Chương 31

Huyền Minh chân nhân sử dụng pháp khí phi hành cửu phẩm, chẳng những tốc độ phi hành nhanh còn có kết giới phòng hộ bảo vệ tu sĩ bên trong an toàn.

Cho nên dù Tầm Mạch Mạch chỉ có tu vi Trúc Cơ sử dụng pháp khí phi hành của đại năng Xuất Khiếu kỳ cũng không có gì không thoải mái.

Thời điểm ở khách điếm Quân Lai hai người đều có chút kích động, Huyền Minh chân nhân cũng không cẩn thận quan sát Tầm Mạch Mạch, chỉ nhận ra nàng hao tổn thần thức sau đó chìm trong kích động gặp mặt.

Đến bây giờ ngồi đối diện, Huyền Minh chân nhân tinh tế đánh giá mới phát hiện ra vấn đề chính của đồ tôn nhà mình cũng không phải là thần thức.

“Linh mạch của con, bị ai hủy?”

Huyền Minh chân nhân là lâu chủ Dược lâu, một trong bốn đại tông sư đan dược, y thuật hơn xa người thường.

Trong mắt người khác Tầm Mạch Mạch là cái phế sài năm mạch đều hủy nhưng hắn có thể nhìn ra năm mạch tổn hại không phải trời sinh mà bị tổn hại.

Tầm Mạch Mạch nhìn sư tổ biểu tình ẩn ẩn tức giận, trong lòng ấm áp. Ngoài mẫu thân chưa từng có người nào phẫn nộ vì nàng bị tổn hại năm mạch. Ngay cả phụ thân Cổ Ngọc Thành cũng chỉ có tiếc nuối.

“Là một ma tu, đã bị nương con gϊếŧ.”

Tầm Mạch Mạch an ủi nói.

Huyền Minh chân nhân nghe ma tu đã bị Tầm Ca gϊếŧ biểu tình mới nhu hòa một chút, đặt hai ngón tay lên cổ tay nàng, linh lực ôn hòa liền đi vào cơ thể.

Tầm Mạch Mạch biết sư tổ kiểm tra thân thể mình nên không chống cự, lại nghĩ đến mẫu thân nói qua sư tổ sẽ trị thương cho nàng, trong mắt không giấu được mạt chờ mong.

Không có tu sĩ nào không khát vọng lực lượng, Tầm Mạch Mạch đương nhiên cũng muốn. Quá khứ nàng biểu hiện ra không sao cả chỉ vì nàng không có biện pháp tu luyện thôi.

Nhưng nếu thật sự có biện pháp có thể chữa khỏi thương cho nàng, nàng sẽ nỗ lực tu luyện, nàng còn muốn lần sau cửa vị diện mở ra về Huyền Linh giới thăm mẫu thân.

“Linh mạch của con trước khi tu luyện đã bị tổn hại?”

Vừa kiểm tra Huyền Minh chân nhân hỏi.

“Vâng, lúc đó con mới năm tuổi, còn chưa bắt đầu tu luyện.”

Tầm Mạch Mạch gật đầu đáp.

“Năm tuổi vì sao chưa tu luyện? Tầm Ca không dạy con?”

Tuy sau năm tuổi cũng không muộn nhưng tu luyện càng sớm càng tốt. Hài tử giống như Tầm Mạch Mạch sinh ra ở tu chân giới chỉ cần có linh mạch, hiểu chuyện là bắt đầu tu luyện.

Tầm Mạch Mạch không nói chuyện, nàng chưa từng hỏi mẫu thân vì sao gửi nàng ở thế gian nhưng nàng mơ hồ đoán thời điểm đó mẫu thân cũng không muốn nhìn thấy nàng.

Hoặc là nói nếu không phải ma tu kia suýt lấy mạng nàng, mẫu thân cũng không đón nàng trở về.

“Thôi, hiện tại nói những cái đó cũng không giá trị.”

Huyền Minh chân nhân thấy sắc mặt nàng không tốt, nghĩ rằng đã dọa nàng sợ, thở dài nói.

“Nếu lúc đó thân thể con có linh lực, thương cũng không nghiêm trọng như vậy, chữa trị cũng dễ chút.”

