Chương 24: Lãnh Chứng

Đường Khê cũng Sầm Hoan ra nước ngoài tham dự sự kiện thời trang.

Trước đó đã ký hợp đồng với 《Galaxy》, nửa tháng sau chính thức quay chụp.

《 Trầm Tương truyện 》 cũng đã đóng máy, hiệu quả tuyên truyền cũng không tệ lắm, Đường Khê một lòng một dạ đẩy độ hot của Sầm Khê lên, hot search mua cũng không ít, trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều thấy cô ấy trên top tìm kiếm.

Lúc trước mấy bản thảo của sinh viên trường đại học Z viết không tồi, đều được Đường Khê thu mua dưới danh nghĩa Thịnh Đường, tung ra bài viết, marketing tốt, ít nhiều cũng tăng lên thêm chút nhiệt độ.

Hiện tại là thời điểm lạnh nhất, Đường Khê mặc áo măng tô màu lam, hướng lòng bàn tay hà hơi, ở mấy sự kiện thế này, khăn quàng cổ, bao tay gì đó, đều không được mang bên ngoài.

Cô còn đỡ một chút, Sầm Hoàn mặc lễ phục cúp ngực ở trong gió lạnh run bần bật, mắt cũng không mở lên nổi. Sầm Hoan thực sự rất gầy, vì để mặc lễ phục thêm tinh xảo mà phải nhịn cơm trưa để buổi chiều trong eo nhỏ hơn.

“Đi xong chương trình liền mang em đi ăn ngon.” Đường khê thấp giọng cùng Sầm Hoan nói chuyện trong hậu đài.

Sầm Hoan lạnh đến mức không có sức lực để nói chuyện, chỉ gật đầu.

Lăn lộn đến 10 giờ mới kết thúc.

Cô đem áo khoác phủ lên Sầm Hoan, cô ấy nói: “Rốt cuộc cũng trở lại nhân gian.”

Đường Khê cười: “Ngày mai chúng ta sẽ trở về, nhanh chóng sẽ đến tết, cho em nghỉ ngơi mấy ngày.”

Sầm Hoan đều quay chụp xong rồi, quảng cáo gì đó cũng đã xong, nên thả người về ngủ mấy giấc cho tốt.

“Đúng rồi, em cùng người chồng mới cưới thế nào rồi?”

Sầm Hoan bỗng nhiên cười lạnh: “Cái gì như thế nào, hắn ta kết hôn liền đi Anh công tác, hận không thể cách xa em ra.”

Này, thực sự có hơi quá đáng, mặc dù là kết hôn thương mại, tốt xấu gì cũng cho nhau chút mặt mũi.

Đường Khê nghe vậy nhíu mày, cô khuyên: “Như vậy cũng tốt, hắn mặc kệ em, trừ bỏ giấy kết hôn, em cùng trước kia không khác gì, vẫn rất tự do.”

“Kia, thật ra,” Sầm Hoan xoa xoa gương mặt, hỏi: “Người nhà chị không giục kết hôn hay sao, em mới hai tư tuổi đã bị giục cưới, thật hâm mộ chị.”

Đường Khê nghiêng nghiêng đầu, đó là thời điểm cô bị thúc giục cô ấy không thấy.

“Khai thật đi, Đường Đường, chị thích mẫu người như thế nào a, em giới thiệu cho chị mấy người, ân…. Biết chị là nhan khống. Em bên này có quen mấy người rất tuấn tú, hay em gửi ảnh chụp qua cho chị chọn nha?”

Đường Khê bật cười, đẩy nhẹ Sầm Hoan: “Đây đâu phải tuyển phi!”

“Chị còn có thể tuyến, em đây còn không có được cơ hội đó.”

Hai người nói chuyện phiếm đến nữa đêm, sáng sớm hôm sau phải lên máy bay. Mười tiếng bay, Đường Khê mơ mơ màng màng ngủ vài lần, sau đó bị xóc nảy làm tỉnh giấc.

Sầm Hoan dựa đầu vào vai cô ngủ, nhưng Đường Khê luôn cảm thấy bất an.

Máy bay hạ cánh, sân bay có rất nhiều fans ra đón, Đường Khê cùng Sầm Hoan phải nhờ bảo vệ mới ra được bên ngoài.

Sau khi Đường Khê khởi động máy, có mấy chục cuộc gọi nhỡ. Mẹ Đường, thím hai, Chu Giai Hào, còn có Trình Thư Tầm. Đường Khê trong nháy mắt có chút tê dại, bả vai run lên.

Tin nhắn mới nhất là của Trình Thư Tầm gửi tới.

Trình Thư Tầm: [ Chú đột nhiên bị đột quỵ, đang ở bệnh viện Đệ Nhất, đã qua cơn nguy hiểm, đừng lo lắng.]

Đường Khê chỉ một chốc mà mất hết sức lực, tay vịn vào then cửa, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Cô biết ba Đường thân thể không tốt, trước kia có chút bệnh vặt, nhưng trước đó còn tốt không có việc gì. Cô không rảnh lo công việc, một đường chạy như điên đến bệnh viện.

