Chương 14: Rút Khỏi Giới Giải Trí

Khi những bài viết được đăng tải, mấy minh tinh có quan hệ tốt với Sầm Hoan nhiệt tình tương tác khiến cho những bài viết ấy nhanh chóng hot lên, Sầm Hoan vốn dĩ nhân khí đã cao, những bài viết đó lại viết không tồi, thậm chí có thể nói là rất tốt, câu chữ không quá phóng đại, làn sóng này giúp cô ấy kéo thêm không ít người qua đường trở thành fans mình.

Đường Khê kêu trợ lý đem mấy buổi phỏng vấn, mấy lời khen của các đạo diễn từ khi Sầm Hoan mới ra mắt cho đến nay làm thành đoạn video, đăng lên, đẩy nhiệt thêm cho cô ấy.

Sầm Hoan từ trước đến nay đều đi theo con đường lưu lượng, lần này nhận được vai nữ chính của bộ 《 Trầm Tương truyện 》, đây là bộ phim chính kịch có thể giúp cô ấy suy xét về chuyển đổi hình tượng.

Đường Khê bỏ ra nửa tháng để giải quyết những tổn thất mà Nhiễm Chứa Tịch và Tạ Tống sau khi bỏ đi.

“Nói đạo lý a, tuy rằng chị nỗ lực giúp em kéo tài nguyên, nhưng mà Đường Đường, cơ thể gầy yếu của em không thể lăn lộn nổi, hiện tại mỗi ngày em đều làm mười sáu tiếng, chị đây là bóc lột sức lao động.” Sầm Hoan mệt mỏi kêu ca.

Đường Khê liếc nhìn Sầm Hoan một cái, đạm mạc nói: “Trước kia chị giúp em tìm vai diễn, hiện tại em lại ngại diễn mệt, em là đại gia a sao mà khó hầu hạ như vậy, phiền em lại đây một chút nhìn quầng thâm trên mắt chị rồi than vãn tiếp được không?”

Mỗi ngày cô chỉ ngủ ba tiếng cô còn chưa nói a.

Đường Khê muốn làm việc không muốn sinh khí, Sầm Hoan nằm dài trên ghế, lấy lại tinh thần, nói: “Diệp tổng tìm đâu ra một cánh tay đắc lực như chị chứ.” Khoảng thời gian trước cô ấy có thấy hình hai người trên mạng, mọi người đẩy thuyền CP, nhưng nội bộ nhân viên Thịnh Đường đều biết bọn họ không có quan hệ gì.

Sầm Hoan còn tưởng Đường Khê sẽ nói chuyện với mình, nhưng Đường Khê đang cúi đầu nhìn di động, lòng mày từ từ nhíu chặt, môi khẽ nhếch, cuối cùng mím lại.

Sầm Hoan cảm thấy Đường Khê đây là chuẩn bị mắng người.

Gần đúng như vậy.

Trình Thư Tầm dựa trên nguyên tắc không nói quá nhiều để khỏi bị Đường Khê kéo vào danh sách đen. Trong khoảng thời gian này, đều là quy quy củ củ nhắn chào buổi sáng, chúc ngủ ngon liền thôi. Nhưng là liên tiếp nửa tháng, Đường Khê vẫn chưa trả lời, lòng Trình Thư Tầm như lửa đốt, hôm nay không nhịn được, bàn tay nhỏ gây ra tội, đi nhắn tin oanh tạc Đường Khê.

Trình Thư Tầm: [ Hôm nay có thể cùng anh ăn cơm được không? ]

Trình Thư Tầm: [ Đã hai tiếng rồi, em thấy tin của anh không? ]

Trình Thư Tầm: [ Nếu bận quá thì ngày mai cũng được. ]

Trình Thư Tầm: [ Nếu không em chọn thời gian đi? ]

Trình Thư Tầm: [ Em có đọc tin không? ]

Sau đó là liên tiếp những gói biểu cảm.

Đường Khê nhớ rõ, lúc thời điểm hai người ở bên nhau, anh là không dùng những thứ này, thường là cô dùng nhiều hơn. Hôm nay anh gửi những gói biểu cảm đó, đều là Đường Khê đã dùng qua. Cũng không biết làm thế nào anh tìm đầy đủ như vậy.

