Chương 25: Tân Hôn

Cuối năm, tuyết bay loạn, nhưng ở Cục Dân Chính vẫn có rất nhiều người.

Đường Khê và Trình Thư Tầm tới từ rất sớm, nhưng vẫn có người xếp hàng từ trước, bọn họ phải chờ rất lâu.

Hai người ngồi cạnh nhau, không có cảm xúc gì, lịch sự lại xa cách, nhìn không giống kết hôn nhưng cũng không giống ly hôn. Xung quanh có rất nhiều cặp đôi, nhưng bọn họ nhìn kỳ lạ nhất.

Cuộc phẫu thuật của ba Đường rất thành công, trình độ của chủ nhiệm Diệp làm người khác yên tâm nhiều lắm.

Ngày đó ngoài phòng phẫu thuật, Đường Khê nói lãnh chứng cũng không phải là nói dối. Chỉ là bọn họ kết hôn không giống bình thường mà thôi. Đường Khê cùng Trình Thư Tầm là ký hiệp định hôn nhân.

“Trước tiên ký hiệp định theo như nhu cầu, một năm sau liền ly hôn.” Đường Khê tìm Trình Thư Tầm nói chuyện.

Theo như nhu cầu, Trình Thư Tầm sẽ giúp cô chăm sóc ba mẹ Đường, Trình Thư Tầm, dù sao anh nói cần một người vợ, Đường Khê cũng lười quản đến.

Thời gian là một năm, trong năm đó cô sẽ giúp Sầm Hoan vươn lên sao hạng A, sau đó cùng Diệp Khuynh Nghiên thương lượng trở thành cổ đông của Thịnh Đường, lui về phía sau, nửa ở ẩn.

Diệp Khuynh Nghiên đã sớm cùng cô nói về việc trở thành cổ đông, nhưng lúc ấy Đường Khê ngại phiền toái nên không để tâm.

Mấy năm nay, cô đã tốn quá nhiều thời gian cho công việc, bây giờ ba mẹ đã già, cô nghĩ sẽ ở nhà làm bạn với họ.

Quyết định như vậy, hôm nay bọn họ tới đây lãnh chứng.

Nhân viên công tác không biết phải lấy tâm trạng gì để tiếp đãi đôi vợ chồng mới ra lò này. Bọn họ rất phấn khích khi nhận ra Trình Thư Tầm, thì ra ảnh đế rút lui là để kết hôn, thật bất ngờ. Nhưng là, hình như hai người này một chút cũng không thấy vui vẻ khi kết hôn.

Đường Khê thật sự không có cảm giác gì, đã từng lãnh chứng một lần, lần này chỉ lặp lại mà thôi. Còn Trình Thư Tầm là không dám biểu hiện, tuy rằng, Đường Khê đã sớm biết anh có mưu đồ, anh chỉ sợ nếu thể hiện ra, cô sẽ thấy hối hận.

Đôi vợ chồng anh dũng đi đăng ký kết hôn chính thức ra lò.

Lần thứ hai cầm giấy chứng nhận kết hôn, Đường Khê không có cảm xúc gì, cô nói với Trình Thư Tầm: “Hiện tại em phải lên công ty xử lý chút việc, phiền anh đến bệnh viện chăm sóc ba em, buổi chiều em liền tới bệnh viện.”

“Trách nhiệm của anh.” Trình Thư Tầm dương môi nói.

Đường Khê đem giấy kết hôn đưa cho Trình Thư Tầm liền rời đi.

Cầm giấy chứng nhận kết hôn chuyện đầu tiên cần làm là gì?

Đương nhiên là đăng vòng bạn bè.

Hôm nay, anh nhận sổ kết hôn, cả thế giới đều phải biết. Vòng bạn bè này, chỉ Đường Khê không được thấy.

Mới vừa đăng lên liền có không ít bình luận, khu bình luận càng ngày càng nhiều.

Phương Hán Vũ: [Ai uuuuu, cuối cùng cũng công thành danh toại a]

Trần Dịch: [Trình tổng định khi nào mời khách]

Chu Giai Hào: [Rốt cuộc cũng có thể danh chính ngôn thuận gọi một tiếng anh rễ]

Có những người lâu lâu mới chơi weibo, nhưng anh vừa đăng lên bọn họ cũng nhảy vào bình luận.

