Chương 9: Đàn em

Đào hoa của Uyển gần đây khá thịnh.

Tuy rằng đang mùa đông, nhưng nhóm bạn nói cô mỗi ngày đều tản ra một loại hơi thở.

Dường như có thể nghe được âm thanh quen thuộc trong thế giới của động vật.

Mùa xuân tới rồi, lại đến mùa XX của động vật.

Uyển không phản bác, dù sao gần đây đúng là có một đàn em đẹp trai đang theo đuổi cô.

Dựa theo hiện tại mà nói, là chó con đáng yêu.

Tuy rằng cô không nhanh nhạy về khoản này, nhưng qua thời gian lâu, liền sinh ra tâm tư muốn yêu đương.

Nhóm bạn hỏi cô chó con có mùi vị như thế nào, thế nhưng mặt cô đỏ!!!

Thì… Thì cũng như vậy thôi.

Chỉ có một cái không tốt, eo thường xuyên bị mỏi.

Già rồi, người trẻ tuổi rất thừa tinh lực.

Gần đây công việc của cô khá bận, xoa cổ đau nhức, cầm lấy chìa khóa chuẩn bị mở cửa.

Người bên kia cửa dường như biết cô đã về, cô còn chưa cắm chìa khóa vào thì cửa đã mở.

Mắt Uyển trừng lớn, “Anh anh anh anh anh sao anh không mặc quần áo vào.”

Dáng người của thiếu niên rất tốt, tuy rằng cô nói như vậy, nhưng ánh mắt không tự chủ được dừng trên cơ bụng của cậu ấy.

Khuôn mặt đẹp của thiếu niên lộ ra vẻ ủy khuất, dáng người của cậu ấy rất tốt, cậu ấy chỉ chỉ khăn tắm vây quanh hông mình.

“Rõ ràng anh có mặc.”

Cái này cùng không mặc có gì khác nhau???

Thiếu niên nhanh chóng kéo cô vào trong ngực, đóng cửa lại. Vùi đầu ở cổ cô, hít sâu một hơi.

“Uyển, anh rất nhớ em.”

Uyển giãy giụa, đặt túi xách ở trên tủ giày.

“Nhớ gì chứ, sáng hôm nay vừa mới gặp, cũng không phải một tháng không gặp.”

Nụ hôn nhỏ vụn của thiếu niên dừng trên cần cổ trắng nõn của cô, giọng nói nghẹn ngào.

“Không đâu, anh hận không thể mỗi ngày ở bên cạnh em. Sao có thể xa em lâu như vậy, anh không chịu được việc em không ở bên cạnh từng giây từng phút.”

Uyển đã quen, tùy cậu ấy ôm.

“Dù sao em cũng phải đi làm, anh cũng có việc cần làm. Không có khả năng từng giây từng phút đều ở bên nhau được, có điều như chúng ta hiện tại đã rất tốt rồi, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mặt nhau, rất vui vẻ luôn.”

Thiếu niên ngẩng đầu, lông mi cụp xuống, trên mặt lộ ra vẻ làm người thương xót: “Chỉ là anh muốn vĩnh viễn ở bên em.”

Uyển mặt vô cảm: “…. Em sẽ không bị lừa.”

Mỗi một lần tên này lộ ra vẻ mặt này, cô sẽ mềm lòng!!!!

Mỗi một lần đều để cậu ấy thực hiện được!!!

Thiếu niên lại lần nữa bế cô lên, đi về phòng ngủ.

“Chắc Uyển rất mệt, anh mát xa giúp em thả lỏng người.”

“Anh không có ý tốt!!!!”

“Uyển thoải mái không?”

Trả lời cậu chính là tiếng kêu nhỏ vụn.

Uyển biết thiếu niên nào đó, ừm, tâm tư âm u.

Ví dụ như du͙© vọиɠ chiếm hữu cố chấp.

Cô từng tỏ vẻ cô sẽ không để ý, chỉ cần không ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường là được.

