Chương 5: Tang thi bắt ta vì ta đẹp trai?

Từ từ… Lục Văn Xuyên dùng một chút thời gian chải vuốt rõ tình huống trước mắt, hắn bị một con tang thi trói lại, khó hiểu hơn nữa chinh chính là này tang thi này còn muốn đút quả táo cho hắn ăn…..

Hiểu rõ ràng tình hình hiện tại, Lục Văn Xuyên cảm thấy thế giới này càng thêm ma huyễn, hắn nhìn thoáng qua đám tang thi đang bồi hồi trước cửa, hoàn toàn tin tưởng nếu không có tang thi kỳ lạ ở trước mắt này uy hϊếp bọn chúng, chỉ sợ chỉ trong chốc lát hắn sẽ không toàn thây.

Tang thi kỳ lạ này có thể đe dọa một đàn tang thi khổng lồ như vậy, cấp bậc của hắn tuyệt đối không thấp, nhưng….

Lục Văn Xuyên quay đầu lại, tầm mắt đối mặt với một khuôn mặt mang vẻ chờ mong nhìn hắn.

“Ngao?” Lâm Uyển nghiêng đầu nhìn Lục Văn Xuyên, có chút khó hiểu tại sao Lục Văn Xuyên không ăn quả táo, chẳng lẽ là không nỡ ăn?

Lâm Uyển cảm thấy suy đoán của chính mình rất đúng, hai ngày trước cậu cũng không nỡ uống hết máu trong một lần, nhưng hiện tại không giống lúc trước, người này đã sống lại, về sau mỗi ngày cậu đều có thơm ngọt máu để uống, người này cho cậu uống máu, cậu sẽ nuôi dưỡng người này, bảo vệ hắn, không cho đám tang thi thôi hoắc kia xúc phạm tới hắn.

Nghĩ như vậy, Lâm uyển lại từ trong không gian lấy ra một quả táo còn nguyên vẹn đưa tới bên miệng người trước mặt, hào phóng nói: “Ngao!”

Cho ngươi ăn! Về sau ta nuôi ngươi! Ngươi chỉ cần mỗi ngày cho ta uống một chút máu là đủ rồi ngao ~

Lục Văn Xuyên:……

Lục Văn Xuyên yên lặng mà nhìn quả táo mới lấy ra kia, nghĩ thầm: ‘Tang thi này, chẳng lẽ là nhìn trúng mặt của ta!’.

Tác giả có lời muốn nói:

Lục Văn Xuyên ( đầy mặt hoang mang ): Chỉ tang thi này, nhìn trúng ta.

Lâm Uyển ( nuốt nước miếng ): Thơm quá, rất muốn cắn một ngụm-------

Lục Văn Xuyên không chắc tang thi kỳ lạ này coi trọng chính mình không, nhưng hắn xác định thái độ của tang thi này đối với hắn là thân thiện, ít nhất trước mắt là như vậy.

Lục Văn Xuyên dùng cánh tay đã được cởi trói nhận lấy quả, hoang mang gặm một ngụm, hắn nghĩ dù sao hiện tại cũng không có càng tốt lựa chọn.

“Rống!”

Lâm Uyển thấy Lục Văn Xuyên ăn đồ ăn do chính mình đưa, cậu cực kỳ vui vẻ, đối với Lục Văn Xuyên rống rống hai câu: Ăn đồ ăn của ta rồi thì ngươi chính là người của ta, ngao~

“Ngươi biết nói chuyện sao?” Lục Văn Xuyên nhìn Lâm Uyển trên người tuy có nhưng không hiện rõ những đặc điểm của tang thi, chậm rãi nói: “Tên của ta là Lục Văn Xuyên, ngươi có tên sao?”

Cùng Lâm Uyển ở chung một ngày, Lục Văn Xuyên đối với Lâm Uyển trạng thái cũng có chút hiểu biết, hắn suy đoán tang thi kỳ lạ trước mắt có thể là nghe không hiểu những câu nói dài phức tạp nên cố ý nói rất chậm, nói câu từ đơn giản.

Qua một thời gian quan sát, loài người tổng kết được một số đặc điểm của tang thi. Tang thi vương sẽ chọn một khu vực làm lãnh địa, xưng vương; những tang thi có thể làm vương đều có nhất định trí lực; hiện tại Lục Văn Xuyên đang thử Lâm Uyển.

Lâm Uyển nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Lục Văn Xuyên, tinh hạch trong não chậm rãi chuyển động, tiêu hóa lời nói của con người trước mặt, cậu há miệng, nghiêm túc nói: “Xuân —— xuyên —— xuyên?”

Nhìn Lục Văn Xuyên trừng lớn hai mắt, Lâm Uyển khẳng định nói: “Xuyên!”

“Đúng vậy, Xuyên.” Lục Văn Xuyên dừng một chút, lại hỏi: “Ngươi ở chỗ này đã bao lâu?”

Lâm Uyển há miệng thở dốc nhưng trừ bỏ chữ “Xuyên” cậu không nói được thêm chữ nào, vì vậy cậu từ bỏ, cúi đầu bẻ ngón tay chơi.