Chương 3: Lão Già Xấu Tính, Ngươi Chết Chắc Rồi!

Dịch: TR đang cần tiền

Shinomiya Aoba cũng không biết tại thời điểm hắn hôn mê, Marada đã xem qua một lần ký ức của hắn, càng thêm không biết Marada chỉ nhìn thấy tàn lưu ký ức của nguyên chủ, mà không thể nhìn thấy ký ức kiếp trước đã bị hệ thống phong tỏa, bằng không hắn cũng sẽ chẳng sợ hãi như vậy.

Sau khi cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, bỗng nhiên nghĩ đến tình huống chưa chắc đến nỗi tệ.

Bởi vì thân thể này của hắn chẳng qua chỉ là một tên nhóc 4 tuổi mà thôi, Marada chưa chắc sẽ cho rằng như vậy, càng không có khả năng đem hắn để vào mắt.

Mà đây chính là cơ hội, là ưu thế!

Bất quá, Shinomiya Aoba vẫn duy trì trạng thái thân thể run bần bật cứng đờ, bất an nói: “ Ngài là... Tử Thần đại nhân đúng không? ”

Vừa nói, vừa lặng lẽ đem ánh mắt chuyển dời đến lưỡi hái bên cạnh.

Quả nhiên!

Điều này không thể thoát khỏi con mắt của lão, thu hồi hoài nghi trong lòng, thầm nghĩ bản thân đây là làm sao, lại vì một ánh mắt kinh ngạc của thằng nhóc mà liên tưởng đến phương diện kia, xem ra chính mình xác thật đã già rồi.

“ Không phải Tử Thần, ta vừa cứu ngươi từ một đám ninja, nhưng thực đáng tiếc, cũng chỉ cứu được ngươi. ”

Nhìn Marada ở đó diễn trò, Shinomiya Aoba tuy rằng không tin chân tướng là như thế này, nhưng ký ức cuối cùng của thân thể này xác thật là mẫu thân mang theo hắn chạy trốn, tránh né một đám ninja đuổi gϊếŧ, mà phụ thân ở trong thôn vì bảo hộ hắn cùng mẫu thân cũng đã bị gϊếŧ chết.

Về phần chuyện xảy ra sau đó, hắn chỉ nhớ rõ trên người truyền đến một cổ đau nhức, sau đó toàn bộ thế giới liền hoàn toàn tối đen.

Nói vậy lúc ấy hắn hẳn đã chịu công kích mới đúng, quần áo cũng rách tung toé, nhưng vì sao hiện tại trên người thương thế đều không có?

Không thèm nghĩ tiếp, Shinomiya Aoba quyết định trước hết vẫn là nghĩ biện pháp vượt qua chướng ngại trước mắt mới được.

Vì thế hắn há mồm nói một tiếng cảm ơn, sau đó thần sắc liền ảm đạm, tựa hồ nhớ tới sự tình gì đó phi thường tuyệt vọng, bi thương, khủng bố.

“ Hiện tại nói cảm ơn còn quá sớm, ta sẽ làm ngươi hảo hảo trả lại lại phần ân tình này. ” Marada cũng không có tâm tình đi an ủi tên nhóc này, mà ngữ khí bình đạm nói sự thật.

Nhưng, đây mới là tính cách thực sự của lão!

Không cần hồi báo thiện tâm đi cứu người?

Đó là điều ngu xuẩn mà chỉ Senju Hashirama mới có thể làm!

Dù Uchiha Madara có ra tay cứu người đi nữa thì cũng nhất định là xuất phát từ mục đích hoặc là lợi ích nào đó!

Mà yêu cầu thẳng thắng như vậy khiến Shinomiya Aoba nhẹ nhàng thở ra, xem ra trước mắt lão quái vật cũng không định vứt bỏ hay gϊếŧ hắn, mà là chuẩn bị lợi dụng hắn.

