Dịch: TR đang cần tiền
‘’ Con mắt Sharingan của tôi... Tặng cho cậu, lại nói lúc cậu lên làm Jonin tôi còn không có hảo hảo chúc mừng, Kakashi. Cho nên cứ xem như con mắt này quà chúc mừng cậu trở thành Jonin đi. ”
Obito bị tảng đá lớn đè lép nửa người, thời điểm cười nói ra những lời này, Kakashi cùng Rin bất lực đứng ở một bên đồng thời sửng sốt.
Kakashi ánh mắt tràn đầy đau khổ nháy mắt trở nên đờ đẫn, nước mắt Rin lần nữa theo gương mặt chảy xuống.
Bởi vì bọn họ đều biết lời nói này của Obito đại biểu cho điều gì, mà bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn, thống khổ giống như có người cầm dao cứa vào trong tim!
“ Mặc kệ người trong thôn nói gì, cậu là Jonin giỏi nhất, đây cũng là... Chút tâm ý cuối cùng của tôi, hãy nhận lấy nó. Mặt khác, Kakashi, Rin liền nhờ cậu. ”
Obito mỉm cười, đưa con mắt trái còn nguyên vẹn giao cho Kakashi, cũng giao phó Kakashi chiếu cố tốt Rin sau này, cảm nhận được mặt đất chấn động kịch liệt, ý thức hoàn toàn lâm vào trong bóng tối.
“ Có con mắt này, cậu nhất định có thể cùng Rin trốn thoát, đừng làm tôi thất vọng... Kakashi. ”
. . . . . . . . . . . . .
“ Phân thân truyền đến tin tức, Madara đại nhân lại mang về một thằng nhóc trọng thương sắp chết, ngươi muốn đi xem không? ”
Tiểu Bạch xuất quỷ nhập thần đột nhiên từ dưới nền đất chui lên, trừng hai mắt cá chết nhìn về phía Shinomiya Aoba.
Mà Shinomiya Aoba sau khi nghe được ánh mắt lập tức sáng lên, nhảy xuống giường nói: “ Đi, câu ta ở đâu? ”
“Madara đại nhân đang điều trị cho nó ở phòng y tế. ”
Phòng y tế a…
Shinomiya Aoba bĩu môi, không biết vì cái gì, toàn bộ bên trong căn cứ hắn không thích nhất chính là địa phương âm trầm khủng bố kia.
Hơn nữa lúc này hắn đi chỉ càng thêm hỗn loạn, còn có khả năng khiến lão bất tử hoài nghi, cho nên vẫn là quyết định chịu đựng một chút, dù sao thời gian nửa năm đều đã nhịn được.
Có cứu được đứa nhóc Obito hay không thì đáp án chẳng phải đã rõ trong nguyên tác rồi sao.
Vì thế hắn ra khỏi phòng, chân ngắn rẽ trái rẽ phải đi tới nơi khác.
Đây là một trong những không gian trống khi Marada tạo ra căn cứ này, bởi vì tạm thời chưa cần dùng đến cho nên đã bị hắn yêu cầu làm thành lăng mộ.
Căn phòng tối tâm và trống trãi, chính giữa mặt đất đặt song song hai tòa bia mộ, đó là vì cha mẹ đời này của hắn mà lập.
Tuy rằng nguyên chủ Shinomiya Aoba kỳ thật đã chết, nhưng ‘ hắn ’ lần nữa sống lại ở nơi đây, còn thừa hưởng tên, thân thể cùng mọi thứ, như vậy phần ân tình vẫn báo phải báo đáp .
Hiện tại hắn còn quá mức nhỏ yếu, đã vô pháp vì cha mẹ thân thể này trả thù, cũng không có biện pháp làm chuyện khác, đơn giản liền làm một ít chuyện khả năng cho phép, cũng coi như là hiếu đạo.
Trừ cái này ra, còn có một lý do thực dụng hơn mà hắn không muốn nhắc tới.
Đó chính là cấp cho lão bất tử kia xem!
Lợi dụng người trọng tình trọng nghĩa dễ dàng hơn, hay kẻ bạc tình mỏng nghĩa Bạch Nhãn Lang đáng tin hơn?
Nếu tạm thời không có giá trị lợi dụng gì, như vậy liền tự mình sáng tạo ra mấy cái.
Hơn nữa loại này phi thường phù hợp ‘ tính cách ‘ hiện tại của hắn, cớ sao không làm?
Không chỉ làm cho lương tâm hắn đỡ hơn một ít, lại đạt tới mục đích của bản thân, có thể nói là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Vấn đề duy nhất là không biết Marada rốt cuộc có chịu bộ dạng này hay không.
