Chương 1: Theo nàng một nẻo hoang lương

Các nàng hươ tay múa chân, đầu gối binh khí, nôn nao nóng ruột đằng đằng sát khí muốn đánh đại lão hổ.

Ngô Thiết Dực chính là đại lão hổ.

Quả thực lão là đại lão hổ… lão là mệnh quan triều đình nhưng âm thầm mua chuộc lòng người, lạm dụng chức quyền, lén lút thi ân hắc bạch lưỡng đạo. Với đám người lục lâm hảo hán lão một mặt tập hợp đám người liều mạng sai khiến chúng cướp của, mưu tài đoạt mệnh cho tới dùng vũ lực cường hoành khống chế các bang phái giang hồ, chủ sự các thế gia, người chủ trì, nắm thực quyền. Hơn nữa lão dùng tiền tài do cướp đoạt mà có được củng cố thế lực, gia tăng quyền thế và sức ảnh hưởng của lão. Một phương diện khác lão cấu kết ngoại xâm cùng Kim binh, người Liêu bí mật giao hảo nhằm khi đại cuộc biến động, đại thế bất lợi lão có thể lập tạo phản, quay giáo trở cờ với Tống thất, trong ứng ngoài hợp nói không chừng còn có thể trở thành nhất phương tôn chủ, vững tựa Thái Sơn, địa vị chí tôn, biết đâu khi đó cả đời lão có thể hô phong hoán vũ, tác oai tác quái. Hạng người như lão luôn sống hai mặt, vô tình vô nghĩa, tâm đủ ngoan, tay đủ độc, hành sự đủ linh hoạt, đường rút đủ lớn, lớn đến mức ngay cả chính lão rốt cuộc cũng không thể tự chống đỡ để cho tứ đại danh bộ truy xét toàn diện, truy đến mức khiến lão chạy trối chết… nhưng làm được đến mức như thế thì lão không phải là đại lão hổ thì là ai?!

Tôn Diễm Mộng cùng nhóm người của nàng muốn đánh đúng là chỉ đại lão hổ này!

Nàng đang chờ hắn tới để đánh!

Nàng vốn cũng không có ý định đối phó lão.

Ngay từ khi bắt đầu nàng đã sớm biết lão không phải là người tốt… nàng vốn yêu thích sự hư hỏng của lão.

Thì ra nàng cũng đã sớm biết lão đủ gian… gian, đôi khi cũng là một loại mị lực.

… chỉ cần lão không gian, không dối nàng.

Đáng tiếc! Lão cũng đã phạm.

Nàng không thể làm gì khác hơn là tự mình xuất thủ đối phó lão.

… chuyện đầu tiên lão không thể cấu kết với giặc bán nước.

Cho dù lão có bán đứng bằng hữu, phản bội thượng cấp nàng cũng có thể bất kể nhưng lão đem quốc gia dân tộc đặt vào trong tay giặc khiến dân chúng chìm vào biển lửa, Thần Châu phủ đầy chướng khí nàng đã không thể bất kể!

Nàng mặc dù chỉ mang thân phận nữ nhi nhưng đối với ý thức quốc gia, đại khí dân tộc hết sức có lập trường, vô cùng cảnh giác.

… mặt khác, lão không thể có lỗi với nàng.

Điểm này với Diễm Mộng mà nói thì so với ưu tiên nhất hạng của nàng còn trọng yếu hơn một chút.

Sanh linh đồ thán nàng có lẽ không thể tận mắt nhìn thấy, quốc gia hưng vong tại thời đại đó mà nói đối với một tiểu nữ tử không phải là chuyện để cô quan tâm. Nhưng lão cũng không thể có lỗi với nàng.

Đó là chuyện nữ nhân tối kỵ.

Lão phạm vào đại kị.

Lão không chỉ cưỡиɠ ɧϊếp thân tín của nàng Đỗ Tiểu Nguyệt, còn gϊếŧ thủ hạ của nàng Lương Luyến Tuyên, đây là chuyện phát sinh sau khi nàng phát hiện Ngô Thiết Dực ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt… lão trên giang hồ, trong quan trường nơi nơi lưu tình nàng sớm có nghe lời đồn đãi nhưng ngay cả người nàng nhất căm hận nhất, mẹ kế nàng Bạch Cô Tinh lão cũng không bỏ qua, đó cũng là lúc giọt nước tràn ly!