Lục nữ sĩ: [Trời cao phù hộ a, con có thể kết hôn trước khi cháu gái thứ hai mở miệng gọi cậu]

Trình tiên sinh: [Chờ ba ở Châu Âu về, mang con dâu về nhà ăn một bữa cơm.]

Tần Khi: [Lúc này liền vui vẻ đi]

…………….

Trình Thư Tầm đem những lời chúc phúc đều lưu lại. Xong xuôi, anh gọi cho Phương Hán Vũ.

“Nhẫn kim cương cùng váy cưới đã chuẩn bị xong?”

“Đã sớm chuẩn bị tốt, mình đã liên hệ với người thiết kế váy cưới tốt nhất, nhẫn cũng đã chuẩn bị xong, hiện tại đang giao tới.”

“Ân, váy cưới không gấp, nhẫn thì nhanh giao một chút.”

“Không thành vấn đề, nhưng em gái Đường không biết có đồng ý đeo hay không?”

“Cậu quản nhiều việc như vậy?”

“Còn có, về sau không được gọi là em Đường, đó là vợ của mình, không phải em của cậu.”

Phương Hán Vũ: “.......”

Tên nghiệp chướng này.

Tin tức bọn họ kết hôn đã truyền khắp Đường gia cùng Trình gia. Việc này, Đường Khê không nói cho nhiều người biết, chỉ họ hàng thân thích, bạn bè bên kia, bao gồm Sầm Hoan cũng không biết việc này.



Dù sao, sau này cũng ly hôn.

Có họ hàng hỏi bọn họ khi nào tổ chức hôn lễ. Hai người đều thống nhất do bận rộn công việc, về sau lại nói.

Trình Thư Tầm đương nhiên là bị bắt, anh vì chuẩn bị cho hôn lễ đã suốt mấy đêm không ngủ, chỉnh sửa lại chỉnh sửa, muốn bao nhiêu long trọng thì có bấy nhiêu long trọng.

—-------------------------------------------------------------------------------------------

Đường Khê tới công ty một hồi nhưng không thể tiến vào trạng thái làm việc, cứ ngồi đó phát ngốc. Khi Khương San tiến vào cũng cảm thấy kỳ quái, người cuồng công việc cũng có trạng thái xuất thần a.

Bất qua gần đây ba chị ấy bị bệnh, lo lắng cũng là phải rồi.

“Khê tỷ, cà phê của chị.”

Thu hồi lại suy nghĩ, Đường Khê chớp chớp đôi mắt, “Cảm ơn em.”

“Kỳ thật chị có thể ở lại bệnh viện chăm sóc chú, Diệp tổng đã phê duyệt lâu rồi.” Chị ấy trước đây đều chưa nghỉ phép, bây giờ tích cóp lại dùng vẫn đủ.

“Không có việc gì,” Đường Khê lắc đầu cười cười, cô nhớ tới cái gì đó, gọi Khương San lại, “San San.”

“Dạ?’’

“Em có bạn trai không?”

“Đương nhiên là có a, chúng em định năm sau sẽ kết hôn.”

Đường Khê nhớ đến tuổi của cô nàng, “Em năm nay mới 23, kết hôn sớm như vậy sao?”

Cô nàng cười tràn ngập ngọt ngào, “Không sớm a, cùng người mình thích ở bên nhau, đương nhiên sẽ hy vọng kết hôn, hai tụi em từ đại học đã ở bên nhau, lúc tốt nghiệp liền muốn kết hôn, chỉ là công việc bận rộn, hiện tại cậu ấy 25, em 24, thực sự thích hợp để kết hôn.”

Thời điểm nói chuyện này, loại vui sướиɠ hoàn toàn tự phát ra. Đối mặt với hôn nhân, có người thất vọng, có người hy vọng tràn trề, có người mê mang không biết phải làm sao.

Đại khái ngay lúc này, Đường Khê mới có một chút phản ứng về chuyện kết hôn của hai người. Ít nhất trong một năm nữa, cô và Trình Thư Tầm sẽ ở bên nhau, không thể tách rời.

Buổi chiều cô gặp một vị luật sư, là người của Trình gia phái tới. Anh ta cùng Đường Khê nói về những cổ phần mà Lục nữ sĩ hôm trước đưa cô. Cổ phần Nghi Nam, biệt thự ở Kinh Thành, còn có một số trang sức mà Trình gia truyền cho con dâu, một số món đồ cổ.