Trong phòng bệnh, ba Đường đang thở oxy, mẹ Đường ngồi bên cạnh, đôi mắt sưng đỏ, họ hàng đều ở bên ngoài. Còn có một ít học trò cũ của ba Đường, ông cả đời đều sống tốt, nếu có chuyện gì mọi người đều thật sự lo lắng.

Đường Khê đi vào trong phòng bệnh, mẹ Đường thấy cô tới, ở trong ngực cô khóc không ngừng.



Đối mặt với sinh, lão, bệnh, tử, mọi người đều sợ hãi.

Hiện tại đã qua cơn nguy hiểm, bác sĩ nói không có vấn đề gì quá lớn, kế tiếp chờ ba Đường tỉnh lại, kiểm tra qua, ở bệnh viện quan sát một thời gian, liền có thể xuất viện.

Nói là, đưa tới kịp thời, bằng không hậu quả rất nghiêm trọng.

Đường Khê an ủi mẹ Đường rồi đi ra ngoài, cùng thím hai và Chu Giai Hào đứng cùng một chỗ, hai người cũng không nhịn được lau nước mắt.

Thím hai nói, ít nhiều cũng nhờ Trình Thư Tầm.

“Mẹ con ra ngoài mua đồ ăn, ba con ở nhà một mình, bỗng nhiên phát bệnh, may mà tiểu Trình lên đưa rượu, hôm nay nếu không có cậu ấy, ba con liền…..”

“Cậu ấy đưa ba con đến bệnh viện, mọi chuyện đều xử lý tốt, bận trước bận sau một hồi, cũng không biết đi đâu rồi.”

Mắt thím hai hồng hồng, nắm tay Đường Khê.

“Tuy là lúc này không nên nói, nhưng Đường Đường con ngẫm lại xem, lần này không có tiểu Trình không biết xảy ra chuyện gì đâu, con bận công việc, mẹ con cũng phải đến trường, thân thể ba con lại không tốt, có người chiếu cố vẫn là tốt hơn.”

“Thời điểm chạy tới, mọi người đều bị doạ, may mà có tiểu Trình trấn an, thím nói thật, thằng bé không tồi.”

Hoạn nạn mới thấy chân tình, loại thời điểm này là lúc để khảo nghiệm nhân cách, tuy có thể cứu người, nhưng chưa chắc đã làm tốt như Trình Thư Tầm.

Đường Khê xoa xoa nước mắt, hít một hơi, nói: “Con biết rồi, thím hai.”

Ngày đó cô vẫn không tìm thấy Trình Thư Tầm, gọi điện thoại mới biết anh có việc gấp trở về Hải Thành.

“Hôm nay, thật cảm ơn anh.”

“Hẳn là,”

Cô rất quan tâm đến ba mẹ mình, nếu có chuyện gì xảy ra, cô sẽ thương tâm đến chết mất.

Đường Khê xin nghỉ vài ngày, vẫn luôn ở bệnh viện, Diệp Khuynh Nghiên cùng Tống Kỳ có ghé qua hỏi thăm, Sầm Hoan cũng muốn tới, nhưng gần đây cô ấy đang nổi tiếng, nếu chụp được thì không tốt lắm.

Nhìn ba Đường nằm trên giường bệnh, Đường Khê chính là từng đợt chua xót. Khi còn nhỏ, cô rất sùng bái ba mình, bụng có thi thư, lại khiêm tốn, làm những công việc nghiên cứu, đối đãi với ai cũng khách khí. Trước đây, ba cô cầm tay tự dạy cô viết, lúc rảnh sẽ đưa cô ra ngoài chơi. Rõ ràng khi đó, ông ấy còn trẻ, tóc vẫn chưa bạc như bây giờ.

Có lẽ do thương tâm quá độ, mà mẹ Đường hình như già đi rất nhiều.

“Mẹ chuẩn bị xin trường cho về hưu sớm, thân thể ba con không tốt, không thể thiếu người chăm sóc.”

Cha mẹ cùng nhau đi qua hoạn nạn hơn nửa đời người, không thể nói tình yêu sâu đậm, nhưng bọn họ đã sớm xem người kia thành sinh mệnh của mình, làm bạn với nhau vài thập niên, nếu đối phương ra đi, với người con lại chính là đả kích.

Buổi chiều bác sĩ lại đến, nói với Đường Khê.

“Bệnh nhân đã lớn tuổi, lại bị đột quỵ, đối với cơ thể tổn hại rất nhiều, hiện tại để xem tình trạng khôi phục, nếu tâm tình tốt, điều trị thỏa đáng thì có thể sống tiếp thêm mười năm không chừng, nhưng nếu kết quả ngược lại thì nhiều nhất chỉ một năm.”

Ba Đường năm nay 59 tuổi, tốt nhất ông chỉ sống không quá 70.

Đường Khê thấy bước chân có chút nhẹ, đỡ tường đi về phòng bệnh.

Sinh, lão, bệnh, tử, cô không thể chống lại.

