Chương 7

Nhu Thanh từ nhỏ sức khoẻ đã yếu kém , bệnh tật liên miên , Trương thị mời bao nhiêu đại phu về chữa , nhưng ngày ngày phải sắc thuốc uống khiến thân thể cô càng suy nhược , tưởng chừng qua không được mười tuổi , nào ngờ lúc bấy giờ tây y bắt đầu xuất hiện ở Tây An đô , nghe danh là chữa bệnh rất hay , Trương thị liền tức khắc bán hết vòng vàng quyết mời bằng được vị bác sĩ đó về . Vị bác sĩ đó có lòng nhân từ nên không hề nhận tiền bạc , đến khám cho miễn phí , ông còn kê đơn thuốc tặng cho Nhu Thanh , xưa nay chỉ nghe qua thuốc làm từ cỏ cây , nay được tận mắt chứng kiến những viên thuốc kiểu viên tròn nhỏ đủ màu sắc khiến ai cũng tò mò , quả nhiên tai nghe không bằng mắt thấy , lúc đó cô còn cho rằng đây là thuốc tiên , được vị bác sĩ đó luyện trong lò mấy ngàn năm rồi .

Tuy thuốc có hình dạng kỳ lạ nhưng rất có hiệu quả , chỉ trong vòng ba tháng Nhu Thanh khoẻ mạnh hơn trước , không còn ho nhiều như trước nữa , cả nhà ai cũng kinh hỉ cảm đạ vị bác sĩ đó , nhưng ít ai biết được rằng thành phần của những viên thuốc đó cực kì mạnh , nó khiến tóc cô dài không ngừng , chỉ vài năm đã đài qua đầu gối thậm chí còn dài hơn , nhưng trên hết là thời điểm dậy thì , hạ thân của cô không hề phát triển như những người cùng trang lứa khác , có lần tắm cùng các chị mới phát hiện , mẹ cô rầu rĩ không dám dắt cô đi gặp bác sĩ , cho rằng cô bị dị tật , nên từ đó cô tự ti vô cùng .

Mạc Lam Chiểu thô lổ tách chân Nhu Thanh ra hai bên , nương theo ánh trăng mờ đánh giá tiểu huyệt bên dưới , phải công nhận tiểu nha đầu này tuy gầy thật nhưng chỗ cần có thì rất đầy đặn , ví dụ như phần mu huyệt , thịt thà no đủ tròn trịa , bóng loáng chẳng khác gì tiểu hài tử cả , càng ngắm càng yêu thích không muốn buôn tay . Mạc Lam Chiểu đẩy nhẹ hai cánh hoa ra , để lộ âm hạch cùng khe huyệt , lúc này chúng nó như đang còn ngủ say lặng im giấu mình vào hai bên cánh hoa thịt .

Mạc Lam Chiểu gẩy nhẹ âm hạch cảm thấy cơ thể cô gái run nhẹ , mỉm cười buông ra , tiếp tục thám phá xuống phía dưới , rà sát ngón tay vào khe động , cười hỏi " Khe huyệt bị chơi nhiều vẫn còn khít sao ?"

Tinh thần Nhu Thanh căng thẳng tột độ , sợ hãi muốn đẩy cánh tay đang tác oai tác oái ở phía dưới ra nhưng bàn tay hắn rắn chắc như gông sắt , lấy hết sức bình sinh vùng vẫy đều không khiến hắn lay chuyển , cô túng quẫn hả miệng chửi mắng.

" Đồ khốn , đồ súc sinh , cầm thú !" Cô lấy các vốn từ mình biết đem ra xả một lượt , mong hắn thức thời buông tha mình , đáng tiếc Mạc Lam Chiểu không phải loại người có lòng tự trọng cao .

" Vậy sao ? Thế ta sẽ cho ngươi biết thế nào là bị súc sinh cầm thú chơi đến chết !" Hắn nghiến răng nghiến lợi nói , đột nhiên không nói không rằng nâng côn ŧᏂịŧ đẩy mạnh vào khe huyệt .

" Á ... đau quá , đau quá , mau thả tôi ra , lấy nó ra đi ..." Nhu Thanh vì đau mà gào thét lớn , cả người giật nảy lên , sắc mặt không còn một chút máu nào , trắng bệch như tờ giấy , nước mắt ào ạt rơi xuống .

Nhu Thanh tuyệt vọng khóc như mưa , mẹ ơi Tiểu Thanh đau quá , ai đó cứu cô với . Nhu Thanh cảm thấy hạ thân như bị rách rồi , đau rát tận cùng , chỉ muốn chết cho rồi .

Mạc Lam Chiểu đổ mồ hôi lạnh , không chỉ một mình Nhu Thanh đau mà cả hắn cũng chạy không thoát , hắn cúi người nhìn phía dưới chỗ hai người hợp thể, máu dính đầy thân côn ŧᏂịŧ , phá lệ chói lọi .

" Ngươi còn ..." Xử nữ , lời đã đến miệng nhưng không cách nào phát thành lời , trước đây những phụ nữa hắn chơi qua đa phần đều không còn trong trắng , nhiều lúc muốn kí©ɧ ŧìиɧ thì quẹt chút nước màu làm thú , nhưng lần này trực tiếp đυ.ng tấm màng , rồi đến khi đâm thủng nó , cả quá trình hắn đều cảm nhận rõ ràng .

" ... Đồ mặt người da thú , quân khốn nạn, đừng làm vậy với tôi nữa " Nhu Thanh tuyệt vọng khóc lớn, thân thể này đã dơ bẩn , sau này cô phải sống thế nào đây , không thể gả được rồi .

" Im miệng !" Mạc Lam Chiểu thấy cô cứ khóc lóc thật phiền phức , không kiên nhẫn quát , nhưng Nhu Thanh cố chấp không chịu nín , rốt cục hắn phải lấy tay bịt cái miệng ồn ào lại.

Nhu Thanh miệng bị bịt kín , tiếng mắng chửi khóc lóc biến thành ô ô , truyền vào tai đàn ông lại biến thành tiếng rêи ɾỉ câu nhân , lúc này Mạc Lam Chiểu mới hài lòng , tiếp lục chuyện còn dang dở , vì không có màn dạo đầu nên hoa huyệt khô khốc , nếu không có máu xử nữ e là tiến lui vô cùng khó khăn .

Mạc Lam Chiểu vốn không phải kẻ dịu dàng , hắn không quản cô gái có thích ứng hay không ,dùng hết sức lực thúc mạnh côn ŧᏂịŧ vào tận sâu hoa tâm , khiến côn ŧᏂịŧ to dài cứng đầu đội lên tử ©υиɠ , hoa huyệt vì quá non yếu liên tục mấp máy như muốn đẩy vật thể lạ đi ra .

" Thật thoải mái " Mạc Lam Chiểu côn ŧᏂịŧ bị từng thớ thịt bên trong hoa huyệt cắи ʍút̼ , không khỏi thở dài cảm thán.