Chương 1

Hứa Gia có chút khó khăn khi xách một quả dưa hấu lớn, lịch sự gật đầu chảo hỏi với vài gia đình quen mặt.

Khi đi đến cách tòa nhà không xa, cô chợt cảm thấy có gì đó không ổn.

Rõ ràng là đã 7 giờ mùa hè nhưng bầu trời lại tối tăm như rạng sáng. Hai bên đèn đường cũng mờ hơn bình thường rất nhiều, có mấy cái thậm chí còn nhấp nháy nhấp nháy.

Tiểu khu nơi Hứa Gia sống vẫn luôn nổi tiếng là khu tốt, hoàn cảnh tốt, trị an tốt, cô có chút bối rối không hiểu tại sao đèn đường lại đình công tập thể vào lúc này.

Không chỉ bầu trời cùng đèn đường, hình ảnh những người già thường ngồi hóng mát dưới tán cây lớn và những đứa trẻ chơi đùa bên đài phun nước cũng đều biến mất, cả khu dân cư trống rỗng và im lặng, như thể chỉ còn lại cô.

Nhưng tâm trạng của Hứa Gia đã hoàn toàn bị chiếm lĩnh bởi đêm đẹp trời ngày thứ sáu, lúc này cô đang lên kế hoạch tận hưởng một ngày cuối tuần hoàn hảo.

Hứa Gia bước nhanh hơn, âm thanh duy nhất có thể nghe được trong tiểu khu yên tĩnh chỉ là tiếng gót giày cạch cạch trên sàn xi măng.

Khi cô đi đến gần cửa nhà, cô chợt nghe thấy một tiếng mèo kêu yếu ớt ở gần đó, tiếng meo meo dường như không đến từ con đường hay bãi cỏ bên cạnh mà dường như là từ bầu trời truyền đến.

Theo tiếng động, cô khẽ ngẩng đầu lên thì phát hiện một con mèo đen đang đứng trên cột đèn cạnh thùng rác.

Con mèo đen đến mức hòa vào màn đêm, nhưng đôi mắt màu vàng nhạt của nó lung linh và hòa quyện với màn đêm, giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm.

Trên đỉnh cột đèn chỉ có một chỗ đứng nhỏ, bốn chân của mèo đen co quắp siết chặt vào nhau.

Hứa Gia nhìn con mèo đen trên đèn đường không ngừng điều chỉnh tư thế, cảm thấy nó có thể không xuống được.

Cô không chú ý rằng đèn đường chỉ cao ngang một tầng lầu và được bao quanh bởi những bãi cỏ mềm mại.

Cô đặt quả dưa hấu dưới chân, ngẩng đầu vươn tay ra, giọng điệu dịu dàng nói: “Nhảy xuống đi, chị sẽ đỡ lấy em.”

Ánh sáng mặc dù yếu ớt, nhưng nhìn bằng mắt thường vẫn có chút chói mắt, Hứa Gia hơi hơi nghiêng đầu, nheo mắt lại.

Con mèo đen ngừng kêu, nó lại thay đổi tư thế, đứng trên đèn đường chăm chú nhìn Hứa Gia.

Hứa Gia vừa đưa tay ra, ánh sáng mờ ảo của đèn đường chiếu sáng xung quanh cô.

Một lát sau, Hứa Gia bất đắc dĩ buông tay xuống, làm sao có thể mong đợi một con mèo có thể hiểu được lời của cô?

Ngọn đèn quá cao cô không thể trèo lên được. Hứa Gia rút tay lại và chuẩn bị gọi cho quản lý tiểu khu.

Hứa Gia hiếm khi liên lạc với ban quản lý, cô không thích gây phiền toái cho người khác, nhưng cô không thể để con mèo cứ ở trên đó như thế này.

Hứa Gia lấy điện thoại di động ra, đang xem dãy số của quản lý trong danh bạ, khi vô tình ngẩng đầu lên, con mèo đột nhiên cong người lên, nhìn chăm chú vào Hứa Gia Mà nhảy xuống.

Hứa Gia theo bản năng đưa tay ra đón lấy, con mèo đen nhỏ mềm mại bị cô ôm vào lòng.

Cùng lúc đó, chiếc điện thoại di động của cô rơi nặng xuống sàn xi măng trên mặt đất, một mảnh im lặng phát ra âm thanh chói tai và vỡ vụn.

Bé mèo này rất đẹp, có bộ lông đen và mượt, không giống mèo hoang.

Bé mèo đen lại liếc nhìn Hứa Gia, nhanh chóng nhảy ra khỏi vòng tay cô và bay nhanh về phía bãi cỏ.

Hứa Gia nhìn nó bỏ chạy, lúc này mới liếc nhìn chiếc điện thoại di động bị đánh rơi.

Các vết nứt giống như mạng nhện xuất hiện trên màn hình điện thoại, vỏ sau của chiếc điện thoại đã tách ra khỏi thân máy.

Cô cúi xuống nhặt chiếc điện thoại bị chia năm xẻ bảy bỏ vào túi, tính toán ngày mai đến tiệm sửa chữa để xem.

Nếu không thể sửa chữa được, vậy thì cũ không đi mới sẽ không tới, mua một chiếc di động mới thật tốt.

Hứa Gia tâm trạng vui vẻ đôi mắt cong cong, xách dưa hấu lên.

