Chương 16: Củ Cải Ngâm Ngon Miệng 3

Những người khác không phản đối, nên Chúc Minh Đông - người muốn nhanh chóng rời đi cũng không dám nói gì. Mấy người bọn họ nhanh chóng gọi cơm rồi ngồi vào bàn, lúc này Chu Hiển Dương mới lén đánh giá Trương Khấu Khấu.

Gương mặt trứng ngỗng châu tròn ngọc sáng, đôi mắt hạnh long lanh sóng nước, ngũ quan tinh tế nhỏ xinh, gương mặt trang điểm nhẹ.

Mái tóc đen mượt như tơ lụa được tết thành bím thấp phía sau đầu, dáng người cao ráo quyến rũ, rất có hương vị của một mỹ nhân cổ điển

Hắn thu hồi tầm mắt, lơ đãng nói vài câu: “Bà chủ trông rất trẻ, hình như bằng tuổi chúng ta.”

Triệu Kiệt cười rộ lên: “Tớ đã sớm hỏi thăm, chỉ lớn hơn chúng ta mấy tuổi mà thôi. Hơn nữa còn là sinh viên Hải Đại ở ngay bên cạnh trường chúng ta, năm nay vừa tốt nghiệp, vẫn còn độc thân.”

“Hả? Hải Đại và Kinh Đại chúng ta đều là những trường đại học trọng điểm, vì sao sau khi tốt nghiệp lại không đi làm mà lại đến đây mở quán ăn nhỉ???”

Chúc Minh Đông nghe được lời này, rốt cục cũng cảm thấy có người cùng chung chí hướng với mình, lập tức nói: “Đúng vậy, thật không biết xấu hổ.”

Chu Hiển Dương nhíu mày, tỏ vẻ không tán đồng: “Mở quầy hàng thì làm sao, đó cũng được xem như khởi nghiệp.”

“Mở quầy hàng sao có thể xem như gây dựng sự nghiệp?” Chúc Minh Đông không phục, cố ý nói lớn tiếng để Trương Khấu Khấu nghe được:

“Công việc này đến những người chỉ vừa tốt nghiệp tiểu học hay tốt nghiệp cao trung cũng có thể làm, một khi đã như vậy thì cô ấy vào đại học để làm gì?”

Trương Khấu Khấu nghe được những lời châm chọc của Chúc Minh Đông cũng chỉ trợn mắt, mặc kệ hành vi ấu trĩ của hắn.

Sau khi bưng bốn phần cơm chiên ra bàn, cô quay lại bưng thêm một phần củ cải ngâm.

Triệu Kiệt bèn gọi cô lại: “Chị ơi, bọn em không gọi món này.”

“Tôi biết.” Cô cười nói: “Đây là món ăn kèm tôi làm, là sản phẩm mới, tặng mọi người dùng thử miễn phí.”

“Cảm ơn bà chủ!”

Triệu Kiệt gắp một khối củ cải nhét vào miệng, củ cải giòn giòn được ngâm chua ngọt thêm chút vị cay khi ăn vào cực kỳ ngon miệng, có thể nói là món ăn kèm hoàn mỹ.

Triệu Kiệt hô to: “Chết tiệt! Món này ăn quá ngon!!!”

Hừ, Chúc Minh Đông âm thầm khinh thường. Trước kia Trương Khấu Khấu ở nhà bà ngoại thường xuyên làm món củ cải ngâm, hắn đã ăn qua rất nhiều lần. Hương vị cũng tàm tạm, nhưng có cần phải khoa trương như vậy không?

Sau khi cơm nước xong xuôi, trước khi rời đi Chu Hiển Dương liền chủ động hỏi Trương Khấu Khẩu: “Bà chủ có thể thêm tài khoản WeChat không? Về sau tôi có thể đặt đồ ăn qua WeChat.”

“Được nha.” Trương Khấu Khấu chỉ mảnh giấy dán trên bàn: “Cậu quét mã này.”

“Được.” Hắn lập tức quét WeChat để thêm bạn bè.

Lúc này, bạn gái của Triệu Kiệt gửi WeChat nói muốn ăn đậu hủ thúi, nên mấy người bọn họ liền đi đến quầy bán đậu hủ thúi.

Nhân cơ hội này, Chúc Minh Đông liền quay trở lại, xụ mặt nói với Trương Khấu Khấu: “Tôi nói cho chị biết, ở bên ngoài đừng nói chuyện với tôi, cũng đừng giả vờ quen biết tôi.”

Trương Khấu Khấu cười lạnh: “Như thế nào, chê tôi làm cậu mất mặt à?”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Cô liếc nhìn Chúc Minh Đông từ đầu đến chân, nhẹ nhàng hỏi lại: “Cậu thì có bao nhiêu cao quý cơ chứ?”

Chúc Minh Đông ghét nhất mỗi khi Trương Khấu Khấu dùng ánh mắt khinh thường này đánh giá hắn, ánh mắt kia rõ ràng là xem thường hắn một thân hàng hiệu.

Trên thực tế, Trương Khấu Khấu chính là ghét bỏ hành vi sỉ diện hảo, phùng má giả làm người mập của hắn.

Cô không nhìn được làm khó hắn: “Nếu tôi nói không thì sao?”

“Chị! Tôi…”

“Chị - tôi cái gì ở đây.” Trương Khấu Khấu cảm thấy vô vị nên cũng mặc kệ hắn ta, cô vẫy vẫy tay giống như đang đuổi ruồi bọ:

“Mau cút đi, đừng cản trở việc làm ăn của tôi.”

“Hừ!”