Say khi bày tỏ lòng kính trọng với cha mẹ đã mất, Shinomiya Aoba một lần nữa đứng dậy, hắn tin tưởng những gì mình làm đều không thoát khỏi tầm mắt của lão bất tử cùng Bạch Zetsu, vì vậy liền để thời gian chứng minh nỗ lực của hắn đáng giá hay không đi.
Hít sâu một hơi, hắn trực tiếp xoay người bước ra ngoài.
. . . . . . . . . . . . .
“ Mình... Đã chết sao? ”
Obito cả người được quấn băng như xác ướp đột nhiên mở mắt, nhưng hoàn cảnh tối tấm xung quanh làm cậu tạm thời vô pháp thích ứng.
“ Nơi này là... Đâu? ”
“ Kẽ hở ở Minh giới, tộc nhân Uchiha. ”
Marada nói khiến cho Shinomiya Aoba đứng ở bên ngoài nghe lén biết được, lão già này chắc chắn là đang trang B*!
* ra vẻ đạo mạo
Lời xấu hổ như vậy mà cũng có thể nói ra, đúng là thần côn xuất khẩu, một chút ngượng ngùng cũng không có, chẳng trách có thể lừa nhiều người như vậy.
Mặt khác, bộ mặt đầy nếp gấp Poker face* cũng làm người ta không rõ hắn nói rốt cuộc là thật hay giả, khó trách lão căn bản không sợ võ mồm của Naruto, đây mới chân chính là cấp bậc Tổ sư gia a.
* gương mặt không cảm xúc
“ Đôi mắt của ngươi… ” Trải qua thời gian thích ứng ngắn ngủi, Obito rốt cuộc cũng thấy rõ một ít, sau đó liền thấy được lão già trước giường trong ánh mắt có câu ngọc quen thuộc!
“ Chẳng lẽ ngươi cũng là tộc nhân Uchiha? ”
“ Ha ha, ngươi đoán xem. ”
Ngươi xem ngươi xem!
Lại tới nữa, lại tới nữa!
Luận việc trang bức, trong giới nhẫn thuật Marada chính là kẻ mạnh nhất!
Tóm lại, ta Shinomiya Aoba xem như phục!
Sau đó cuộc đối thoại vô nghĩa của hai người trong trong lại tiếp tục, Shinomiya Aoba nghe nghe liền ngáp một cái, số mệnh, nhân quả, hoà bình thế giới,... Nghe mà mệt rã rời.
Hắn đứng ở bên ngoài có thể tưởng tượng được vẻ mặt bối rối của Obito.
Bất quá có thể đoán trước chính là, Marada đóng vai thế ngoại cao nhân tộc Uchiha tương đối thất bại, ngay cả một thanh niên nhiệt huyết như Obito cũng không lừa được.
Tuy rằng Marada vẫn lấy ra thủ đoạn báo ân, làm Obito nợ phần ân tình cứu mạng, nhưng cậu ta vẫn ồn ào đòi về Konoha, muốn đi tìm Kakashi cùng Rin.
Nhưng mà Madara cao minh chỗ ở chỗ, lão tựa hồ cũng không nóng lòng, hoặc là nói còn có thủ đoạn chưa sử dùng có thể khiến Obito phải phục tùng.
Vì thế liền nghe bên trong Obito lớn tiếng hét lên: “ Từ khi bắt đầu ta không biết ngươi muốn dông dài cái gì, tóm lại ta sẽ không lưu lại nơi này, ta phải đi! ”
“ Ngươi muốn đi bất cứ khi nào đều được, chỉ cần ngươi có thể cử động. ”
Nói xong câu đó, Marada không hề nhiều lời, trực tiếp xoay người rời đi.
Mà đúng lúc này, Obito tựa hồ nghĩ tới điều gì, đột nhiên lớn tiếng chất vấn nói: “ Ngươi rốt cuộc là ai? Tộc nhân của Uchiha ta đều đã gặp qua, cho nên... Ngươi là ninja Konoha phản bội sao!? ”
Konoha?
Ninja phản bội?
Marada đưa lưng về phía Obito tựa hồ muốn cười, lão không quay đầu nói ra một câu làm trái tim Obito rung mạnh!
“ Ta là vong linh Uchiha, Uchiha... Madara. ”
Obito mở to hai mắt nhìn,yết hầu như bị ai đó bóp chặt, không thể đem những gì nghi ngờ trong bụng nói ra, bên tai truyền đến âm thanh lưỡi hái cọ xát với mặt đất, càng lúc càng xa...