Chương 16: Ôm Một Cái (1)

Nhìn gương mặt quen thuộc kia, cô tức đến nghiến răng nghiến lợi, Đường Khê thật sự rất hoài nghi. Mẹ cô dùng nhiều từ ngữ để miêu tả anh như vậy, trừ bỏ ngoại hình thì có điểm nào phù hợp.

Cô nhìn chằm chằm Trình Thư Tầm thật lâu, cũng không mở miệng nói chuyện, cứ như vậy nhìn anh như muốn nhìn ra chân tướng của sự thật.

Trình Thư Tầm vốn dĩ đã chột dạ, Đường Khê cứ nhìn chầm chầm như vậy, chỉ dám yên lặng uống trà, trước hết địch không động ta không động.

“Trà uống ngon sao?” Rốt cuộc Đường Khê mở miệng nói trước, bình bình đạm đạm hỏi một câu.

“A?” Trình Thư Tầm đem trà uống hết, nghiêm túc trả lời: “Uống ngon.”

“Ngon thì uống nhiều một chút, uống xong rồi chúng ta lại tính sổ.”

Cô càng bình tĩnh không gợn sóng, Trình Thư Tầm càng sợ hãi.

Anh vẫn là đem chén trà buông xuống, “Cái kia, anh có thể giải thích.”

“Vậy anh giải thích đi.”

Yết hầu như bị cái gì chặn lại, Trình Thư Tầm trong đầu đã lấy được vô số cớ, nhưng một câu cũng không thốt ra được.

“Phương Hán Vũ nói em đi xem mắt cho nên anh liền tới.” Vẫn là khai báo đúng sự thật là tốt nhất.

Lại là Phương Hán Vũ, Đường Khê nhíu chặt mày, tên gia hỏa này mấy chục năm như một, vẫn cứ nhiều chuyện.

“Anh ấy làm sao biết được?”

Trình Thư Tầm lắc đầu.

“Vậy anh lại như thế nào chạy đến chỗ thím hai còn có mẹ em?” Đây mới là điều Đường Khê muốn biết nhất, anh chạy đến chỗ nào mà lại quen biết được họ hàng của cô.

Trình Thư Tầm thấp giọng trả lời: “Kia không phải là, hai ta trước đây từng là hàng xóm sao?”

Đường Khê không quên, nhưng cô cũng không có khả năng nghĩ theo hướng này.

Lúc ấy sống ở lầu trên lầu dưới, hai nhà bọn họ cũng không gặp qua mấy lần, cho dù mẹ cô ấn tượng Trình Thư Tầm nhưng cũng không đến mức nói cho cô đi xem mắt.

Trừ phị, bọn họ có quan hệ gần hơn.

Đường Khê hít sâu một hơi, rặn ra nụ cười, “Anh không cần nói với em là anh tới khu Hành Thủy để sống.”

Hành thủy chính là tiểu khu ba mẹ cô đang ở.

Căn hộ kia vẫn luôn lưu trữ, tuy nói ông bà của Trình Thư Tầm đều quay về Hải Thành, nhưng nhà bọn họ bất động sản nhiều, liền để căn hộ kia ở đó, sau khi Trình Thư Tầm quay lại Kinh Thành phát triển, vì để tiện lợi làm việc nên mua phòng ở Tinh Hoa, bên này vẫn luôn để trống.

Trình Thư Tầm còn tưởng có thể kéo một hồi, nào biết Đường Khê đoán ra nhanh như vậy.

Anh rụt cổ lại, nói: “Kia, phòng để không cũng không tốt.”

Ngươi nghĩ đó là phòng sao?!



“Trình Thư Tầm.” Đường Khê tàn nhẫn đập bàn, bánh dâu tây cũng bị cô làm rớt.

“Anh có phải hay không muốn chết a! Anh dọn về đó ở làm gì! Ba mẹ biết được em trộm kết hôn lại ly hôn muốn đem em đi chém, em liền đem anh chém trước!”

Cô rất ít khi bộc lộ cơn giận dữ ra ngoài, cố tình mỗi lần đều là vì Trình Thư Tầm

“Đừng giận mà.” Trình Thư Tầm chụp bả vai của cô.

“Bỏ tay ra!” Đường Khê thật sự muốn đánh chết anh, mỗi lần gặp anh đều không có chuyện gì tốt.

“Em mặc kệ anh sống ở đâu, nếu anh dám trước mặt ba mẹ em nhiều lời, em liền,” Đường Khê mắt hạnh trừng to, nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, cô giống như thật sự không có gì để uy hϊếp Trình Thư Tầm.

“Em liền kéo anh vào danh sách đen.”

—----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đường Khê cùng Chu Giai hào bị gọi về nhà ăn cơm, khó có được một hôm ba Đường tâm trạng tốt xuống bếp nấu ăn, bữa tối liền được chuẩn bị rất phong phú. Thậm chí còn khui chai rượu vang đỏ.

“Hôm nay tâm trạng của ba sao tốt như vậy?” Đường Khê hỏi mẹ Đường

“Hôm nay ông ấy cùng người ta chơi cờ, thắng vài ván, lại cùng người ta nói chuyện rất cao hứng, tâm tình liền tốt thôi.”