Nàng thống hận mẹ kế đoạt đi cha nàng, đối với mẹ nàng lấy đi sự sủng ái, với nàng lấy mất sự từ ái của cha nàng dành cho họ khiến nàng bất kể mẹ kế đối với nàng hư tình giả ý ra sao nhưng ở sau lưng đều gọi bà ấy là ‘tựa cốt tinh’. Hơn nữa, nàng cũng nhất mực tìm bằng được một lý do không ra sao cả rời bỏ Đông Bắc từ ngàn dặm xa xôi tới Sơn Tây trấn thủ vùng đất hoang vu này. Mục đích cũng chỉ muốn trong lòng không còn suy nghĩ đến mẹ kế nàng nữa!

Lão đối đãi với nàng không chân thành!

Lão bất trung với nàng trước!

… cho nên nàng đối với lão cũng bất nghĩa!

Nàng muốn đối phó lão!

Nàng muốn đả lão hổ!

… lão hổ chính là Hổ Uy Thông Phán Ngô Thiết Dực!

Nàng thực lòng muốn đánh.

… không nương tay, không lưu tình. Không chừa lối thoát!

Bởi vì nàng muốn trả thù!

Nàng khẳng định lão không thương nàng, không coi trọng nàng mới làm ra những chuyện như thế!

Không có vũ nhục nào lớn hơn thế!

… lão thậm chí đến cả tỷ muội của nàng cũng chiếm đoạt!

Lão còn tư thông với mẹ kế của nàng!

Nàng uất hận.

Nàng muốn cho lão biết tư vị bị người mình yêu thương bán đứng như thế nào!

Người luôn tốt với lão.

Tình duyên trăm mối như vạn sợi tơ trời đan kết vào nhau quan hệ cực kỳ phức tạp… từ khi bước chân ra giang hồ tới nay phàm là người cùng nàng có quan hệ mật thiết đối với nàng rất nghe lời, nói gì nghe nấy, nàng cũng rất giỏi lợi dụng hơn nữa nàng không gây thương tổn những mối quan hệ này.

Trên đời có một loại người, rất dễ dàng khiến cho người khác vì mình bán mạng, Diễm Mộng khẳng định chính là một trong những loại người ấy.

Thế gian cũng có một loại người, vì họ vì ngươi làm việc, khi xuất lực hoàn toàn tình nguyện, tận tâm không nề hà, không tư tâm thậm chí hy sinh tánh mạng cũng không tiếc nuối. Chỉ là một khi họ nghịch chuyển tâm ý từ yêu thành hận, muốn phản lại ngươi thường thường đủ triệt để, đủ quyết liệt, vì muốn khiến ngươi đau lòng mà đả kích ngươi, không từ thủ đoạn vu hãm, đánh lén cho dù là bẻ cong sự thật, đuổi tận gϊếŧ tuyệt đều không quan ngại!

Khi Diễm Mộng ở Sơn Đông Nhất Quán đường, Ngô Thiết Dực đến Đông Bắc Thần Thương hội chiêu binh mãi mã, liên kết lực lượng đã gặp nhau, từ đó phát sinh quan hệ.

Diễm Mộng khi đó dĩ nhiên không dám nói cho phụ thân nàng biết.

Nàng sợ Tôn Tam Điểm không cần cân nhắc nhất thời vọng động sẽ gϊếŧ Ngô Thiết Dực.

… hiện tại ngẫm nghĩ lại nàng mới nhận thấy lúc ấy ý nghĩ của mình thực ngu xuẩn, trẻ con. Cha của nàng vốn sẽ không làm cái chuyện hại mình lợi người như vậy, phụ thân nàng thậm chí vì sự khuếch trương thực lực của Nhất Quán đường đã muốn đem nàng gả cho Thanh Nguyệt công tử”, một nhân vật bất chấp thủ đoạn, mất hết tính người! Huống chi họ Ngô vốn không phải hạng người có thể nói gϊếŧ là gϊếŧ được!

Nàng cũng hiểu rõ Ngô Thiết Dực nhất định sẽ không cưới nàng.

… Ngô Thiết Dực đã có nguyên phối phu nhân.

Phu nhân của lão là Xà Hạt nữ hiệp Chu Tiếu Hề cũng thuộc hàng danh môn vọng tộc, trong chốn võ lâm cũng là nhân vật có uy tín danh dự. Đương nhiên càng về sau khi Ngô Thiết Dực phong lưu khắp chốn ruồng bỏ nàng hai người bọn họ đã sớm bằng mặt không bằng lòng, ở riêng hai nơi cũng đã qua nhiều năm không còn ở chung một chỗ. Nhưng hai người bọn họ vẫn còn danh phận. Huống chi, Ngô Thiết Dực sở dĩ được vinh danh như hôm nay khởi nguồn cũng từ bối cảnh thế gia của nữ nhân họ Chu này mới có được ngày hôm nay. Diễm Mộng biết chắc Ngô Thiết Dực sẽ không vì nàng mà đối địch với Chu gia.

