Chương 7

Giày không bị lửa hay nước ảnh hưởng, mặt trên còn khắc trận pháp hệ phong, lúc đi đường không hề mệt chút nào, còn có thể tăng tốc.

Tu sĩ chưa luyện tới kỳ Kim Đan vẫn chưa thể ngự kiếm phi hành, có một đôi giày như vậy chính là công cụ lên đường không thể tốt hơn được nữa.

Còn có đai lưng, thứ đó giống với chiếc nhẫn trên tay Tống Tinh Đồng, là một thứ chứa pháp bảo, không gian bên trong chiếc đai lưng to gấp mấy lần không gian bên trong chiếc nhẫn.

Bây giờ những pháp bảo này bị con mãng xà khổng lồ kia cướp đi hết.

Hơn nữa con mãng xà này còn vừa mới dùng y để phát tiết du͙© vọиɠ, còn lập tức vứt bỏ y ở chỗ này.

Quả nhiên dã thú chính là dã thú, không thể tin vào việc một con mãng xà có thể có tình cảm của loài người.

Tống Tinh Đồng niệm một thuật thanh tẩy, xử lý sạch sẽ mấy thứ trên người mình một cách qua loa.

Như vậy sẽ thoải mái hơn nhiều.

May mắn là nhẫn trữ vật của y vẫn còn. Tống Tinh Đồng không còn sức, không muốn động đậy cũng không muốn mặc quần áo, lập tức lấy tấm thảm lông từ trong chiếc nhẫn ra để đắp lên người mình.

Dù sao thì chắc là bây giờ y cũng không còn gặp nguy hiểm gì nữa.

Bởi vì trên người y toàn là mùi của mãng xà khổng lồ.

Cho dù nơi này có yêu thú khác, sau khi ngửi được mùi trên người y cũng sẽ không có gan tới gần y.

Vì thế khi Cố Lăng Vân đi vào dòng suối nhỏ, dùng bình thủy tinh để lấy nước sạch quay lại đã nhìn thấy loài người toả ra hơi thở mê người kia, toàn thân đều sạch sẽ, hơn nữa còn đắp một tấm thảm lông thú trắng như tuyết.

Mãng xà khổng lồ sững sờ tại chỗ.

Sao tên loài người này lại làm như thế được?

Nói về đắp thảm, Cố Lăng Vân còn có thể lý giải. Dù sao Đế quốc cũng đã có nhẫn không gian từ lâu, chắc chắn là tấm thảm này được tên loài người này lấy ra từ không gian trong nhẫn.

Nhưng sao lại có thể tẩy sạch được thứ không mấy sạch sẽ trên người y?

Chẳng lẽ y biết pháp thuật sao?

Mãng xà khổng lồ ngậm một cái bình thủy tinh cực lớn trong miệng, trong bình thủy tinh chứa đầy nước, nó đặt bình ở bên cạnh Tống Tinh Đồng.

”Xì xì…”

Không cần lau cơ thể nữa, vậy uống chút nước đi.

Tống Tinh Đồng thấy con mãng xà khổng lồ đã trở lại, còn mang nước cho y, tâm trạng lập tức tốt hơn không ít.

Nhưng ngoài miệng y lại ghét bỏ nói: “Mi còn biết trở về sao? Đi cũng không nói trước một tiếng.”