Chương 30

Huyền Chân chân nhân vì tăng lên bản mạng pháp khí của mình đã đợi vài chục năm, hiện giờ có khả năng hoàn thành nơi nào còn do dự.

Chờ Lâm Bắc Cố tra được người đệ tử một ngàn năm trước hạ giới rèn luyện là ai, một khắc cũng không chờ nổi cưỡi chim loan bay đi.

Thập Phương lâu tọa lạc ở sâu trong núi vạn lan. Mười lâu đều do lâu chủ tự quản lý. Mà người Huyền Chân chân nhân muốn tìm là lâu chủ phong bảy, Dược lâu.

Huyền Chân chân nhân là đại năng Xuất Khiếu kỳ đỉnh, bái phỏng Dược lâu không cần đưa bái thϊếp vẫn thuận lợi đi vào.

Đại đệ tử Dược lâu Vân Phi Trần vô cùng cung kính mời Huyền Chân chân nhân ngồi ở sảnh chính.

“Chân nhân thỉnh nghỉ ngơi, vãn bối đi mời sư tổ ra.”

Huyền Chân chân nhân tuy trong lòng sốt ruột lại không thể thúc giục, chỉ hơi gật đầu.

Qua một chén trà nhỏ, bên ngoài cửa liền có bước chân truyền đến. Một lão giả râu tóc bạc trắng cười sang sảng tiến vào.

“Xin lỗi, khiến chân nhân đợi lâu.”

“Lâu chủ khách khí, là tiểu đệ mạo muội.”

Người tới là lâu chủ Dược lâu Huyền Minh chân nhân.

Sau một phen khách sáo, Huyền Chân chân nhân nóng vội nói ý đồ đến lần này.

“Lần này mạo muội quấy rầy, tiểu đệ có một chuyện muốn nhờ.”

“Chân nhân không cần khách khí, cứ nói đừng ngại.” Huyền Minh chân nhân thần sắc bất động.

“Tiểu đệ muốn lấy vật quý trao đổi năm bình Linh Chất Tử tuyệt phẩm.”

Huyền Chân chân nhân vừa nói vừa lấy từ trong túi càn không ra một chiếc đèn xanh biếc.

Nhìn thấy chiếc đèn này, Huyền Minh chân nhân thất thanh.

“Thất xảo lưu ly đèn?”

“Đúng vậy, đây là đèn thất xảo lưu ly, lấy linh khí dẫn động thắp lên có thể phá hết ảo cảnh thế gian.”

“Lẽ ra giá trị của đèn thất xảo lưu ly hơn năm bình Linh Chất Tử tuyệt phẩm nhưng chỗ lão phu quả thật không có nhiều Linh Chất Tử tuyệt phẩm như vậy.”

Huyền Minh chân nhân tiếc nuối nói, đèn này chính là bảo bối, giá trị hơn xa năm bình Linh Chất Tử tuyệt phẩm.

Huyền Chân chân nhân nhíu mi, cho rằng Huyền Minh chân nhân không đồng ý bèn thi lễ nói.

“Lâu chủ, năm bình Linh Chất Tử này tiểu đệ dùng để tăng cấp pháp khí bản mạng. Có thể phá tan bình chướng tiến thêm một bước đều nhờ lâu chủ tương trợ.”

Huyền Minh chân nhân đứng lên tránh lễ này, biết đối phương hiểu lầm, vội vàng giải thích.

“Chân nhân hiểu lầm, Linh Chất Tử tuyệt phẩm vô cùng khó có được, cả Dược lâu cũng chỉ có hai bình, không có được năm bình như chân nhân muốn. Chân nhân nếu cấp bách cần dùng, hai bình này ta có thể tặng cho chân nhân.”

Thấy Huyền Minh chân nhân không giống nói dối, Huyền Chân chân nhân nghi hoặc.

“Ngàn năm trước có phải ngài có một đệ tử tên là Tầm Ca hạ giới rèn luyện?”

Huyền Minh chân nhân hơi đổi sắc mặt, trong mắt hiện lên bi thống.

“Đúng vậy, đó là tiểu đệ tử của ta… đến nay cũng không thể trở về.”

Huyền Minh chân nhân chuyện hối hận nhất là năm đó đồng ý cho tiểu đệ tử Tầm ca hạ giới rèn luyện.

