Chương 32

Tối hôm đó Nhu Thanh về nhà đợi ai đó tắm xong , thấy hắn vừa đi ra , cô liền lật đật chạy đi đến bàn trang điểm , lấy trong hộc bàn ra một vật được bọc cẩn thận trong chiếc khăn đỏ nhỏ .

" Doãn Hào , ngài xem " Nhu Thanh hớn hở mở khăn ra , đưa cho Hạ Doãn Hào xem .

Hạ Doãn Hào cúi đầu nhìn người nào đó úp úp mở mở xoè tay , hoá ra bên trong tấm khăn là chiếc vòng tay được làm bằng chỉ thêu , trên thân vòng còn dùng chỉ màu vàng kim théo léo đan thành chữ " an khang" , tuy không phải làm bằng vật liệu bắt mắt hay quý giá như cẩm thạch hoặc hồng ngọc nhưng nhìn từng nét đan cũng đủ biết người làm đã dồn biết bao nhiêu tâm huyết vào đấy .

" Là em làm ?" Hắn cầm chiếc vòng lên , hỏi .

Nhu Thanh đỏ mặt gật đầu , hai tay xoắn xoắn lấy váy áo , trong lòng bồi hồi lo lắng , lúc sau mới lên tiếng -"Nếu ngài không thích , em sẽ làm cái khác " Thật ra đây là cái thứ 7 sau hơn 6 cái bị thất bại , nên dù đã hoàn thành nhưng nhìn đi nhìn lại cô vẫn cảm thấy không vừa ý lắm .

" Không cần , ta rất thích " Hạ Doãn Hào ngồi lên giường , một tay sủng nịnh ôm lấy thân cô vào lòng , một tay nâng niu chiếc vòng , không ngừng ngắm nghía , dù cho kiểu dáng có khô sơ nhưng đối với hắn thì món quà này cực kỳ quý giá , quý giá đến vô giá .

" Nói ta nghe , em làm cái này khi nào ?"

" Em đã làm cách đây nửa tháng "

" Nửa tháng trước , nhưng lúc đó cũng đâu phải ngày gì quan trọng ?" Hạ Doãn Hào ngờ vực .

" Hôm đấy là sinh nhật của ngài " Cô nhăn mày nhắc nhở .

Hắn nghe xong ngộ ra liền ồ một tiếng , lại tiếp tục hỏi -" Nếu đã là sinh nhật thì tại sao đến hôm nay mới tặng ?"

" Những ngày đó ngài liên tục bận , em muốn tặng cũng chẳng có dịp , ngài đấy , đến cả sinh nhật của mình cũng chẳng nhớ " Nhu Thanh đoạt lấy khăn lông , giúp hắn lau mái tóc ướt sũng . Vốn là muốn tặng thứ khác , nhưng chung quy Hạ Doãn Hào cũng là thiếu tướng , tặng phẩm ngày nào cũng có , trong nhà lại không thiếu thứ gì , nên suy đi nghĩ lại vẫn nên tự tay đan vòng làm quà cho hắn là tốt nhất.

Hạ Doãn Hào bật cười , hai tay ôm lấy vòng eo thon gọn trước mặt , cúi đầu để cô mặc sức chà lau , một bên nói " Chà , vậy xem ra ta đây suýt nữa cô phụ tấm lòng của vợ hiền rồi , thật là có lỗi "

" Ngài biết thế là tốt " Nhu Thanh gật đầu , không phản bác ý kiến ấy .

"......."

Sau một hồi , thấy người nào đó bỗng nhiên im lặng Nhu Thanh tò mò nghiêng người , cúi đầu muốn nhìn xuống thì đột nhiên hắn lên tiếng .

" Nếu thế ta phải chuộc tội thôi ..." Nói rồi , bàn tay ai đó luồng vào trong chiếc váy ngủ , niết nhẹ chiếc eo mảnh khảnh trước mắt .

" Cái gì ....?" Nhu Thanh còn chưa hiểu chuyện gì thì từ eo truyền tới cảm giác nhột ngứa , không khỏi đỏ mặt , cái người này , hoá ra muốn mượn cớ ăn đậu hũ đây mà .

" Không thích ?" Không đợi cô trả lời , hắn xoay người ôm cô đè xuống giường , hai cánh tay cường tráng chống hai bên ngăn không cho cô vì kinh ngạc mà lẩn trốn .

Đúng như hắn đoán , Nhu Thanh lúc này có phần ngạc nhiên , trên tất cả là ngại ngùng , dẫu cho đã làm vợ lâu ngày nhưng đôi khi vẫn không thể thích ứng được chuyện này , rõ ràng ban ngày hắn là chính nhân quân tử , ban đêm lại cuồng dã tà mị , cứ như là hai người khác nhau vậy.