Người đại diện cần nắm tin tức kịp thời, cho nên Đường Khê không bao giờ tắt thông báo,thời điểm tin nhắn tới, điện thoại cô bị chấn động, cô bị Trình Thư Tầm làm phiền

Đường Khê: [ Rất bận, không rảnh ]

Trình Thư Tầm lập tức trả lời.

Trình Thư Tầm: [ Vậy em làm việc đi ]

Trình Thư Tầm: [ Kia, anh có thể tới đón em tan tầm không? ]

Anh cảm thấy sao.

Nếu có búa bên cạnh, Đường Khê nhất định sẽ lấy nó đạp đầu Trình Thư Tầm xem bên trong chứa thứ gì, anh còn nhớ rõ mình là nhân vật công chúng không vậy.

Đường Khê trước tiếp đem điện thoại tắt đi, cô lười quản đến anh.

Không bao lâu sau, Sầm Hoan bỗng nhiên kinh hô: “Xem weibo xem weibo, mau xem mau xem!!!”

“Làm sao vậy?” Đường Khê tò mò hỏi.

Điện thoại bùm bùm nhảy ra tin nhắn

Chu Giai Hào: [ Ngọa tào ngọa tào em có phải hay không mù! ]

Chu Giai Hào: [ Trình Thư Tầm chính thức tuyên bố rời vòng giải trí!! ]

Trình Thư Tầm, rút khỏi giới giải trí.

Trong phạm vi tầm mắt của Đường Khê, trong đầu, chỉ còn mấy chữ này.

Rút khỏi giới giải trí là cái gì, cô lại rất rõ ràng bất quá.

Những năm qua tích góp nhân khí, fans, anh không còn xuất hiện trước mắt công chúng, mọi người sẽ dần dần quên anh, đối với người từng hưởng qua muôn vạn chú ý, hào quang muôn trượng mà nói, đây là một sự kiện phi thường đáng sợ.

Giới giải trí to như vậy, nguyên nhân nghệ sĩ rời khỏi có rất nhiều, xuất phát từ nhu cầu, những minh tinh ít tham gia hoạt động, hoặc bị phong sát, tất cả đều có, chỉ công khai tuyên bố rút khỏi giới giải trí, không có mấy người có dũng khí làm việc này.

Mắt Đường Khê nhấp nháy, khớp xương cứng đờ, ngón tay vẫn duy trì trạng thái ấn vào bài viết.

Ngũ quan tạp trần, cô quá hiểu về quá khứ huy hoàng của anh, cùng anh đi qua đoạn thời gian khó khăn kia, anh trở lại đỉnh cao lần nữa, lại ở đỉnh hạ màn.

Rốt cuộc, cô cũng nhấn dô giao diện weibo

# Trình Thư Tầm rời vòng giải trí # là hot search đứng đầu bảng.



Thời gian tuyên bố weibo là 10:26, chỉ mới có ba phút.

Trình Thư Tầm đăng bức ảnh bóng dáng anh mờ hồ bên bờ biển, Đường Khê có chút ấn tượng, thời điểm bọn họ vừa kết hôn, Trình Thư Tầm dẫn cô đi ra ngoài chơi, bên bờ biển xanh thẳm, mặt trời ngả về tây, ánh chiều ta bao quanh cơ thể anh, đem cả người anh mạ lên một tầng ánh sáng, Đường Khê đứng cách đó không xa đã chụp bức ảnh này.

Cũng không biết anh lưu nó khi nào.

Dòng trạng thái của anh thực ngắn gọn.

@ Trình Thư Tầm: Đã rời khỏi vòng giải trí, đừng quá nhớ mong.

Những tin tức thanh minh đều là do công ty cùng Tần Khi phát, anh cũng không trả lời bất cứ bình luận nào. Mọi người đều suy đoán nguyên nhân, nhưng giống như anh cái gì cũng không để bụng, cái gì cũng không mang đi, liền như vậy rời đi.

—--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trình Thư Tầm tình cảm mãnh liệt viết dòng trạng thái, phát xong trực tiếp tắt điện thoại, thế giới nháy mắt liền thanh tịnh.

Cũng may bên này Tần Khi đã sớm chuẩn bị tốt, cũng không đến mức gây ra hỗn độn.