Thân thể ba Đường không tốt lắm, ngày thường giải trí bằng việc đọc sách, cùng mấy người bạn đánh cờ, bất quá ông lại chơi cờ dở, đánh với ông cũng không thú vị.

Nghe xong lời này Đường Khê cảm thấy kinh ngạc, “Theo ba đánh cờ, lại còn thua ba?”

Mẹ Đường kéo cô ngồi xuống, trên mặt cũng mang theo ý cười. Trên bàn cơm, Chu Giai Hào vẫn đang nói chuyện.

Qua vài tháng, cô nàng cũng thoát được bóng ma của thất tính, lại vui vẻ chơi đùa như cũ, ăn không ngồi rồi.

Mới đầu Chu Việt còn nghĩ đến việc tìm việc cho cô nàng, thấy cô nàng cũng không hứng thú liền từ bỏ, mỗi tháng còn cho Chu Giai Hào thêm hai vạn tiền sinh hoạt.

Miệng của Chu Giai Hào rất ngọt, có thể đem ba mẹ Đường trên bàn ăn cười to, không khí thật không tồi.

Mẹ Đường thấy Đường Khê vẫn cúi đầu ăn cơm, liền hỏi cô:

“Con cùng tiểu Trình gặp mặt thấy thế nào?”

Chu Giai Hào vui sướиɠ khi người khác gặp họa, cô nàng cùng Đường Khê rất thân cận nên cũng biết chuyện này.

Động tác gắp đồ ăn của Đường Khê tạm dừng, cô nhấp môi, chỉ có thể nói: “Cũng được.”

“Cũng được là ý tứ gì? Con đối với cậu ấy cảm giác như thế nào, buổi chiều ba cùng Thư Tầm chơi cờ, cậu ấy chính là thích con……”

Ba Đường bên này vẫn nói, đối diện bên này Đường Khê cùng Chu Giai Hào đồng thời sửng sốt.

Đường Khê: Người chơi cờ so với ba cô còn dở hơn là Trình Thư Tầm?

Chu Giai Hào: Người cùng chị cô đi xem mắt là Trình Thư Tầm?

Thế giới này thật lộn xộn.



“Mẹ thấy cậu ấy khá tốt, giống như là ảnh đế đi, Đường Đường con hẳn là cũng biết cậu ấy, là người cùng giới, có nhiều đề tài, hơn nữa mẹ nghe nói cậu ấy đã rút lui, kia cũng khá tốt, con bận công việc như vậy, cậu ấy có thể chiếu cố con, Đường Đường con thấy thế nào, Đường Đường?” mẹ Đường kêu cô mấy tiếng.

Đường Khê thật sự không biết nên trả lời thế nào.

Con cảm thấy anh ấy không tốt? sao có thể chứ.

Hai vị trưởng bối đối với Trình Thư Tầm hiển nhiên là hài lòng, còn thay anh nói một ra rất nhiều ưu điểm.

“Hơn nữa cậu ấy lại chung tòa nhà với chúng ta, nếu tính kết hôn cũng không cần phải ở xa.”

“Hơn nữa cậu ấy còn mỗi ngày có thể chơi cờ với ba, người trẻ tuổi điềm tĩnh như vậy cũng rất khó kiếm.”

“Nếu không có thời gian liền gọi tiểu Trình tới đây ăn bữa cơm đi.”

“...................”

Đường Khê cùng Chu Giai Hào biểu tình quái dị.

Như thế nào sự tình liền phát triển dạng này.

Chu Giai Hào mặt đầy khó hiểu, cô nàng kéo tay áo Đường Khê, điên cuồng dùng mắt ra hiệu.

Chu Giai Hào: Rốt cuộc là tình huống gì a?!!!

Đường Khê: Chị nào biết……….

Trên bàn cơm chỉ còn hai vị trưởng bối nói, đồ ăn hôm nay có ngon đi nữa Đường Khê cũng cảm thấy mình như đang nhai sáp.

Sau khi ăn xong, hai người cùng chạy vào phòng, khóa cửa lại.

Chu Giai Hào đang kích động nhưng không thể không hạ giọng: “ Hai người đang làm gì? Như thế nào lại đi xem mắt, vợ chồng ly hôn đi xem mắt, hai người có lầm không a?’’

Đương Khê một tay xoa eo, cũng không hiểu ra sao: “Chị nào biết anh ấy dọn về tòa nhà, hôm nay cư nhiên còn cùng ba chị đánh cờ, chị là bị người khác an bài, rõ ràng là chị cũng không biết được không?”

“Không phải mấy tháng không trợ công hai người liền phát triển trở thành………….” Chu Giai Hào sốt ruột, nói chuyện không thèm để ý, muốn thu hồi lại là không có khả năng, cô nàng dùng tay che miệng mình.

Đường Khê liếc xéo cô nàng: “Đừng che, chị đã sớm biết.”

“Chị làm sao biết được?”

“Hiện tại không phải thời điểm nói cái này.”

Đường Khê ở trong phòng đi qua đi lại, lại không nghĩ ra biện pháp gì, Trình Thư Tầm thật sự muốn tìm đến cửa!

Cô đang bên trong suy nghĩ, bên ngoài phòng khách có động tĩnh.

Chu Giai Hào chạy ra mở cửa.

“Tiểu Trình, sao cháu lại tới đây?”