đi ra ngoài.

[1] là chiếc xe được trang trí lộng lẫy được các hoàng tử và quý tộc thời xưa sử dụng

Chu Dận đã sớm phái người đi phủ An Quốc Công đưa bái thϊếp, vì vậy Khang ma ma mang theo mấy bà tử đã chờ sẵn ở đó.

Chu Dận giao phó Chu Tự Cẩm cho Khang ma ma, nhìn theo xe Chu Luân Hoa chở Chu Tự Cẩm lái vào phủ An Quốc Công, lúc này mới lên ngựa, cùng với tùy tùng rời đi.

Xe ngựa của Chu Tự Cẩm đi xuyên qua vô số sân nhỏ, hết khoảng một nén nhang mới dừng lại.

Sau khi cửa xe được mở ra, một ma ma trắng trẻo đoan trang đứng ở bên ngoài, mỉm cười quan sát Chu Tự Cẩm -- ma ma này dáng người không cao, mảnh khảnh, tóc xoăn, khoảng chừng bốn mươi tuổi, thoạt nhìn khôn khéo giỏi giang, không phải Khang ma ma thì là ai?

Chu Tự Cẩm mừng rỡ: "Khang ma ma!"

Khang ma ma trông thấy Chu Tự Cẩm, cũng rất vui mừng, phúc thân nói: "Bái kiến Chu tiểu thư."

Lại nói: "Tiểu thư đang ở trong phòng chờ người."

Trái tim của Chu Tự Cẩm như con chim non nhảy nhót trong gió xuân ấm áp, như muốn từ trong ngực nhảy ra ngoài vậy, nàng cười đến vô cùng rạng rỡ, đỡ tay của Khang ma ma bước xuống xe ngựa, đi lên bậc tam cấp, tiến vào cửa nguyệt môn, vừa đi vừa hỏi Khang ma ma: "Hôm nay tiểu thư thế nào? Có cảm thấy khó chịu không? Gần đây nàng ấy dùng cơm như thế nào? Có kén ăn không..."

Khang ma ma choáng váng trước một loạt câu hỏi của Chu Tự Cẩm, cười nói: "Lát nữa tiểu thư nên tự mình hỏi đi!"

Tố Tâm xách theo túi đựng lễ vật vừa muốn đi theo, lại bị một nha hoàn áo xanh nhìn cực kỳ anh khí ngăn lại.

Nha hoàn áo xanh này mỉm cười nhận lấy túi đựng lễ vật trong tay Tố Tâm, lại dặn dò một nha hoàn áo xanh trắng trẻo thanh tú khác: "Lý Thanh, ngươi dẫn vị tiểu tỷ tỷ này đi dùng trà đi!"

Tố Tâm còn chưa kịp phản ứng, đã bị nha hoàn áo xanh tên Lý Thanh kéo đi, đợi khi nàng hoàn hồn lại, lúc này mới phát hiện mình đã bị dẫn vào một căn phòng ấm áp sạch sẽ, lại bị an bài ngồi ở trên giường la hán.

Nha hoàn tên Lý Thanh động tác nhanh nhẹn, rất nhanh đã mang một cái bàn nhỏ tới, trên bàn nhỏ để một ít hoa quả khô, điểm tâm và một bộ ấm trà sứ trắng.

Lý Thanh châm cho Tố Tâm một chén trà nhỏ, rồi ngồi xuống đối diện với Tố Tâm, khẽ cười nói: "Đây là quy củ trong phủ của chúng ta, xin tiểu tỷ tỷ thông cảm. Ta cùng với tiểu tỷ tỷ ở chỗ này dùng trà nói chuyện, tiểu tỷ tỷ muốn cái gì có thể nói với ta."

Năm nay Tố Tâm mới mười hai tuổi, chưa từng có trải nghiệm như thế này, thấy dáng vẻ Lý Thanh khoảng mười bốn mười lăm tuổi, rõ ràng lớn hơn mình, liền lắp bắp nói: "Đừng gọi ta là tiểu... Tiểu tỷ tỷ, gọi ta... Tố Tâm đi!"

Lý Thanh cười cười, đồng ý, nói: "Ta tên là Lý Thanh, ngươi cũng đừng gọi ta tỷ tỷ muội muội, trực tiếp gọi ta Lý Thanh là được."

Lại nói: "Người vừa rồi gọi là Lý Hàm, cũng là ... nha hoàn thϊếp thân hầu hạ của tiểu thư."

Nàng ấy nhìn nhìn điểm tâm trái cây trên bàn nhỏ, lấy một nắm hạt dưa đưa cho Tố Tâm: "Rảnh rỗi không có việc gì làm, cắn hạt dưa đi!"

Tố Tâm cắn hạt dưa, trong lòng suy nghĩ: Lúc này tiểu thư đang làm gì vậy? Không phải cũng đang cắn hạt dưa chứ?

Chu Tự Cẩm theo Khang ma ma đi vào gian phòng chính.

Trong phòng chính không có ai.

Chu Tự Cẩm có cái mũi rất nhạy, khẽ hít mũi một cái, ngửi được mùi thơm ẩm ướt của xà bông bạc hà, liền cười nói: "Khang ma ma, có phải tiểu thư đang tắm hay không?"

Khang ma ma cũng cười, đang muốn nói, không ngờ Chu Tự Cẩm ngửi thấy mùi thơm của xà bông, liền trực tiếp vén rèm gian phòng phía đông lên, nhanh chóng tiến vào đông phòng, căn bản là không cho bà có cơ hội phản ứng.

Bà giật mình, vội gọi: "Tự Cẩm!"

Lúc này trong phòng phía đông truyền đến giọng nói tức giận của Hứa Phượng Minh: "Chu Tự Cẩm, em --"

Khang ma ma: "..."

Cô gái nhỏ Tự Cẩm này cũng quá nóng lòng rồi!