Trình Thư Tầm vốn tính toán ngủ một giấc nhưng không tài nào ngủ được, liền đứng dậy túm lấy chìa khóa lái xe đến thẳng quán bar của Phương Hán Vũ.

Phương Hán Vũ là ông chủ không tồi, mở cho mình một đường đi riêng, Trình Thư Tầm liền từ chỗ kia đi vào.

Trên ghế lô, Phương Hán Vũ đang cùng một đám em gái chơi đùa, khóa mắt thấy Trình Thư Tầm, đang ngợp trong vàng son sống mơ mơ màng khí thế này nháy mắt liền thu lại phân nữa.

“Được rồi, hôm nay chơi đến đây thôi, anh còn có việc, lần tới lại tìm các em chơi.”

Phương Hán Vũ tìm trong góc áo vest, tùy ý đắp trên vai, thuận tay cài lại nút áo sơ mi kín lại.

Anh ta lắc lư đi tới, Trình Thư Tầm liếc nhìn, ngữ khí chế nhạo: “Cậu sao có thể mỗi ngày đều giống như tú bà vậy?”

“Đừng có mà đánh rắm, có thể hay không nói chuyện bình thường?” Phương Hán Vũ làm bộ đá chân anh.

Phương Hán Vũ dẫn Trình Thư Tầm lên văn phòng của mình. Vừa vào cửa liền hướng sofa mà thẩy cả người qua, nâng mí mắt lên nhìn Trình Thư Tầm, một lúc lâu mới nói: “Trâu bò vẫn là cậu trâu bò nhất.”

Mới trở lại giới giải trí, nhân khí ngày một lên cao, ở thời điểm nổi tiếng nhất vì tình yêu mà rời khỏi giới.

Trình Thư Tầm tháo khẩu trang xuống, gương mặt tuấn tú lộ ra, lại mang theo hai ba phần thản nhiên, “Đã sớm nghĩ tới rời khỏi giới chỉ là hôm nay hạ quyết tâm mà thôi”

Rốt cuộc anh cùng Hoa San đã sớm giải ước. Năm nay anh cũng đã ở trong vòng này mười hai năm, cũng coi như là hoàn toàn đủ rồi.

“Em gái Đường hẳn là cũng thấy đi, cô ấy không hỏi cậu cái gì?”

“Mình tắt di động rồi.”

Thật giỏi, Phương Hán Vũ hạ mi, nói: “Tớ và cậu đánh cuộc một chút? Đoán xem em gái Đường có hay không gọi mình hỏi về cậu.”

“Không đánh cuộc.”

“Dứt khoát như vậy?” Phương Hán Vũ ngạc nhiên.

Bởi vì chính anh cũng không có bao nhiêu xác định.

Trình Thư Tầm ôm trong ngực cái gối ôm, “Mình đến đây để yên tĩnh, cậu đừng có làm phiền.”

Phương Hán Vũ: “..........”

Tới quán bar đòi thanh tĩnh, tám phần có ý xấu.

“Nếu cậu thắng mình nói cho cậu một sự kiện đặc biệt quan trọng có liên quan đến em gái Đường.” Phương Hán Vũ bắt đầu dụ hoặc

“Có bao nhiêu quan trọng?”

“Chuyện này quyết định sau này cậu là chính phòng hay tiểu tam.”

Trình Thư Tầm thiếu chút nữa cho Phương Hán Vũ một đấm, ánh mắt anh lạnh dần. Phương Hán Vũ lạnh cả người, “Cậu có đánh cuộc hay không?”

“Cô ấy sẽ.” Trình Thư Tầm thật mau trả lời. Anh căn bản là không xác định được, chính là cho mình điểm an ủi mà thôi.

“Mình liền cá không gọi.” Phương Hán Vũ mừng ra mặt, giây tiếp theo di động anh ta vang lên.

Trên màn hình hiển thị tên Đường Khê.

Đây là hai vợ chồng nhà này hợp nhau ăn hϊếp anh ta đi.

Phương Hán Vũ cắn chặt răng, liếc nhìn Trình Thư Tầm: “Đừng nhìn, nhìn nữa tròng mắt sẽ rớt ra, là vợ trước của cậu gọi, được rồi chứ?”

Trình Thư Tầm: Một ngày đó vợ trước sẽ biến thành vợ.