“Hơn một tháng trước, cửa vị diện mở ra, nữ nhi Tầm Ca là Tầm Mạch Mạch tiến vào Thiên Linh giới, trên người nàng có không ít Linh Chất Tử. Hẳn là lúc mẫu thân nàng hạ giới lâu chủ cho, không biết…”

“Ngươi nói cái gì?”

Huyền Minh chân nhân kích động tiến lên một bước, trên mặt là vẻ khϊếp sợ.

“Lâu chủ không biết?”

Lần này đến Huyền Chân chân nhân giật mình, chẳng lẽ Tầm Mạch Mạch ở Thiên Linh giới hơn một tháng lại không liên hệ Thập Phương lâu.

……………

Thành Hương An, khách điếm Quân Lai.

Bởi vì hao tổn thần thức quá độ, Tầm Mạch Mạch ngủ chừng một ngày một đêm mới tỉnh lại.

Trong lúc đó Đồ Thanh dùng hình thái nguyên thần tiến vào xem xét một lần, thấy nàng ngủ say liền lặng lẽ lui ra, không có đánh thức nàng.

Sau khi tỉnh lại, Tầm Mạch Mạch thấy thức hải đau từng đợt, ăn một vài thứ, thời điểm định điều tức thì bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Chịu đựng đau đầu, Tầm Mạch Mạch đi qua mở cửa.

Ngoài cửa là một lão giả một thân đồ xanh, gương mặt hiền từ nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt.

“Tiền bối, ngài là?”

Tầm Mạch Mạch không nhận ra lão giả nàng nhưng ánh mắt nhìn nàng lại giống như quen biết.

“Con…” Lão giả nhìn Tầm Mạch Mạch chằm chằm, sau đó bỗng nhiên chộp cổ tay nàng.

Tầm Mạch Mạch cả kinh theo bản năng muốn né tránh nhưng tu vi kém quá xa, một trận hoa mắt, mệnh môn bị lão giả nắm trong tay.

“Con làm cái gì mà thần thức hao tổn lớn như thế?” Lão giả nhíu mày.

“A?” Tầm Mạch Mạch sửng sốt một chút còn không phản ứng kịp.

“Đem dược này ăn, có thể khôi phục thần thức.”

Lão giả buông tay Tầm Mạch Mạch, giơ tay biến ra một bình dược xanh biếc đưa cho nàng.

Tầm Mạch Mạch nhìn chằm chằm cái chai xanh biếc, ngón tay vuốt ve họa văn trúc diệp, trong lòng khẽ động.

“Tiền bối, xin hỏi ngài là…”

Mang theo mong đợi Tầm Mạch Mạch hỏi lại một lần.

“Lão phu Huyền Minh, con từng nghe qua?”

Lão giả nhẹ giọng nói, nhìn Tầm Mạch Mạch trong mắt toàn là từ ái.

Nữ hài này có đôi mắt giống Tầm Ca như đúc.

“Mạch Mạch gặp qua sư tổ.”

Tầm Mạch Mạch sao lại chưa nghe qua, lúc lão giả báo ra danh hào nàng liền quỳ xuống dập đầu.

Huyền Minh chân nhân ánh mắt ướŧ áŧ cúi xuống nâng nàng dậy.

Đột nhiên gặp mặt, hai người đều có chút xúc động, chờ bình phục một chút Tầm Mạch Mạch vội vàng mời Huyền Minh chân nhân vào tiểu viện.

“Thanh kiếm này lúc trước ta tự tay tặng cho nương con.”

Trong tay Huyền Minh chân nhân vuốt ve một thanh phi kiếm, lúc Tầm Ca trúc cơ tự tay đúc.

Nhìn thấy thanh tiểu kiếm này, Huyền Minh chân nhân mới xác định Tầm Mạch Mạch là đồ tôn của hắn.

“Sư tổ uống nước.”

Tầm Mạch Mạch rót cho Huyền Minh chân nhân chén nước.

Huyền Minh chân nhân cảm thán một lát, uống một ngụm nước mới nhìn Tầm Mạch Mạch.

“Sao con đến Thiên Linh giới không tới Thập Phương lâu tìm sư tổ?”