Đối với chuyện này Diễm Mộng trong lòng rất tường tận hơn nữa còn nhận thức rất minh bạch.

Nàng tình nguyện đảm nhận trấn thủ cùng Nghi Thần phong, một đường xông pha giang hồ, nàng với Ngũ Liệt Thần Quân cùng Độc Cô Nhất Vị giao hảo, đối với bọn họ đều có hảo cảm cộng thêm hoang sơn cô tịch, giang hồ lưu lạc nên đối với sự theo đuổi của bọn họ nàng cũng không cự tuyệt.

Dù sao địa bàn Nghi Thần phong cùng Mãnh Quỷ miếu vốn do Thần Thương hội, Tứ Phân Bán đường cùng Thái Bình môn tam phân thế lực. Nàng cùng bọn hắn hòa thuận sống chung (…hòa thuận sống chung cũng có chỗ tốt, ít nhất nàng không cần phải lo lắng ngày đêm đề phòng người khác sẽ đến cướp địa bàn của nàng, cũng không sợ người khác phục tập ám toán. Bởi Ngũ Liệt Thần Quân cùng Độc Cô Nhất Vị tự nhiên sẽ bảo vệ nàng mà nàng cũng có thể nhân tiện có cơ hội thỉnh thoảng ‘xuống núi một chút’, xông xông xáo xáo qua lại giang hồ. Đây là chuyện mà đối với một cô gái xinh đẹp ham chơi mà nói tự nhiên sẽ hết sức trọng yếu… những chuyện này phải có sự hòa thuận sống chung thậm chí loan phượng hòa minh mới có thể làm được.

Nếu tất cả mọi người trong trạng thái tác chiến, đối lập ắt sẽ phải hết sức đề phòng, chuẩn bị tranh đoạt thì khi đó những niềm vui thú của nàng đừng mong mà nghĩ đến …. nhưng cũng không thể hoàn toàn không có tranh chấp, đối lập bằng không nam nhân cũng sẽ ‘khẩn trương’ tạm biệt nàng. Cho nên nàng cũng tùy lúc thích hợp tạo cơ hội để cho Độc Cô cùng Ngũ Liệt phát sinh đối kháng, khiến cho bọn họ có chuyện tranh chấp.

Nói lại thì nàng cũng rất kiên cường, là hạng nữ lưu hào kiệt, năm đó dưới sự bảo hộ của Thần Thương hội nàng chẳng những sợ gián, sợ chuột, sợ rắn mà đến thằn lằn cũng sợ, đáng sợ nhất là bóng tối, là quỷ!

Nàng gan dạ nhưng nàng vẫn là nữ nhi, nữ nhi sợ mấy thứ này!

Sau khi nàng tức giận bỏ tới Nghi Thần phong, những thứ khiến nàng sợ hãi, né tránh nhất nhất khắc phục …. là khắc phục nhưng không có nghĩa là nàng không còn sợ.

Sợ thì vẫn phải sợ.

Đây là thiên tính bẩm sinh, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!

Cùng đi chung đường với nàng, hầu hạ nàng bất kể là Trương Thiết Thiết, Hà Văn Điền, Lý Tinh Tinh, Ngôn Trữ Trữ, Đỗ Tiểu Nguyệt hay Lương Luyến Tuyên … Tất cả đều là nữ nhi, không phải là nữ nhi chỉ có một, hai người, trong đó cường hãn, thô kệch nhất dĩ nhiên chính là Thiết Bố Sam.

Nói thế cũng chưa đầy đủ.

Thiết Bố Sam rất bưu hãn, thô lỗ nhưng là sự lỗ mãng của nam tử, hoang sơn thăm thẳm, đêm dài đằng đẵng Diễm Mộng vẫn còn cần có bạn.

Nàng lại luôn không tín nhiệm thuộc hạ là nam nhân. Cho nên thân tín của nàng phần lớn là nữ nhân.

Trừ Thiết Bố Sam cùng một vài ngoại lệ … tỷ như Thiết Bố Sam từng nhận ân tình của nàng, nàng tin tưởng hắn vĩnh viễn sẽ không phản bội nàng, làm ra chuyện có lỗi với nàng.

Con người thật kỳ quái. Có những nam nhân và nữ nhân thường xuyên có thể làm ra chuyện có lỗi với người khác, nhưng người khác lại hoàn toàn có thể tha thứ cho nàng, cho hắn, vì bọn họ mà giải thích, mà lam cho rõ ràng. Nhưng lại có người chỉ cần vô ý phạm vào một điểm nhỏ, lập tức bọn họ sẽ cho người tiễu trừ, đuổi gϊếŧ, lúc này một chút khoan thứ, một phân cơ hội cũng không có.

