Chương 12: Cơm Chiên Ngon Siêu Cấp Vô Địch 3

Sau đêm giao thừa, nhịp độ đón năm mới lại càng nhanh hơn. Trương Khấu Khấu ở lại với bà ngoại vài ngày, sau đó mang theo một bộ dụng cụ nấu ăn bảo bối của ông ngoại và trở về thành phố Vụ Kinh.

Cuối cùng, cô cũng nghiến răng quyết định lao vào thuê lại quầy hàng nên cần phải quay về để chuẩn bị.

Muốn gây dựng sự nghiệp với chi phí đầu tư thấp, đồng thời thu lợi nhuận cao, Trương Khấu Khấu đã liệt kê một danh sách các món ăn, sau khi cùng Phạm Kỳ Kỳ thảo luận và sàng lọc cẩn thận, cuối cùng bọn họ đã quyết định chọn cơm chiên.

Cơm chiên là món ăn đơn giản, nhưng để làm ra món cơm chiên hương vị thơm ngon lại không hề dễ dàng. Càng đơn giản thì càng thử thách tay nghề của người đầu bếp.

Về cơ bản, Trương Khấu Khấu đều đã ăn qua món cơm chiên ở căng tin trường học và chợ đêm, hương vị thật sự rất bình thường.

Một khối cơm mềm nhão dính vào nhau, bên trong có một lượng trứng vỡ ít đến đáng thương, bên trên rắc vài cọng hành lá xắt nhỏ. Cơm quá nhiều dầu hoặc quá khô, mùi vị vô cùng nhạt nhẽo, chỉ có thể nếm ra vị mặn.

Ngoài ra còn có cơm chiên hải sản, thực chất chỉ là cơm chiên trứng cho thêm một ít tôm khô và vài lát mực, hương vị thì không có gì khác biệt.

Vì vậy, Trương Khấu Khấu dự định sẽ nghiên cứu kỹ hơn về khẩu vị và cách phối nguyên liệu để sinh viên có thể nếm thử thế nào là món cơm chiên ngon ngon thực thụ.

Lần đầu tiên cô mở quầy hàng, Phạm Kỳ Kỳ đã đến hỗ trợ. Vật dụng không ít, bao gồm xe bán thức ăn, nguyên liệu nấu ăn và quan trọng nhất chính là - bộ dụng cụ làm bếp của tổ truyền mà cô mang về từ quê lên.

Hai người đều là người mới nên không tránh được có chút luống cuống tay chân, chờ khi các vật dụng được bày biện xong xuôi thì đúng lúc cũng đến giờ các sinh viên ăn cơm chiều.

Một loạt bóng đèn tại các quầy hàng ở chợ đêm đều đã được thắp sáng, nhóm sinh viên đại học bắt đầu kết bè kết hội đến chợ đêm tìm thức ăn. Trương Khấu Khấu đứng trước quầy hàng, chờ đợi vị khách đầu tiên với vẻ mặt chờ mong.

Dường như vì là ngày đầu tiên khai trương nên không có ai đến ăn thử, gian hàng của cô vắng tanh không một người ghé thăm. Duy nhất chỉ có một cô gái đi tới hỏi thăm cửa hàng quần áo ở đây đã dọn đi đâu?

Người đến người đi, nhóm sinh viên dừng lại quan sát vài giây rồi rời đi.

Khi mọi người nhìn thấy chủ quầy hàng là một cô gái trẻ đẹp, theo bản năng liền lựa chọn rời đi, bởi vì bọn họ vì tin tưởng vào các cô chú hơn. Tựa như người học nghề và sư phụ, người học nghề đều là người trẻ tuổi, mà đầu bếp nhìn qua đều là những người đã có tuổi.

Trương Khấu Khấu hâm mộ nhìn quán xiên nướng bên cạnh người đến nườm nượp, cảm thấy có chút mất mát.

Phạm Kỳ Kỳ an ủi cô: “Không có việc gì, hôm nay là ngày đầu tiên nên mới như vậy.”

Đứng một hồi lâu nên có chút mệt mỏi, thế là cô ngồi xuống trò chuyện với Phạm Kỳ Kỳ. Trò chuyện được một lúc thì đột nhiên một giọng nam từ trên đỉnh đầu truyền đến.

“Xin hỏi, cơm chiên siêu cấp vô địch bất khả chiến bại là gì?”

Hai người đồng thời ngẩng đầu.

Đối phương là một thanh niên khí chất xuất trần mặc áo khoác đen, trông không giống học sinh mà có cảm giác hình như là giáo viên.

Phạm Kỳ Kỳ bị anh chàng đẹp trai trước mặt làm cho lóa mắt, cô ấy hưng phấn kéo vạt áo của Trương Khấu Khấu, thì thầm với giọng nói đầy si mê: “Đẹp trai quá!”

Trương Khấu Khấu bất động thanh sắc tránh thoát khỏi ma trảo của bạn thân, mỉm cười giới thiệu: “Xin chào, cơm chiên siêu cấp vô địch bất khả chiến bại là phiên bản PLUS cao cấp của món cơm chiên cơ bản, kết hợp sơn vị và hải vị. Đây là món có nguyên liệu phong phú nhất trong tất cả các món cơm chiên. Mùi vị rất ngon, là món ăn chiêu bài của tiệm chúng tôi, anh có muốn nếm thử hay không?”

Huyền Vũ gật gật đầu: “Cho tôi một phần.”

“Được.”