“Con đã phát phù truyền tin cho sư bá” Tầm Mạch Mạch nghi hoặc “Chẳng lẽ sư bá không nhận được sao?”

“Con phát phù truyền tin cho Hành Tri?”

Hành Tri là sư bá Tầm Mạch Mạch, đại đệ tử của Huyền Minh chân nhân.

“Con vừa đến thành Hương An đã phát.”

Tầm Mạch Mạch nói.

“Đồ hỗn trướng, chờ ta về nhất định phải tìm hắn tính sổ.”

Huyền Minh chân nhân vừa nghe Tầm Mạch Mạch đã chủ động liên hệ Thập Phương lâu, tức đến râu cũng dựng lên.

Đồ tôn nhà hắn mới tới Thiên Linh giới lòng đầy hy vọng chờ người tới đón, kết quả tên hỗn trướng kia không thu được phù truyền tin?

“Sư tổ đừng tức giận, sư bá khẳng định không phải cố ý, có thể đang bế quan.” Tầm Mạch Mạch vội vàng khuyên nhủ.

Từ thái độ của sư tổ với nàng có thể thấy, mẫu thân rời Thiên Linh giới gần ngàn năm nhưng sư tổ cùng sư bá vẫn luôn nhớ đến người.

Bằng không sao sư tổ đối với đồ tôn vừa toát ra là nàng khẩn trương như vậy.

“Hừ!”

Tầm Mạch Mạch khuyên bảo tựa hồ không có tác dụng, sắc mặt Huyền Chân chân nhân cũng không có chuyển biến tốt đẹp.

“Sư bá không thu được phù truyền tin của con, làm sao sư tổ biết con ở đây?”

Tầm Mạch Mạch nói sang chuyện khác đồng thời hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.

Huyền Minh chân nhân sắc mặt lập tức ngưng trọng.

“Thái Sơ Điệp xuất hiện ở thành Hương An có phải nhận con làm chủ?”

Tầm Mạch Mạch nao nao nhưng đối với sư tổ nhà mình không giấu giếm.

“Vâng.”

“Quả nhiên.”

Huyền Minh chân nhân lúc này mới giải thích.

“Hôm qua, Huyền Chân của Vô Cực tiên môn tới tìm ta dùng đèn thất xảo lưu ly đổi năm bình Linh Chất Tử tuyệt phẩm, còn luôn miệng nói nương con có không ít Linh Chất Tử như vậy, ta mới biết được Tầm Ca có một nữ nhi.”

Huyền Chân chân nhân của Vô Cực tiên môn không phải sư phụ Thương Nhĩ sao?

“Lúc trước tin mẫu thân con mất truyền đến tai ta, ta…”

Từ từ! Tin ai chết?

“Sư tổ, nương ta còn sống tốt, ngài nghe tin người chết từ nơi nào?”

Tầm Mạch Mạch kỳ quái hỏi.

Huyền Minh chân nhân đang cực kỳ bi thương đột nhiên ngẩn ra nhìn Tầm Mạch Mạch, run giọng nói.

“Con nói cái gì? Nương con không chết? Tầm Ca không chết?”

“Đương nhiên không, nương con vẫn sống tốt mà.”

Tầm Mạch Mạch vẻ mặt cũng mờ mịt, nương nàng vẫn sống ở Huyền Linh giới, tin này sao tới tai sư tổ?

Huyền Minh chân nhân nhìn chằm chằm Tầm Mạch Mạch, Tầm Mạch Mạch nhìn Huyền Minh chân nhân, trong mắt tổ tôn hai người đều là ngạc nhiên.

“Vậy sao nương con không trở lại?”

Nửa ngày Huyền Minh chân nhân mới hỏi ra tiếng.

“Nương ta sinh ra tâm ma, tâm ma không trừ nàng không muốn về Thiên Linh giới.”

Nhắc tới mẫu thân, cảm xúc Tầm Mạch Mạch cũng thấp xuống.

“Lần này cửa vị diện mở ra con cũng cầu nương về Thiên Linh giới nhưng nương không muốn.”

“Tâm ma, sao nàng lại có tâm ma?”

Huyền Minh chân nhân đột nhiên nghe tin đồ nhi không chết lại nghe tin nàng sinh ra tâm ma, đại hỷ đại bi, cảm xúc có chút không khống chế được.