Thật là đồng nhân bất đồng mệnh.

Cũng như mật hữu để cùng theo nàng một nẻo hoang lương, Tôn Diễm Mộng cô nương đương nhiên là tìm được.

Hơn nữa còn không chỉ là một người.

Ngũ Liệt Thần Quân là một.

Độc Cô Nhất Vị cũng là một người trong số đó.

Diễm Mộng không tịch mịch.

Nàng vốn là một kỳ nữ.

… ý vị của kỳ nữ có nghĩa là nàng muốn làm gì thì làm, tuỳ hứng hành xử, không ngại thế tục, người ngoài bàn tán!

Bởi vì nàng là nữ nhân như vậy nên lần này nàng mới cùng thân tín, thủ hạ của nàng tại đỉnh Nghi Thần phong trong Diễm Mộng khách điếm chờ gã phụ tâm kia tới.

Nàng muốn đại nghĩa diệt thân!

Nhưng nàng không ngờ tới một chuyện.

Nàng muốn đánh đại lão hổ, còn chưa đánh đã gặp phải chuyện còn khó ứng phó hơn đả lão hổ.

Quỷ!

Diễm Mộng vốn sợ quỷ.

… nàng lại gặp quỷ!

Quỷ là gì?

Ai cũng giải thích mơ hồ, ai cũng nói không được rõ ràng lắm!

Người đời đồn đãi nhưng thật ra ai cũng chưa từng thật sự gặp qua quỷ, có gặp qua cũng không nhất định là quỷ thật, người thực gặp quỷ cũng không nhất định khiến cho người ta tin tưởng hắn nói thật nhưng nói thêm nói bớt vẽ ma lộng quỷ thì cũng không ít chuyện. Hơn nữa nếu thực gặp quỷ nói không chừng sớm đã thành quỷ rồi!

Tất cả mọi người chỉ khẳng định một chuyện.

Quỷ không phải là người!

… nhưng ngay cả điểm này cũng có nhiều thắc mắc.

Quỷ thực sự không phải là người sao?

Nói vậy tửu quỷ đâu? Sắc quỷ đâu? Bệnh quỷ đâu? Lão quỷ tiểu quỷ? Gian quỷ ác quỷ đâu?

Có đôi khi người còn so sánh với quỷ.

Nếu vậy người tại sao lại sợ quỷ?

Có lẽ người sợ quỷ là vì họ không biết cái gì mới là quỷ.

Người đối với chuyện mà bản thân mình không rõ ràng lắm luôn cảm thấy sờ sợ.

Chỉ là chuyện người càng không biết rõ ràng hơn lại chính là người.

Tại sao người không sợ người?

Thật ra thì chuyện người sợ hãi nhất phải nói là người mới đúng.

Diễm Mộng vốn sợ quỷ. Nàng không sợ người. Nàng luôn có nhân duyên. Nàng dĩ nhiên không muốn có quỷ duyên.

… nhưng những năm gần đây nàng đã không sợ.

Đại khái, là gặp nhiều không còn thấy là quái sự.

… nàng cũng không phải thấy nhiều quỷ, mà là tại vùng Nghi Thần phong, Mãnh quỷ miếu này hoang vu, khủng bố như thế. Nàng mặc dù không thường làm bạn với quỷ nhưng thường bị vây quanh không gian quỷ bí u linh như vậy lá gan tự nhiên cũng lớn hơn nhiều.

Dù sao lòng can đảm cũng có thể huấn luyện.

Nhưng nói cách khác, tựa như với loại đại lão hổ như Ngô Thiết Dực nuốt người không nhả xương, nàng lại không lường trước tự động vì hắn mà hành sự, không phản bội, không có tính uy hϊếp nhưng lão lại có thể giương bẫy dụ dỗ xem nữ nhân như công cụ tiết dục. Đối với lão mà nói đáng sợ nhất phải chăng là người mà không phải quỷ?

Lão có vận số đào hoa cho nên dù Xà hạt phu nhân cùng lão cách biệt nhưng nàng cũng cũng không căm hận lão. Khi lão đang lẩn trốn người liều lĩnh chứa chấp hắn hoặc là những nữ nhân từng cùng hắn có đoạn tình duyên, ngay cả nữ nhi Ly Ly duy nhất của lão (mẹ nàng đã qua đời) cũng hết sức bảo hộ lão … nếu không phải nàng xả thân tương hộ lão đã sớm bị Truy Mệnh, Lãnh Huyết tóm được.

Nhưng lão không nghĩ tới nếu lão thật sự đến nơi hoang sơn này, Diễm Mộng cùng tay chân nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho lão!