Cách một tấm vải mỏng , Hạ Doãn Hào hé miệng cắn lên bầu ngực mềm mại bên dưới , lực đạo không mạnh nhưng đủ gây kí©h thí©ɧ khiến Nhu Thanh không khỏi kêu lên một tiếng , muốn cuộn người lại né tránh nhưng hai tay hắn đặt bên cạnh nào dễ dàng bỏ quá , cô ngoại trừ nằm tiếp nhận thì chẳng còn đường nào lui .

" Tiểu Thanh thật thơm " Hạ Doãn Hào vùi vào ngực cô hít một hơi thật sâu , cảm thán nói , môi mỏng mở ra cách một tầng vải nhẹ nhàng liếʍ hạt đậu nhỏ , từ từ khıêυ khí©h nó cương cứng , động tác cứ lập đi lập lại đến khi miếng vải thấm đẫm nước miếng thì thôi . Nhịn không được , hắn đưa tay lột bỏ tất cả vật thể cản trở đi , chiếc váy mỏng manh rốt cục cũng rơi xuống , giờ phút này thân thể Nhu Thanh hoàn toàn trần trụi trước mắt hắn , tấm lưng gầy yếu cùng xương bướm mảnh khảnh , dưới ánh sáng đèn ngủ mờ ảo hai khoả đào tươi nho nhỏ theo cử động của cô mà đong đưa , tuy tuổi cô còn nhỏ vẫn chưa phát dục hết nhưng không thể phũ nhận rằng hắn vẫn bị mê hoặc hoàn toàn , từ trên cao nhìn xuống , cô ngượng ngùng nằm im đó yếu ớt non mềm tựa như đoá hoa anh đào , chỉ chờ người ta đến ngắt xuống .

Đôi chân thon trắng được gác hai bên hông tráng kiện, côn ŧᏂịŧ to nóng cũng bắt đầu căng cứng tựa cung đã lên tên đặt tại cửa miệng huyệt như muốn hăm he trực tiến vào , nhưng không , hắn vẫn tận lực nhịn xuống du͙© vọиɠ , không muốn vì chút ham thích mà liều lĩnh khiến cô đau , tốt nhất nên để cô thả lỏng chút .

Bàn tay to đi đến nơi huyệt động , vuốt ve hai cánh hoa láng mịn không một sợi lông , cảm xúc mềm mịn truyền đến đầu ngón tay khiến hắn không khỏi thở dài yêu thích , ngẩng lên khuôn mặt tuấn tú , đối với cô ôn nhu nói " Quả nhiên chỉ có Tiểu Thanh của ta là hoàn mỹ nhất "

Nhu Thanh nghe vậy bối rối không thôi , không biết nên phản ứng thế nào với lời khen ngợi tế nhị ấy , bỗng nhiên phía hạ thân bị vật thể xa lạ chen vào , cái miệng nhỏ liền thở dốc vài cái , níu lấy đôi vai trần của Hạ Doãn Hào nghẹn ngào kêu lên -"Doãn Hào..!"

" Đừng sợ , việc này sẽ giúp em thích ứng được chuyện tiếp theo " Hạ Doãn Hào trườn người lên , ở cánh môi cô hôn sâu một cái , lưu luyến trấn an . Đúng vậy , vì lo lắng Nhu Thanh tuổi nhỏ nên hắn với cô không thường xuyên ân ái nhiều , nhưng chính vì lý do đó mà mỗi khi tiến vào thân thể cô sẽ không thể thích nghi mà sinh đau hơn , có lần vì một phút kém hiểu biết , hắn mất kiềm chế nên đột ngột chen vào khiến hạ thân của cô xuất huyết nhẹ .

Chính vì như vậy , thay vì dành những lúc rảnh rỗi đọc sách y khoa thì thiếu tướng đại nhân sẽ tham khảo vài cuốn sách dạy chuyện phòng the của Lưu Trí dành tặng riêng , thật ra những cuốn sách này được tặng từ rất lâu rồi , nhưng với một người chính trực như hắn chưa từng nghĩ sẽ có ngày dùng đến cho nên chúng luôn bị lãng quên và vứt ở góc kẹt tủ , nào ngờ phải đợi tận ngày kết hôn rồi mới có dịp lấy ra xem , chuyện này nếu để bọn Lưu Trí phát hiện , há có phải trở thành trò cười cho cả Canh Lam không .