Chương 1: Đầu Thai 1

“Táo thần, ngươi đã biết sai chưa?” Thiên Quan đứng trên bậc thang cầm bản tội trạng, gương mặt lạnh lùng nhìn Trương Khấu Khấu.

Trương Khấu Khấu mặt mày ủ rủ, trong lòng thở dài một hơi: “Tiểu tiên biết sai.”

“Nếu đã biết sai thì hãy nhanh chóng tiếp nhận hình phạt, ngay trong hôm nay đến địa phủ chuyển thế đầu thai ba kiếp, tuyệt đối không để xảy ra sai sót.”

“Tiểu tiên lãnh chỉ.”

Một vị khách quý từ Thiên giới đến địa phủ đầu thai chuyển thế, Diêm Vương đặc biệt phái một quỷ sai đến dẫn đường cho Trương Khấu Khấu. Trước khi uống canh mạnh bà, Trương Khấu Khấu đứng trên cầu Nại Hà trò chuyện với Mạnh Bà vài câu.

Mạnh Bà đã sớm nghe tin Trương Khấu Khấu bị phạt phải xuống hạ giới lịch kiếp, lúc này cô ấy liền tò mò hỏi: “Thật sự là Kỳ Dận cho cô uống rượu giả à?”

“Ừm.”

Mạnh Bà hít sâu một hơi.

Trương Khấu Khấu tức giận đến ngứa răng: “Đều do tên khốn kia! Thấy ta lần đầu đến nhân gian làm việc, chuyện gì cũng không hiểu, liền gạt ta ăn đồ cúng! Hộ gia đình kia lòng dạ độc ác, cả gan dám cúng rượu giả cho ta, hại ta say rượu đánh vỡ bình ác linh! Đợi sau ba kiếp đầu thai chuyển thế, ta nhất định sẽ ghi tội gia đình kia - khép bọn họ vào tội xúc phạm thần linh!”

“Bớt giận bớt giận a.” Mạnh Bà an ủi cô.

Tròng mắt Trương Khấu Khấu láo liên, giọng điệu lấy lòng: “Mạnh Bà, cô có biết tôi phải trải qua những chuyện gì trong ba kiếp này không?”

Cầu mong không phải là mấy vở ngược luyến tình thâm gì đó như trong tiểu thuyết!

Nếu vậy thì thật sự mất mặt, vô cùng mất mặt!

Mạnh Bà thật sự biết những chuyện mà Trương Khấu Khấu sẽ trải qua trong ba kiếp, nhưng cô ấy nghĩ dù gì Trương Khấu Khấu sau khi uống canh mạnh bà liền quên hết thảy mọi việc, nói cho cô biết sự thật cũng không thành vấn đề.”

Mạnh Bà cười gượng vài tiếng, nói: “Trong ba kiếp cô sẽ trải qua những khổ ải mà hầu hết người phàm đều phải trải qua như tình yêu, sinh tử và nghèo khó. Bất quá cô cứ yên tâm, đây cũng không phải việc gì khó.”

Trương Khấu Khấu vừa nghe đến nghèo khó liền tức giận đến dậm chân, oán hận mắng Kỳ Dận một tràng dài.

Mạnh Bà lo lắng Táo thần nổi trận lôi đình, nhất thời nháo lên không chịu uống canh bèn vội vàng khuyên can dỗ dành: “Cũng chỉ có ba kiếp thôi, thời gian ở hạ giới trôi rất nhanh, búng tay một cái liền qua đi, cứ xem như cô đến nhân gian nghỉ ngơi.”

Trương Khấu Khấu không cam lòng nhưng lại không có biện pháp nào khác, sắc mặt âm trầm một hơi uống cạn chén canh trong tay, sau đó nhanh chóng tiến vào đội ngũ đầu thai.

***

Kiếp thứ ba.

Trong phòng thay đồ nữ của một khách sạn năm sao, Trương Khấu Khấu đứng trước tấm gương cỡ lớn, đầu hơi cúi xuống, hai tay bắt chéo sau lưng, chật vật kéo dây kéo phía sau lưng lên.

Hình như dây kéo bị kẹt, lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi vì vật lộn với nó nhưng vẫn không kéo lên được. Trương Khấu Khấu không dám dùng lực, bởi vì chất liệu của bộ đồng phục kỳ lạ vừa được phát vô cùng mỏng manh, chỉ sợ nếu dùng lực thì khóa kéo sẽ bung ra mất.

Nữ đồng nghiệp Tiểu Mạnh đã mặc xong quần áo, quay sang nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Trương Khấu Khấu, bèn mỉm cười chủ bước tới phía sau cô:

“Này, để tôi giúp cô. Dây kéo này rất khó kéo.”

“Cảm ơn.” Trương Khấu Khấu thở phào nhẹ nhõm.

Cô ngước mắt nhìn mình trong gương, không khỏi nhíu mày.

Đồng phục là kiểu sườn xám cổ cao được làm từ chất liệu nhung tơ màu đỏ rực, ôm sát đường cong cơ thể. Váy rất ngắn, vạt áo xẻ cao một cách thái quá, nếu cắt thêm một chút phỏng chừng có thể nhìn thấy cả phần đùi.

Trương Khấu Khấu không nhịn được trợn trắng mắt, nhỏ giọng phàn nàn: “Bộ sườn xám này thật sự quá ngắn!”

Ngày mai là đêm giao thừa, nhằm hòa vào không khí lễ hội, quản lý khách sạn đã đặc biệt yêu cầu những nữ phục vụ ở các khu vực trọng yếu mặc trang phục đón năm mới thật bắt mắt.