“Chắc là… có quan hệ cùng phụ thân con.”

Tầm Mạch Mạch trả lời.

“Cụ thể thế nào, nương chưa bao giờ nói với con.”

Huyền Minh chân nhân trầm mặc. Đối với hắn hiểu biết Tầm Ca, nàng sẽ không cùng người khác nói về những bất kham đã trải qua, nên Tầm Mạch Mạch không biết chuyện là bình thường.

“Thôi, nương con có thể còn sống là được rồi. Mạch Mạch, con dọn dẹp một chút rồi theo ta về Thập Phương lâu. Con được Thái Sơ Điệp nhận chủ, ở lại thành Hương An không an toàn.”

“Vâng.”

Tầm Mạch Mạch đáp, thu thập đơn giản liền theo Huyền Minh chân nhân rời tiểu viện.

“Sư tổ, con có một bằng hữu, muốn cùng hắn tạm biệt, người có thể chờ con chút không?”

Tầm Mạch Mạch nhớ tới Đồ Thanh vẫn luôn chiếu cố nàng trong khoảng thời gian này, muốn đi từ biệt.

“Con có bằng hữu?” Huyền Minh chân nhân có chút kinh ngạc.

“Ân, trong khoảng thời gian này, bọn họ giúp con rất nhiều.” Tầm Mạch Mạch nói.

Thần sắc Huyền Minh chân nhân khẽ nhúc nhích, nghĩ tới Tầm Mạch Mạch vừa tới Thiên Linh giới lại có thể được Thái Sơ Điệp nhận chủ, hẳn có quan hệ với mấy vị bằng hữu này.

Trong lòng vừa động, Huyền Minh chân nhân nói.

“Đi, sư tổ đi cùng con.”

Tầm Mạch Mạch cũng không nghĩ nhiều dẫn Huyền Minh chân nhân đến sân viện Đồ Thanh.

Quen cửa quen nẻo mà gọi cửa, lát sau cửa viện mở ra, một chiếc mặt nạ bạc lọt vào tầm mắt nàng.

“Đồ Thanh tiền bối.”

“Ân.”

Đồ Thanh hướng Tầm Mạch Mạch gật đầu, cảm nhận được có một ánh mắt dừng trên người mình liền làm bộ không có phát giác.

“Đồ Thanh tiền bối, sư tổ tới đón ta, ta phải đi khỏi đây.”

“Sư tổ ngươi?” Đồ Thanh kinh ngạc “Ngươi bái sư?”

“Không phải, mẫu thân ta vốn là đệ tử Thập Phương lâu, ta ở đây là để chờ sư môn người tới đón ta.”

Nói xong Tầm Mạch Mạch xoay người nhìn Huyền Minh chân nhân giới thiệu.

“Đây là sư tổ ta, Huyền Minh chân nhân.”

“Vãn bối Đồ Thanh, gặp qua Huyền Minh chân nhân.”

Đồ Thanh lúc này mới nhìn về Huyền Minh chân nhân hành lễ vãn bối.

“Ân.”

Huyền Minh chân nhân ở bên cạnh nhìn Đồ Thanh hồi lâu cũng không phát hiện có gì bất thường.

“Ta xem ngươi ở đỉnh Kim Đan kỳ sắp đột phá, bình phá trần đan này tặng ngươi, cảm ơn ngươi chiếu cố Mạch Mạch thời gian qua.”

Một lọ đan dược hướng Đồ Thanh bay qua.

Đồ Thanh đón được, hướng Huyền Minh chân nhân nói cảm tạ.

“Tạ tiền bối ban thuốc.”

Huyền Minh chân nhân gật đầu, hướng Tầm Mạch Mạch nói.

“Mạch Mạch, đi thôi.”

“Đồ Thanh tiền bối, cho ta một lá phù truyền tin của ngài, chờ ta tới Thập Phương lâu chế ra phù truyền tin của mình sẽ liên hệ ngài.”

Tầm Mạch Mạch hướng Đồ Thanh vươn tay.

Đồ Thanh giật mình, sau đó lấy ra phù truyền tin cho nàng.

“Tiền bối, ta đi đây.”

Tầm Mạch Mạch cất xong phù truyền tin mới bước lên pháp khí phi hành của Huyền Minh chân nhân bay khỏi thành Hương An.