Đường Khê chỉ cần đặt bút ký tên, nháy mắt liền trở thành phú bà.

“Đây đều là Trình tiên sinh cùng Lục nữ sĩ đã nói rõ, bọn họ còn nhờ tôi nói với cô, có thời gian cô cùng Trình Thư Tầm đi về nhà cũ ngồi một chút, lão tiên sinh cùng lão phu nhân rất muốn được thấy cô.”

Vị luật sư rất khách khí với Đường Khê. Cô nhìn mấy thứ trước mắt, bỗng cảm thấy tự mình bán mình. Còn bán với giá trên trời.

“Tôi, tôi có thể gọi điện cho Trình Thư Tầm một cuộc.”

“Mời cô tự nhiên.”

Trình Thư Tầm đang ở bệnh viện chăm sóc ba vợ.

“Mấy thứ kia em cứ nhận, vốn là của em.” Sớm 6 năm trước nên nhận lấy rồi.

Đường Khê trầm ngâm một lát, “Ba mẹ anh có biết chúng ta vì cái gì kết hôn không? Như vậy không tốt lắm đâu.”

Không có gì không tốt, ba mẹ anh đã sớm biết.

Lục nữ sĩ nói thẳng: Cơ hội như thế mà còn để người chạy, về sau cũng đừng về bên này, cứ ở đó tiếp tục cuộc sống cô độc một mình đi.

“Khương luật sư làm việc rất khó khăn, nếu em không ký Khương luật sư phải đi lại mấy chuyến. Tiền đã đưa tới cửa em còn không lấy, có phải bị ngốc hay không a?”

Đường Khê thật sự muốn đấm chết anh.

Cô cúp điện thoại, sau này ly hôn sẽ đem mấy thứ này trả lại cho anh.

Cô lấy bút ký tên, trên mặt vị luật sư liền xuất hiện nụ cười.

“Thật tốt, cảm ơn đã phối hợp, Trình thái thái.”

Nghe xưng hô này, Đường Khê vẫn không thích ứng được.

“Thuận tiện, báo cho ngài một tiếng, quy củ của Trình gia, mỗi tháng vào ngày mười lăm mọi người sẽ cùng nhau ăn bữa cơm, tháng sau, mong Trình thiếu gia cùng Trình thái thái về Hải Thành một chuyến.

“Tôi đã biết, cảm ơn luật sư Khương.”

—----------------------------------------------------------------------------------

Trong phòng bệnh, Trình Thư Tầm đang cùng ba mẹ Đường nói chuyện. Ba Đường đã tỉnh lại, vẫn còn thở oxy, tinh thần không tốt lắm, nhưng vẫn nghe bọn họ nói chuyện.



Nói Trình Thư Tầm là người thất nghiệp không đúng lắm, rốt cuộc anh cũng là tổng giám đốc Nghi Nam chi nhánh bên này, dù sao không cần đi làm vẫn có lương.

Ba người ở cùng nhau, không khí rất hòa thuận vui vẻ. Lúc Đường Khê kết thúc công việc qua đây, mẹ Đường thấy cô rất kích động.

“Hôm nay kết hôn còn bận rộn như thế.”

“Cũng không bận lắm, còn tốt, ba thấy trong người thế nào rồi?”

“Vẫn tốt.”

Mẹ Đường sờ sờ đầu Đường Khê, trong mắt có chút từ ái, bà cảm thấy mình rất may mắn, chồng ôn tồn lễ độ, tôn trọng mình, cả đời hai người đều êm ấm, con gái ngoan ngoãn nghe lời, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ làm mình lo lắng. Nay đã lớn tuổi, thấy con cái yên bề gia thất, cũng không còn thấy điều gì tiếc nuối.

“Mấy ngày nay, con cùng Thư Tầm đều ở đây, chưa được nghỉ ngơi tốt, buổi tối mẹ sẽ ở đây, các con mau chở về nghỉ ngơi.”

Đường Khê vốn định ở lại, mẹ Đường ngăn lại: “Nghe lời mẹ.”

Đến 8 giờ, hai người trở về tiểu khu Hành Thủy.

Sau khi ba Đường nằm viện, Đường Khê liền đem đồ dọn về bên này để tiện chăm sóc ba mẹ hơn.

Thời điểm chờ thang máy, hai người đồng thời nghĩ đến một vấn đề. Ở lầu trên hay ở lầu dưới. Nếu mẹ Đường biết quan hệ của hai người, nói không chừng sẽ bị tức chết.