Nguyên bản cho rằng, Trình Thư Tầm ở Hải Thành nghỉ ngơi một thời gian, không ngờ mới ba ngày anh đã quay lại bệnh viện.

“Thầy của anh ba ở phương diện này rất có tiếng, anh mời ông ấy qua đây nhìn thử chú, không chừng sẽ tốt lên.”

Gia cảnh nhà Trình Thư Tầm vẫn rất phức tạp, anh cả là thương nhân, anh ba là bác sĩ, em gái là luật sư, em trai là quân nhân, loại thời điểm này lại có tác dụng.

“Anh trở về chính vì việc này?” Nói Đường Khê không cảm động là giả, loại sự việc này gác trên vai ai đều là rất mệt mỏi.



“Chủ nhiệm Diệp bận vài ca phẫu thuật, bằng không, ngày hôm đó đã có thể mời tới.” Trình Thư Tầm cố gắng giải tỏa bầu không khí, anh nhướng mày, nói: “Cũng không có gì, nếu là người khác, anh cũng sẽ giúp đỡ như vậy.”

“Cảm ơn.” Đường Khê từ đáy lòng nói ra.

Từ lúc gặp lại đến nay, anh xác thực đã giúp cô rất nhiều.

Chủ nhiệm Diệp khám qua cho ba Đường, thẳng thắng nói: “Tình huống có chút phức tạp, bất quả còn có thể làm phẫu thuật.”

“Có nguy hiểm không?” Mẹ Đường vội hỏi.

Diệp chủ nhiệm ôn hòa trả lời: “Yên tâm đi, tôi có thể nắm chắc.”

Ông ấy ở phương diện này rất có tiếng, nói như vậy mọi người đều yên tâm.

Thân thích của nhà Đường Khê đối với Trình Thư Tầm cùng chủ nhiệm Diệp đều vô cùng cảm kích, bọn họ bình thường đều làm việc văn hóa, ngày thường có thể xuất khẩu thành thơ, hiện tại nói chuyện lộn xộn, nhao nhao cảm ơn.

Bọn họ thật kích động, cũng rất cao hứng.

Đường gia thân thích nhiều, chỉ cần ở Kinh Thành mọi người đều tới thăm, sợ gây mất trật tự ở bệnh viện, phần lớn mọi người ghé thăm sau đó liền về, nói khi nào phẫu thuật xong sẽ quay lại.

Đường Khê tiếp đón mọi người thỏa đáng, trả lời mọi vấn đề mà họ hỏi, vẫn luôn tiếp họ hàng đến buổi tối.

“Kỳ thật, anh rất hâm mộ nhà em.” Trình Thư Tầm ngồi bên Đường Khê.

“Nhà của anh, thân thích không ít, nhưng chính là không như vậy,” Anh cố tìm từ ngữ thích hợp để miêu tả, nhưng không nghĩ ra, “Em hiểu ý anh chứ.”

Hiểu.

Trình gia nhiều người, nhưng quan hệ rất lạnh nhạt, nói cách khác, nếu hôm nay Trình tiên sinh cũng giống ba Đường nằm đây, những người đó cũng tới xem, nhưng là tới xem khi nào ông chết để đoạt tài sản.

Chung quy, Đường Khê so với anh, hạnh phúc hơn rất nhiều.

Ngày làm phẫu thuật, mẹ Đường, Đường Khê, chú thím hai, Chu Giai Hào, Trình Thư Tầm đều có mặt.

Chu Giai Hào ngồi bên cạnh mẹ Đường, Đường Khê cùng Trình Thư Tầm dựa lưng vào tường chờ đợi.

Thời gian qua rất lâu, nhưng cửa cũng không mở ra.

Từng ấy thời gian thì trong đầu Đường Khê hiện lên từng ấy hình ảnh, ôn nhu mỉm cười, kỳ quái, cái gì đều có.

Thím hai nói rất đúng, ba mẹ cô đều đã già, thân thể không tốt, cô công việc bận rộn, căn bản không có thời gian chăm sóc bọn họ.

Ba mẹ muốn thấy cô thành gia lập thất, muốn có người sau này thay họ chăm sóc cô. Một năm nay, đây là câu mà ba mẹ cô nói nhiều nhất, cũng là sự kiện họ mong đợi nhất.

Hôn nhân đối với cô mà nói, có quan trọng hay không cô cũng không rõ ràng.

Di động lại vang lên, Đường Khê nhìn, là Hà Dương.

Hà Dương: [Tôi vẫn luôn chờ em.]

Đến bây giờ vẫn chưa chết tâm. Đường Khê nhéo lòng bàn tay, giương mắt nhìn lên trần, cô thật sự không có tâm trạng đi ứng phó hắn ta.

Đường Khê: [Thật ngại quá, tôi đã kết hôn.]

Sau đó dứt khoát xóa bạn tốt, kéo người vào danh sách đen.

“Trình Thư Tầm.” Cô nghiêng đầu, nhìn nam nhân bên cạnh, kêu một tiếng.

“Làm sao vậy?’’

“Chờ khi ba em phẫu thuật xong, hai chúng ta liền đi lãnh chứng đi.”