Trị liệu?

Tầm Mạch Mạch đôi mắt sáng ngời.

“Sư tổ, linh mạch con có thể chữa trị sao?”

Huyền Minh chân nhân đối diện đôi mắt bóng loáng của nàng, chần chờ nói.

“Phương pháp thì có nhưng có thể chữa khỏi hoàn toàn hay không cần trở về kiểm tra cẩn thận.”

“Ân.” Tin tức này đã vô cùng tốt với Tầm Mạch Mạch.

Nhìn vẻ mặt vui mừng của Tầm Mạch Mạch, Huyền Minh chân nhân quyết định bằng mọi giá cũng sẽ trị khỏi cho nàng.

Từ thành Hương An bay về Thập Phương lâu ước chừng mất nửa ngày. Nửa ngày này Huyền Minh chân nhân đều đang kiểm tra cơ thể và suy nghĩ phương pháp trị liệu cho Tầm Mạch Mạch nên không hề cảm giác thời gian trôi qua.

Hai người chỉ nói mấy lời đã nhìn thấy mây mù của núi vạn lan.

Sau khi tiến vào núi vạn lan, Huyền Minh chân nhân giới thiệu đơn giản cho Tầm Mạch Mạch.

“Nơi này là núi vạn lan, có chín mạch khoáng tạo thành tụ linh trận tự nhiên nên linh khí nồng đậm hơn bên ngoài.”

Tầm Mạch Mạch vốn có linh khí Thân Hòa Độ cực cao, sau khi tiến vào kết giới của núi vạn lan linh khí đều hướng nàng mà đến, cơ thể tự động tu luyện.

Thái Sơ Điệp trên mu bàn tay bị linh lực dẫn động, bay múa quanh người nàng.

“Thập Phương lâu tọa lạc ở trung tâm linh mạch, chia thành mười lâu. Dược lâu chúng ta là lâu thứ bảy.”

“Dược lâu? Sư tổ là đan dược sư?”

“Đúng vậy.”

Thiên Linh giới không có người nào không biết Dược lâu của Thập Phương lâu nhưng Tầm Mạch Mạch mới đi lên từ Huyền Linh giới, có thể hiểu được.

“Nương con không nói cho con?”

“Nương chưa từng nói với ta sự tình của Thiên Linh giới, trước khi cửa vị diện mở ra một ngày con mới biết người là đệ tử Thiên Linh giới hạ giới rèn luyện.”

Tầm Mạch Mạch nói.

“Cuối cùng con cũng biết vì sao nương có nhiều đan dược như vậy, lại trồng rất nhiều dược thảo trên Xích Ninh phong.”

Sư tổ là đan dược sư nên mẫu thân có nhiều đan dược là đương nhiên.

“Đã nhìn ra, một thân tu vi của con hơn nửa là nương con dùng đan dược thúc giục ra tới.”

Huyền Minh chân nhân kiểm tra thân thể Tầm Mạch Mạch đã nhận ra dược lực của bản thân.

“Sư tổ, kỳ thực con cũng rất nỗ lực.”

Tầm Mạch Mạch không muốn sư tổ vừa gặp mặt đã có ấn tượng nàng lười biếng.

“Biết, con không nỗ lực, bao nhiêu đan dược cũng không thể Trúc Cơ.”

Là tông sư đan dược, hắn so với Tầm Mạch Mạch càng hiểu biết tình huống của nàng.

Còn chưa tu luyện linh mạch đã bị hủy, dù ăn bao nhiêu đan dược, nếu không có nghị lực cũng không thể Trúc Cơ. Nghĩ đến đây, Huyền Minh chân nhân càng đau lòng, nếu Tầm Ca không hạ giới thì đâu có chuyện này.

Trong khi nói chuyện, pháp khí phi hành dừng trên một ngọn núi tràn đầy linh lực dược thảo.

“Sư tổ.”

Một thanh niên mặt mày tuấn lãng, trên người phiêu lãng hương dược tiến lên đón, cung kính hành lễ với Huyền Minh chân nhân.

Đồng thời hắn cũng liếc mắt đánh giá Tầm Mạch Mạch đứng bên cạnh.

“Phi Trần, đây là sư muội con.”