Đường Khê rối rắm một hồi, “Em đem đồ dọn xuống lầu, anh ngủ ở phòng chính, em ngủ ở phòng cho khách, không ai làm phiền ai.”

“Cứ như vậy đi.”

Không ai làm phiền ai là việc không có khả năng.

Phòng cho khách không có phòng tắm, cho nên Đường Khê tắm ở phòng tắm bên ngoài, Trình Thư Tầm đang ngồi trong phòng tắm xem TV, âm thanh không lớn không nhỏ, tiếng nước chảy ào ào bên tai lại nghe rõ ràng. Trình Thư Tầm cảm thấy, mình càng ngày càng lưu manh.

Trước đây, hai người cũng thường như vậy a, chính là tắm rửa a. Thời điểm trẻ tuổi, dạng gì cũng đều dám chơi. Trình Thư Tầm càng nghe càng nghĩ đến táo, anh đứng dậy, đi đến tủ lạnh lấy bình nước khoáng.

Trong đầu anh là những hình ảnh không cần thiết, anh đứng trước tủ lạnh ngây ra. Tiếng nước dừng lại, Trình Thư Tầm cũng không phát hiện.

Thời điểm, Đường Khê bước ra, thấy Trình Thư Tầm ánh mắt dạ ra đứng bên kia, trong tay cầm bình nước khoáng lạnh đang tỏa nhiệt, mùa đông lạnh lẽo, anh đứng đó đem nước lạnh dán trên mặt.

“Anh đang làm cái gì?”

Trình Thư Tầm hoàn hồn: “A? Nga, anh có chút nóng.”

Nóng? Đường Khê nhíu mày, bên ngoài còn đang hạ nhiệt đó.

Đường Khê không biết bộ dạng hiện tại của mình đi.

Cô gội đầu, tóc còn ướt được cô quấn thành một viên tròn, có vài sợi rũ xuống, dán ở hai bên má, cô mặc bộ đồ ngủ trong phổ biến nhất có thể, cô đã tẩy trang, mặt không đánh phấn, làn da nõn nà còn ửng lên sau khi tắm. Đôi mắt hạnh lộ ra mê hoặc, muốn bao nhiêu thanh thuần có bấy nhiêu thanh thuần.

“Anh đứng đó làm gì?” Đường Khê đề cao âm lượng, người này hơn nữa đêm còn phát bệnh thần kinh.

Trình Thư Tầm cảm thấy mặt mình càng nóng hơn.

“Máy sấy ở ngăn kéo thứ ba ở tủ bên kia.” Anh nói, rồi chạy vội vào phòng.

Đối với bệnh thần kinh của anh, Đường Khê tập mãi thành thói quen.

Trình Thư Tầm hơn nửa tiếng sau mới bình tĩnh lại.

Trình Thư Tầm: [ Mình cảm thấy bị cậu dạy hư]

Ở quán bar bên này, thời điểm Phương Hán Vũ nhận được tin nhắn có chút mê mang, tên này bị làm sao vậy.

Phương Hán Vũ: [Hôm nay, là ngày vui của cậu, cậu còn ở đây phiền muộn cái gì?]

Trình Thư Tầm: [Táo]

Một chữ, nhưng Phương Hán Vũ biết anh muốn biểu đạt cái gì. Anh đẩy mỹ nữ ra, gửi tin nhắn thoại cho Trình Thư Tầm.

“Mới vậy đã không chịu nổi, về sau sao còn có táo mà ăn, ai, nếu không cậu đem em gái Đường hạ gục, nếu cô ấy tức giận cậu liền quỳ xuống xin lỗi, nếu cô ấy không tức giận, nói không chừng cậu còn có thêm cơ hội.”

Cái chủ ý quỷ quái gì vậy? Trình Thư Tầm thật muốn đi chém người.

“Cậu dữ lại chiêu này cho mình dùng đi.”

Đến, tiếp tục táo đi.

—---------------------------------------------------------------------------------------------

Mình không biết “táo” chỗ này là gì nữa, chắc chắn là đen tối rồi. Có khi nào, anh muốn đem chị tách làm đôi như quả táo khum? Là đem chân chị tách ra đó. Mọi người hiểu ý mình mà đúng không, ỏoo mình thấy mình đen quá đi.