Trong bóng tối mà Hứa Gia không thể nhìn thấy, con ngươi của con mèo đen co lại, nhìn chằm chằm vào Hứa Gia khi anh bước vào cửa nhà.

Di động hỏng rồi không thể chơi game, Hứa Gia liền thức đêm để xem một bộ phim hoạt hình, ngày hôm sau cô ngủ đến tận 10 giờ mới dậy đi sửa điện thoại.

Để tiện việc thanh toán, cô mang theo chiếc điện thoại cũ làm dự phòng, dù máy hơi lag nhưng có đầy đủ ứng dụng cần thiết, miễn cưỡng có thể dùng.

Hứa Gia lấy từ trong túi ra những mảnh vỡ của điện thoại di động, sư phụ sửa chữa không khỏi ngạc nhiên: “Cô rơi như này cũng quá mạnh… Tôi sẽ cố gắng hết sức nhưng ở mức độ này thì không thể sửa chữa hoàn hảo được.”

"Vâng."

Hứa Gia nhìn bộ dáng sư phụ lắc đầu thở dài, tại chỗ cầm lên một chiếc điện thoại di động mới.

Cô cẩn thận nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt cô rơi vào chiếc điện thoại di động mới nhất do Putao phát hành.

Cô quyết định đợi lát nữa sẽ mua chiếc điện thoại này, giá không cao, đánh giá đều nói tốt, kiểu dáng lại đẹp.

Hứa Gia đã vui vui vẻ vẻ bắt đầu sắp xếp những gì sẽ tải xuống sau khi lấy được điện thoại di động, giọng nói khϊếp sợ của sư phụ vang lên: "Chiếc điện thoại di động này là báo đáp lòng tốt của cô đúng không?"

Hứa Gia lập tức tò mò nghiêng người tới, sư phụ nói tiếp: “Ngoại trừ một số vết nứt trên vỏ và màn hình, sửa dụng hoàn toàn không thành vấn đề. Nhìn màn hình này, đều thành giống như một vòi hoa sen, cảm ứng không hoạt động tốt. Chỉ cần thay bằng một màn hình khác là nó sẽ sử dụng được bình thường."

Hứa Gia thu hồi mắt khỏi chiếc điện thoại di động Putao, nói lời "tạm biệt" với chiếc điện thoại mới trong lòng.

Hứa Gia đợi sư phụ đổi màn hình rồi cầm điện thoại đi ra ngoài, cô tùy ý vuốt màn hình thử, quả thực rất nhạy, hơn nữa cho cô ảo giác còn nhạy hơn trước khi đánh rơi.

Hứa Gia tắt di động, chuẩn bị mua đồ ăn.

Khoảnh khắc cô khóa màn hình, một biểu tượng màu đen lóe lên trong tầm nhìn của cô.

Cô mở khóa ngay lập tức, vuốt sang phải và mắt cô rơi vào biểu tượng tai mèo màu đen ở góc dưới bên phải màn hình.

Hứa Gia rất quen thuộc với ứng dụng trên điện thoại di động của mình, căn bản không có cái này.

Ứng dụng phía dưới viết bốn chữ: Liên minh chó mèo.

Hứa Gia có ý thức phòng bị rất mạnh, cô sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ ứng dụng không rõ nguồn gốc nào cài vào điện thoại của mình, cô lập tức nhấn giữ ứng dụng đó để chuẩn bị xóa.

Nhưng dù cô có nhấn thế nào cũng không có chữ "gỡ cài đặt", ứng dụng chống lừa đảo cũng không đưa ra bất kỳ lời nhắc nào.

Hứa Gia rút ngón tay ra muốn xem liệu cô có thể gỡ nó khỏi phần quản lý ứng dụng hay không, lúc này cô đã bị một người qua đường bên cạnh va vào tay.

Những ngón tay của cô không ngừng chọc vào màn hình và ứng dụng được click mở.

Hứa Gia không có thời gian xem ai đυ.ng vào mình, cũng không kịp xem ứng dụng này trông như thế nào, ý thức chống lừa đảo của cô vào lúc này đã đạt đến đỉnh cao.

Hứa Gia đã biết trước đó nếu vô tình chạm vào một liên kết không xác định thì phải làm thế nào, theo trí nhớ của cô, cô lập tức tắt điện thoại và chạy về tiệm sửa chữa, “Làm phiền sư phụ, người có thể xem lại chiếc điện thoại này được không? Luôn tiện giúp tôi cài đặt lại hệ thống. Cảm ơn ạ."

Trong khi sư phụ cài đặt lại hệ thống cho cô, cô lấy điện thoại di động dự phòng ra để đăng nhập vào ứng dụng ngân hàng và Alipay, đồng thời bắt đầu đổi mật khẩu cho thẻ ngân hàng và Alipay.

Hứa Gia cẩn thận kiểm tra từng cái và thấy rằng tiền tiết kiệm của mình vẫn chưa bị chuyển ra ngoài.

Sau khi sư phụ thao tác xong, anh ta đưa điện thoại cho cô và cô khôi phục điện thoại về cài đặt gốc.

Sau một loạt thủ tục, Hứa Gia khởi động lại máy, nhìn vào biểu tượng tai mèo bướng bỉnh trên màn hình trống rỗng liền rơi vào trầm tư.