Huyền Minh chân nhân nhìn thanh niên, ôn hòa giới thiệu.

“Mạch Mạch, đây là đại đệ tử của sư bá con, Vân Phi Trần.”

“Sư huynh khỏe.”

Tầm Mạch Mạch vội vàng hành lễ.

“Sư muội.”

Vân Phi Trần tuy rằng kinh ngạc tự nhiên nhiều ra một vị sư muội nhưng không hỏi lại, tiếp tục bẩm báo với Huyền Minh chân nhân.

“Sư tổ, Huyền Chân chân nhân còn chờ ở sảnh chính.”

“Còn ở?”

Huyền Minh chân nhân cũng cả kinh, hắn nghe được tin tức của Tầm Mạch Mạch liền kích động đến Hương An thành, đem Huyền Chân chân nhân ném ở Dược lâu.

Không nghĩ tới Huyền Chân chân nhân này còn chờ hắn.

Xem ra không lấy được Linh Chất Tử tuyệt phẩm, Huyền Chân chân nhân không định rời đi.

Thôi, hắn có thể tìm được Tầm Mạch Mạch cũng có công của Huyền Chân chân nhân, nghĩ nghĩ, Huyền Minh chân nhân quay đầu hỏi Tầm Mạch Mạch.

“Trên người con có Linh Chất Tử sao?”

“Có.” Tầm Mạch Mạch gật đầu đáp.

“Có bao nhiêu?”

“Con chỉ ở biển hoa ngàn linh gần một tháng, thu thập không nhiều lắm, còn chừng hai mươi bình đi.”

Tầm Mạch Mạch tính tính một chút.

Chỉ gần một tháng còn thừa hai mươi bình? Vân Phi Trần kinh ngạc nhìn Tầm Mạch Mạch, nếu hắn không nhìn lầm, vị sư muội này mới có tu vi Trúc Cơ.

Từng đó linh lực một ngày chỉ thu được hai bình phấn hoa, gần một tháng góp được hơn hai mươi bình, xác suất có phải quá cao không?

Huyền Minh chân nhân cũng cả kinh, biển hoa ngàn linh có Thái Sơ Điệp hàm lượng Linh Chất Tử đúng là cao nhưng sau khi Thái Sơ Điệp nhận chủ, mạch khoáng phía dưới biển hoa ngàn linh vì mất đi đại lượng linh lực mà sụp đổ, không thể tiếp tục thu thập.

Cho nên Linh Chất Tử này là Tầm Mạch Mạch thu được trước khi Thái Sơ Điệp nhận chủ?

“Có thể đưa ta ba bình không?”

Huyền Minh chân nhân hỏi.

“Đương nhiên.” Tầm Mạch Mạch cầm ba bình Linh Chất Tử từ túi càn khôn đưa cho sư tổ.

Huyền Minh chân nhân hài lòng gật đầu, phân phó Vân Phi Trần vẫn đang trợn mắt há mồm.

“Phi Trần, con mang sư muội đi nghỉ ngơi, chiếu cố nàng cho tốt. Mạch Mạch con theo sư huynh đi nghỉ ngơi, muộn chút ta sẽ đến tìm con.”

“Vâng.” Tầm Mạch Mạch ngoan ngoãn gật đầu.

Hai người nhìn theo Huyền Minh chân nhân rời đi, Vân Phi Trần lúc này mới nhìn Tầm Mạch Mạch nói.

“Sư muội, đi theo ta.”

“Cảm ơn sư huynh.”

Tầm Mạch Mạch theo Vân Phi Trần vào nội phong.

Tuy rằng gọi là Dược lâu nhưng thực tế lại là một đỉnh núi. Tầm Mạch Mạch càng theo Vân Phi Trần vào sâu bên trong càng thấy cùng Xích Ninh phong giống nhau. Chắc là mẫu thân cũng tưởng niệm nơi này.

“Người Dược lâu không nhiều lắm, sư tôn và sư tổ không phải người xa hoa cho nên nơi này tương đối đơn sơ.”

Vân Phi Trần dẫn Tầm Mạch Mạch đến trước một căn nhà gỗ.

“Nơi này là khách viện Dược lâu, muội tạm thời ở đây.”