Hai mắt thiếu niên lập tức sáng.

Trong đầu Uyển lập tức nghĩ tới đôi mắt ướt dầm dề của chó nhỏ.

Quá dễ thương.

Thiếu niên biết kiếm rất nhiều tiền, cậu ấy thích mua một đống lớn đồ dùng cho nữ, tất cả quần áo cùng mỹ phẩm dưỡng da của Uyển, đồ trang điểm, thậm chí là khăn lông bàn chải đánh răng băng vệ sinh, đều được một mình thiếu niên ôm lấy.

Lại ví dụ như thiếu niên hận không thể lấy toàn bộ lực chú ý của Uyển đặt lên người mình.

Có lần gặp phải bạn học nam từng chơi thân trước kia, thời gian hai người vui vẻ trò chuyện rất lâu, còn hẹn lần sau đưa người nhà tới cùng nhau làm quen gặp gỡ.

Bạn nam hiện tại đã kết hôn, có một bé gái đáng yêu.

Nhưng là đàn ông.

Thiếu niên nôn nóng bất an, dường như mỗi giây mỗi phút đều cuốn lấy cô.

Tới lần tụ hội ngày đó, thiếu niên canh giữ bên cạnh cô, không cho cô tiếp túc tay chân với bất kỳ người nào.

Sau khi quay về, thiếu niên hôn môi cô, nỉ non nói: “Trẻ con thật đáng ghét, ghét trẻ con nhất.”

Cô bật cười.

Bé gái nhà bạn học nam vô cùng thích cô, cả người vẫn luôn quấn lấy cô hỏi đông hỏi tây. Bên ngoài thiếu niên vô cùng lễ phép, nhưng cô nhìn ra chiếm hữu cùng bực bội trong lòng cậu ấy.

Thiếu niên rất săn sóc, săn sóc làm cô mỗi một lần đều phải khắc sâu kiểm điểm chính mình.

Quá xấu rồi! Làm sao có thể để cậu ấy làm hết mọi thứ.

Cô nằm ở trên đùi thiếu niên, ăn dâu tây thiếu niên đã rửa sạch sẽ.

Một lát sau, cô nhổm dậy, gặm cánh môi thiếu niên.

“Ngọt chứ? Có phải là vị dâu tây hay không.”

Thiếu niên nhìn xuống, một lần nữa cúi đầu cẩn thận hôn cô.

“Là vị dâu tây.”

Lúc ở trên giường, thiếu niên thường xuyên ôm chặt cô, ở bên tai cô nói nhỏ: “Thật muốn khóa em ở bên người anh, trong mắt chỉ có thể có một mình anh.”

Uyển tỏ vẻ, đứa nhỏ này nên đánh!

Cô bao dung tất cả tâm tư âm u của thiếu niên, giống như thiếu niên luôn bao dung tất cả khuyết điểm cô có.

Cô dịu dàng nói bên tai thiếu niên: “Em yêu anh.”

Thiếu niên ôm cô càng chặt, “Anh vĩnh viễn yêu em.”

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi cũng sẽ viết một phần đoản văn ngọt ngào.

Cố gắng khống chế đoản văn trong 1000 chữ.

Đương nhiên nam chính vẫn sẽ mang bệnh kiều lây qua đường sinh dục, chẳng qua là loại bình thường như thế này thôi (?

Đã đợi lâu rồi!

Sau sẽ đổi mới để mừng Tết, lần sau sẽ là kiểu nô ɭệ tâm cơ × Vương gia nữ tôn.

Tôi cực thích cái kiểu này luôn! Nô ɭệ mỹ mạo tâm cơ muốn lấy được sự sủng ái của Vương gia, đuổi đi tất cả người hầu, độc chiếm Vương gia. Chán là Vương gia vướng thân vào vạn bụi hoa, nhưng không bị dính cái gì cả. Ha ha ha ha ha thật đáng yêu.