Đây không thể nghi ngờ là tin tức tối nhất đối với tình trạng bất kỳ kẻ nào cũng có thể gϊếŧ chết tên nhóc tay trói gà không chặt như hắn!

Cái chân thô này tạm thời phải ôm cho chắc, xem có chỗ tốt không, rốt cuộc hiện tại hắn cũng chẳng giúp đỡ đối phương cái gì.

Còn có nhiệm vụ tưởng chừng như bất khả thi kia, trong lòng hắn có chút tính toán, tìm được phương hướng, nhưng phải chờ đợi rất lâu.

Cho nên có thể lưu lại, sống sót ở giai đoạn hiện tại là quan trọng nhất!



Vì thế Shinomiya Aoba lập tức gật gật đầu, “ Ta nhất định sẽ báo đáp phần ân tình này, xin hỏi ta cần phải làm cái gì? ”

“ Bây giờ ngươi còn quá yếu ớt, vậy lưu lại nơi này làm người hầu đi. Chờ tới thời cơ thích hợp, ta sẽ nói cho ngươi nên trả lại ân tình như thế nào.”

Marada không nói rõ, Shinomiya Aoba cũng không lắm miệng đi hỏi.

Bởi vì hắn sợ nếu lại hỏi thêm vài câu, liền sẽ dính đến cái kế hoạch Nguyệt nhãn chó má kia!

Kế hoạch điên rồ đó vẫn là để lại cho anh bạn Obito làm đi, hắn hiện tại chỉ muốn thuận lợi mở ra bàn tay vàng, sau đó luộc chết Madara, thiên hạ to lớn, hắn chạy đi đâu mà không được!

Thống trị nhẫn giới?

Gây khó dễ cho gia tộc Otsutsuki?

Thôi bỏ đi!

Đó không phải tính cách của hắn.

Chỉ là lúc này hắn còn không biết, cái hệ thống cức chó kia sẽ phá hủy cuộc sống mà hắn đã định ra từ bây giờ!

..............

Sáu tháng tiếp theo, Shinomiya Aoba rất chủ động hòa nhập với cuộc sống mới.

Marada bảo hắn đảm đương nhiệm vụ người hầu, vậy thật sự liền coi hắn như người hầu mà sai sử!

Mỗi ngày bưng trà rót nước, quét tước vệ sinh đều là công việc của hắn.

Mà nguyên bản những việc này hoàn toàn không cần thiết!

Về chuyện ôm đùi như đã nói, hết thảy còn éo có cái quần nào cả!

Đừng nói là phương pháp tu luyện Chakra, ngay cả Thể Thuật cơ bản nhất, thậm chí là kỹ năng rèn luyện, Marada đều không có dạy cho hắn.

Có mấy lần hắn thật sự nhịn không được mở miệng dò hỏi lại bị lão bảo vẫn còn chưa đến lúc…

Hắn lúc ấy tâm tư mắng chửi người đều có!

Hận không thể lập tức rút ‘ ống dưỡng khí ’ trên người Marada, làm lão già xấu tính này nháy mắt chết bất đắc kỳ tử!

Nhưng cân nhắc thực lực cùng với sức mạnh của bản thân, hắn cuối cùng vẫn đành phải từ bỏ.

Dù sao ngày này sớm muộn gì sẽ đến, ông đây không vội, trước để cho ngươi nhảy nhót một đoạn thời gian.

Bất quá thất bại ở phương diện này thì sẽ thành công ở phương diện khác, kế hoạch ôm đùi tuy không có tiến triển gì, nhưng hắn ở cùng với Bạch Zetsu lại không tồi, điều kiện thiết yếu là có thể chịu đựng mấy cái phân thân đồng thời lải nhải, dây dưa mãi không dứt…

A, đúng rồi.