“Khách viện?”

Tầm Mạch Mạch kỳ quái hỏi.

“Đệ tử Dược lâu chúng ta chỗ ở đều tự mình chọn, chính mình xây. Sư muội vừa tới không có chỗ ở nên ở tạm nơi này, bao giờ dựng xong chỗ mới thì dọn qua.”

Vân Phi Trần giải thích tỷ mỉ như sợ Tầm Mạch Mạch hiểu lầm.

“Cảm ơn sư huynh, ta đã biết.”

“Ngày mai ta dẫn muội đi chọn địa phương, chờ sư muội thiết kế xong ta lại đến hỗ trợ.”

Vân Phi Trần ôn thanh nói.

Trước đây Tầm Mạch Mạch chưa hề có sư huynh, không biết sư huynh người khác đối với sư muội có tốt như vậy không nhưng nàng thực thích cảm giác này. Mà nàng thích ai thì sẽ tặng đồ.

“Sư huynh, huynh cũng là đan dược sư?”

“Đệ tử Dược lâu chúng ta đều luyện dược, ta đương nhiên cũng vậy.” Vân Phi Trần cười nói.

“Vậy khẳng định cần Linh Chất Tử, cho huynh.”

Tầm Mạch Mạch lấy ra hai bình Linh Chất Tử đặt vào tay Vân Phi Trần.

Vân Phi Trần ngơ ngác nhìn hai bình Linh Chất Tử trong tay, thầm cảm thán vị sư muội này thật hào phóng.

“Sư muội gặp ai cũng tặng Linh Chất Tử sao?”

“Đương nhiên không phải, người ngoài ta còn lâu mới đưa.”

Tầm Mạch Mạch lại không ngốc, Linh Chất Tử sản lượng thấp như vậy, nếu nàng gặp ai cũng tặng, người có mắt nhìn đều sẽ biết có vấn đề.

Trừ người Dược lâu cùng Thương Nhĩ, nàng không đưa ai nữa, cũng không bán ở nhà đấu giá.

Người ngoài không đưa?

Vân Phi Trần nao nao, đối với Tầm Mạch Mạch tươi cười không thể nói ra lời cự tuyệt, nếu cự tuyệt không phải nhận mình là người ngoài?

Vân Phi Trần phát hiện vị sư muội này chẳng những hào phóng còn thực biết nói chuyện.

“Vậy sư huynh từ chối thì bất kính.”

Vân Phi Trần thản nhiên nhận lấy, Linh Chất Tử tuy rằng quý nhưng với đệ tử Dược lâu cũng không phải đồ quá quý giá.

“Còn nhờ sư huynh chiếu cố về sau.”

“Ta ở rừng trúc không xa, sư muội có việc có thể tìm ta.” Vân Phi Trần cười nói.

……………………

Bên trong chính sảnh Dược lâu, Huyền Chân chân nhân nôn nóng chờ mười mấy canh giờ, lúc hắn tưởng mình phải qua đêm ở đây thì Huyền Minh chân nhân trở về.

“Xin lỗi, xin lỗi, lão phu quá sốt ruột, thất lễ với chân nhân.”

Huyền Minh chân nhân vừa vào cửa đã xin lỗi một trận.

“Không sao.”

Huyền Chân chân nhân vốn không nghĩ tới Huyền Minh chân nhân nghe được Tầm Mạch Mạch ở thành Hương An liền ném mình xuống bay đi, tuy cùng là pháp khí phi hành cửu phẩm, nhưng loan điểu bảy màu của hắn đuổi cũng không kịp.

Hắn vốn muốn về Vô Cực tiên môn nhưng nghĩ đến pháp khí bản mạng của mình liền mặt dày ở lại.

“Lâu chủ đã tìm thấy Tầm tiểu hữu?”

Huyền Chân chân nhân hỏi.

“Tìm được, nàng đúng là nữ nhi của đồ đệ ta.”

“Không biết Linh Chất Tử…”

Huyền Chân chân nhân mong chờ hỏi.

“Có, ta cầm ba bình từ chỗ Mạch Mạch với hai bình trong kho, vừa đủ năm bình.”