Điện thoại được kết nối, Phương Hán Vũ mở loa ngoài.

“Trình Thư Tầm đang ở bên cạnh anh sao?”



“Ở đâu.”

“Anh đem điện thoại cho anh ấy, tắt loa ngoài.”

“..................”

Cũng không cần hiểu tác phong của bọn họ như vậy chứ.

Trình Thư Tầm nhận điện thoại, thanh âm bên kia nhạt nhẽo truyền đến tai anh.

“Vì cái gì rút khỏi?”

“Vốn dĩ mấy năm nay cũng đã ở ẩn, hiện tại không nghĩ đóng phim, liền rút lui a.”

Phương Hán Vũ cười nhạt một tiếng, chọc Trình Thư Tầm xem thường.

Bên kia trầm mặc thật lâu, Trình Thư Tầm hơi nhíu mày, đem điện thoại nhìn lại, cô vẫn chưa cúp điện thoại.

“Uy?”

Đường Khê đã sớm xây dựng tâm lý, cô hít thật sâu, mắt rũ xuống, đứng sát cửa sổ, ánh sáng chói chang ngoài kia chiếu lên trên kệ sách.

Thanh âm cô thực nhẹ, như trước đây, thật ôn nhu.

“Em chỉ hỏi anh một lần, hy vọng anh trả lời thật câu hỏi của em.”

“Anh rút lui, rốt cuộc có phải vì em hay không?”

Đương nhiên là.

Bởi vì anh là minh tinh, xuất hiện sẽ mang đến những chú ý không cần thiết cho em.

Bởi vì anh là minh tinh, anh và em ở bên nhau sẽ thực khó khăn.

Bởi vì anh là minh tinh, anh không thể tùy theo ý của mình, không thể dễ dàng đi bên cạnh em.

Cho nên anh rút lui.

Có rất nhiều lý do, Trình Thư Tầm lại cảm thấy mở miệng đều thừa. Cho nên anh chỉ trả lời một câu khẳng định. Nói năng rất có khí phách.

“Đúng vậy.’’

Lại là rất lâu bên kia không đáp lại.

Trình Thư Tầm đã chuẩn bị nói giỡn để an ủi cô, để cô không quá có gánh nặng về tâm lý, hoặc là nói chút lời tình cảm, để cho cô tốt hơn một chút.

“Anh……….”

“Anh có phải hay không có bệnh a?!”

“Còn vì em rút lui, lời này có quỷ mới tin! Đừng tưởng rằng làm như vậy em sẽ cảm kích, anh có hay không cũng không liên quan đến anh, em thật sự đặc biệt chán ghét anh, trên thế giới này em ghét nhất chính là anh!”

Đường Khê mắng xong, vẫn chưa hết bực, cô trực tiếp tìm wechat của Trình Thư Tầm kéo vào danh sách đen, đem điện thoại đặt thật mạnh trên bàn. Ngực cô phập phồng không ngừng, hơi thở hỗn loạn, cực kỳ bực bội mà xoa hai bên tóc.

Văn phòng của cô cách âm khá tốt, bên ngoài cũng chỉ loáng thoáng nghe cô cao giọng nói gì đó, nhưng có thể ý thức được, lão đại của bọn họ đang phát hỏa.

Trình Thư Tầm không hiểu sao mình bị mắng.

Phản ứng này là như thế nào?

Anh nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một khả năng, là cô thẹn quá hóa giận.

Đây là gián tiếp minh chứng rằng cô vẫn rất để ý đến anh.

Ít nhất không phải không có tình cảm.

Nhận được điện thoại này, tâm tình Trình Thư Tầm phi thường nhảy nhót, anh cười cười với Phương Hán Vũ.

“Cha của cậu thắng, nói đi, cậu muốn nói chuyện gì của cô ấy cho cha nghe?”

Cho ngươi cao hứng.

Phương Hán Vũ cười lạnh, đứng dậy, vỗ vỗ vai Trình Thư Tầm.

“Cũng không có gì, chính là……”

“Vợ trước của cậu đang đi xem mắt.”

Trình Thư Tầm trên mặt đang tràn đầy ý cười nhìn hình ảnh, sau đó nụ cười hoàn toàn tiêu tán.

“Không cần khách khí với mình như vậy, cha.”