Thức ăn thường ngày của hắn đều là Bạch Zetsu tìm thấy bên ngoài, thường là chút quả dại và rau dại, ngẫu nhiên có dã thú đen đủi tiến vào vùng phụ cận thì cải thiện loại thức ăn, hơn nữa hắn còn bởi vì chuyện này bị cười nhạo một đoạn thời gian thật dài, Marada hiện tại cùng Bạch Zetsu đều không cần ăn cơm.

Dù vậy vẫn là không thể hiểu được Bạch Zetsu đối với đề tài đại tiện thập phần cảm thấy hứng thú, đã từng hỏi hắn câu ‘ cảm giác đi…rốt cuộc là như thế nào ’ đến mười lăm ngày…



Thậm chí còn ý đồ rình hắn…

Làm Aoba suýt nữa hỏng mất, hận không thể biến ra thanh đại đao dài 40 mét chém bay hỗn đản này!

Sau lại tốn rất nhiều công sức cuối cùng mới dời đi thứ ý niệm chết bầm này, xem như tránh được một kiếp ‘ cúc hoa khó giữ ’.

“Cái đùi vàng mau ngỏm củ tỏi không ôm được, trước mắt cùng thành viên tương lai của tổ chức Akatsuki quan hệ tốt cũng không tồi.”

Không có biện pháp, Shinomiya Aoba chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.

Cũng may Hắc Zetsu còn không có bị Madara thả ra, bằng không sẽ có thêm một chuyện làm hắn đau đầu.

Hôm nay, Aoba giống thường lệ, làm xong công việc của mình liền nằm trên giường phát ngốc, cũng không biết một ngày như vậy khi nào mới kết thúc.

Nhưng đúng lúc này, một chấn động mạnh lập tức quét sạch toàn bộ căn cứ bí mật.

“Tiểu Bạch, phát sinh chuyện gì? Động đất sao?”

Aoba lập tức hướng tới kunai phía trước hét.

Tiếp theo một bóng dáng người màu trắng cùng kích thước cơ thể hắn không sai biệt lắm từ vách tường chui ra, Tiểu Bạch này cũng là một trong những phân thân của Bạch Zetsu, xem như chế tạo ra chủ yếu để hắn có ‘ bạn chơi cùng ’....

“ Không phải động đất, là một tảng đá trên đỉnh địa đạo* sụp đổ, bên ngoài có hai nhóm ninja đang ở chiến đấu, các phân thân đang ở đó xem xét tình huống, sẽ nhanh có tin tức truyền tới. ” Tiểu Bạch nói.

* đường hầm bí mật ở sâu dưới mặt đất

Ninja chiến đấu?

Địa đạo sụp đổ?

Chẳng lẽ là…

Ngày này rốt cuộc cũng đã tới sao?

Shinomiya Aoba nỗ lực nhớ lại cốt truyện Madara cùng Obito chạm trán, ánh mắt sáng lên, tựa hồ đã thấy được hy vọng hoàn thành nhiệm vụ, kích hoạt bàn tay vàng.

Thời gian ở đây nữa năm, hắn cũng không phải cái gì cũng chưa chuẩn bị, ít nhất sau khi cùng Bạch Zetsu thiết lập tốt quan hệ, rất nhiều thông tin từ bên ngoài đều bị hắn nắm được.

Đương nhiên, hành động đó khẳng định không thể gạt được lão già xấu tính kia, nhưng hắn từ lúc bắt đầu cũng không nghĩ sẽ giấu giếm, dù sau thân thể này cũng chẳng có uy hϊếp gì.

Một thằng nhóc cả ngày ăn không ngồi rồi tò mò thế giới bên ngoài thì có gì kỳ lạ?

Tất nhiên là phi thường hợp lý a!

Cho nên từ những gì hắn biết được, trận chiến ở cầu Kanabi không còn xa, thời gian phát sinh sự kiện này cũng nên đến.

Hừ hừ, chỉ cần tên nhóc đáng thương Obito xuất hiện, hậu sự của lão già kia còn xa sao?

‘ Ống dưỡng khí ’, ông đây sắp rút được rồi!