Chương 2: Rách nát địa bàn, tàn phế tiểu đệ

Mùi hương mê hoặc Lâm Uyển hơn nửa đêm, giờ này lại tự mình xuất hiện ở trước mặt mình, mùi thơm dụ dỗ đầu lưỡi, cậu liếʍ liếʍ môi, nâng cánh tay còn đang chảy máu chuẩn bị đưa tới miệng, ngay lúc cậu sắp cắn vào cánh tay trước một giây, đôi tay cậu khẩn cấp phanh lại.

Lâm uyển lắc lắc đầu, nhíu mày nhìn về phía nam nhân, đại não rỉ mắt chậm rãi hoạt động, ý thức yếu ớt của con người còn sót lại kịp thời kéo lại Lâm uyển —— đây là người, không thể ăn.

“Rống! Rống rống ——”

Lâm uyển rống mấy tiếng giải tỏa tức giận vì không thể ăn, nghiến nghiến răng nanh hai bên. Cuối cùng, cậu đem người kéo vào nhà, cậu không thể ăn thịt người, cậu ngửi một chút hương vị là có thể đúng không! Hừ!

Cả người nam nhân toàn là máu, Lâm uyển nhìn đệm chăn sạch sẽ của cậu, tàn nhẫn quyết định đem nam nhân thả xuống đất trống bên cạnh nệm của mình, sau đó cậu chui vào ấm áp ổ chăn, nghiêng đầu nhìn bên cạnh đang tỏa ra thơm ngào ngạt người kia.

Nuốt nuốt một chút không tồn tại nước miếng, Lâm Uyển xê dịch lại gần bên người nam nhân, bảo đảm mũi mình tràn đầy đều là mùi hương mới thỏa mãn nhắm mắt.

“Hô hô hô ——”

Vừa mới nhắm mắt lại, chỉ có tang thi mới phát ra âm thanh vang lên ở cửa, Lâm Uyển bật mạnh ngồi dậy, hai mắt vèo một chút mở ra, mắt đối mắt với đám tang thi mới xuất hiện.

Do e ngại cái gì đó, đám tang thi vẫn luôn không dám vượt qua ngạch cửa, nhưng hơi thở của con người ở bên trong vẫn đang không ngừng hấp dẫn bọn chúng.

Lâm uyển nhìn đám tang thi ở cửa, cổ họng phát ra âm thanh gầm nhẹ, này rách nát cửa hàng là địa bàn của cậu, cậu không cho phép tang thi khác bước vào, càng đáng giận hơn nữa là đám tang thi này muốn cướp lấy người kia, đó là đồ ăn dự trữ của cậu, tuy rằng không thể ăn.

“Rống!”

Lâm Uyển đối với đám tang thi rống to một tiếng, vừa nãy vẫn còn đang do dự tang thi nhanh chóng chạy lui về sau tỏ vẻ chính mình vô hại, trong đó có mấy cái không chịu nổi máu người hấp dẫn muốn lao vào, toàn bộ bị một con tang thi không có nửa bên đầu đánh ngã.

“Rống —— rống rống ——”

Tang thi không có nửa bên đầu hướng về Lâm Uyển tỏ vẻ thần phục, sau đó cùng một tang thi khác một trái một phải đứng ở cửa như là hai thuộc hạ canh cửa.

Lâm Uyển nhớ rõ hai tang thi này, từ lúc cậu tỉnh lại, này hai con tang thi luôn đi theo cậu chuyển động cả ngày, đa số đồ vật trong tiệm này đều do hai tang thi này giúp đỡ tìm được. Bọn chúng còn từng hai người đã chết đưa cho Lâm Uyển muốn cậu ăn, bị Lâm Uyển dứt khoát từ chối.

Trên xác hai người không chỉ bò đầy các loại sâu bọ, óc còn bị mở ra do bị đào đi tinh hạch, mùi vị bốc lên rất là mất hồn. Lâm uyển không có một chút nào muốn ăn ý muốn.

Lâm Uyển nhớ rõ hai tang thi này, từ lúc cậu tỉnh lại, này hai con tang thi luôn đi theo cậu chuyển động cả ngày, đa số đồ vật trong tiệm này đều do hai tang thi này giúp đỡ tìm được. Bọn chúng còn từng hai người đã chết đưa cho Lâm Uyển muốn cậu ăn, bị Lâm Uyển dứt khoát từ chối.

Hai vị tang thi canh của cũng không có gì địch ý, huống chi có bọn chúng làm bảo vệ canh cửa Lâm Uyển cũng bớt việc, không cần phân quá nhiều chú ý gác đêm, một lần nữa nhẹ nhàng nằm xuống.