Lấy lực lượng của Dược lâu, che chở Tầm Mạch Mạch không phải vấn đề nên chuyện về Thái Sơ Điệp, Huyền Minh chân nhân cũng không quá che giấu.

Thái Sở Điệp tuy là vậy hiếm nhưng ngoài trừ hỗ trợ tu luyện cùng tìm Linh Chất Tử cũng không có lực lượng cường đại khác. Cho nên thành chủ Hương An thành lúc trước tuy rằng tức giận cũng không nhất định phải tìm được chủ nhân Thái Sơ Điệp.

Nếu Tầm Mạch Mạch chỉ là tán tu đương nhiên sẽ bị người tranh cướp nhưng hắn đã mang nàng về Thập Phương lâu, không có ai sẽ cùng Thập Phương lâu muốn người.

“Vậy lâu chủ có đồng ý trao đổi cùng tiểu đệ?”

Huyền Chân chân nhân kích động đứng lên.

“Đương nhiên.”

Huyền Minh chân nhân vừa nói liền đặt năm bình Linh Chất Tử lên bàn cạnh Huyền Chân chân nhân.

Huyền Chân chân nhân vội thu vào túi càn khôn như sợ đối phương đổi ý. Sau đó đem đèn thất xảo lưu ly đã thỏa thuận ra.

“Đây là đèn thất xảo lưu ly.”

“Đèn này của chân nhân giá trị hơn năm bình Linh Chất Tử nhưng đèn thất xảo lưu ly lão phu thực sự muốn.”

Huyền Minh chân nhân trầm ngâm một lát.

“Không bằng ta hứa luyện giúp chân nhân một khỏa đan dược xem như bồi thường.”

Huyền Minh chân nhân là đan dược tông sư, đan dược hắn luyện người người cầu còn không được, Huyền Chân chân nhân không nghĩ sẽ có kinh hỷ ngoài ý muốn như vậy, sao lại từ chối, tất nhiên là đáp ứng.

“Lâu chủ quá mức khách khí.”

“Chân nhân giúp ta tìm được đồ tôn, là ta nên cảm tạ chân nhân mới đúng.”

Huyền Minh chân nhân nói thật lòng.

…………….

Hai ngày sau.

Khách điếm Quân Lai.

Thu được truyền tin phù của Đồ Thanh, Khê Cốc đi suốt đêm trở về nhìn Đồ Thanh nhắm mắt dưỡng thần trong viện suốt một ngày một đêm, hỏi.

“Ngươi định khi nào đi Thập Phương lâu?”

Tầm Mạch Mạch là đồ tôn của lâu chủ Dược lâu dùng dược trì sẽ tiện hơn rất nhiều. Có dược trì kích phát chỉ cần đem huyết sát ma khí hấp thụ khỏi kinh mạch thì thương của Tầm Mạch Mạch có thể chậm rãi điều dưỡng.

“Chờ.”

Đồ Thanh chậm rãi đáp một chữ.

“Chờ cái gì?”

“Thời điểm nàng rời đi đã nói đến Thập Phương lâu sẽ liên hệ ta.”

“Cho nên ngươi muốn chờ nàng chủ động liên hệ?”

Khê Cốc không nhịn được trợn trắng mắt.

“Ân.”

“Nàng lại không biết ngươi là phu quân nàng. Ở trong mắt nàng ngươi chỉ là bằng hữu bình thường, nếu vội vàng chữa trị ba, bốn năm không liên hệ ngươi thì sao? Ngươi liền ngồi như vậy?”

Khê Cốc cạn lời.

“Chờ.” Đồ Thanh vẫn đáp một chữ này.

“Chờ ba, bốn năm?” Khê Cốc khϊếp sợ nói.

“Chờ nàng kêu gọi ta.”

Vô luận là Đồ Thanh hay phu quân, chỉ nàng gọi hắn, hắn sẽ qua trị thương cho nàng.

Khê Cốc ngẩn ra, hắn nghĩ hai ngày nay Đồ Thanh đều tắm trăng dưỡng thần. Bỗng nhiên hiểu được nguyên lai gia hỏa này đang cảm ứng Linh Lung thạch, chờ Tầm Mạch Mạch nhớ tới hắn.