Chương 40: Thiếu nữ váy đỏ

Đó là một thiếu nữ xinh xắn tóc dài, thấp hơn so với Ngũ Cửu một chút.

Chỉ là Bạch Vụ không nhìn thấy mặt của thiếu nữ.

"Tại sao những người không có mọc vảy không xứng có bạn gái?" Thiếu nữ hỏi một vấn đề kỳ quái, giọng nói của nàng rất thanh tịnh, hoàn toàn bất đồng so với Lợi Á.

Lợi Á sau khi hoá thành Ác Đọa, giọng nói giống như tiếng kim loại gỉ cọ xát. Mà thiếu nữ mặc váy đỏ, chỉ có thể nhìn từ trong khóe mắt của Bạch Vụ...gần như giống hệt người bình thường.

Bạch Vụ nhíu mày...

Không ngờ những gì mình nói ở trong ký ức của các Ác Đọa khác trước đây, nàng đều nghe được?

Đây chính là cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư - đại Boss trong toàn bộ bệnh viện tâm thần số 9.

Nhưng Bạch Vụ giống như là gặp ác mộng vậy, bất kể như thế nào, cũng không thể rời khỏi ký ức, cũng không có cách nào ngoẹo cổ, liếc nhìn nàng một cách rõ ràng.

"Chỉ là bịa ra, ta chẳng qua là cảm thấy, nó không cần phải bởi vì mọc vảy mà cảm thấy khủng hoảng khổ sở."

Nếu như Ác Đọa có được bề ngoài của con người, cũng nắm giữ lý trí của con người, như vậy Ác Đọa có được coi như là Ác Đọa không?

Chẳng biết tại sao, khí tức phát tán ra ở trên người cô bé đáng thương, khiến cho Bạch Vụ không cảm giác được hung hiểm.

"Ngươi đang nói dối." Giọng nói của cô bé đáng thương truyền đến.

"Ở trong loại hoàn cảnh mặc người làm thịt như vậy, ta cần nói dối sao? Ta là Bạch Vụ, ngươi thì sao?" Bạch Vụ rất bình tĩnh, đại Boss sẽ luôn không đến mức giống như Tào Mạnh Đức, gϊếŧ người ở bên trong mộng đẹp đúng không?

Trước trận chiến với Boss cuối cùng, sẽ kích hoạt một đoạn đối thoại với Boss, thông thường mà nói, đều có khả năng mở ra một kết thúc khác.

Đây có lẽ là một cơ hội, theo tin tức được đề cập trong các ghi chú, đây hết thảy đều là lựa chọn của cô bé đáng thương.

Miễn là ngươi có thể ứng đối với sự lựa chọn này, ngươi có thể mở khóa thêm tin tức.

"Ngươi đang nói dối!" Cô bé đáng thương không có trả lời, nàng chỉ là lặp lại lời nói vừa rồi, ngữ khí còn có chút phẫn nộ.

Bạch Vụ không sợ chút nào, Ác Đọa mặc dù là tồn tại có tính cách cực đoan, nhưng lúc trước bọn chúng đều là nhân loại.

Mọi tâm tỉnh đản sinh ra đều có logic riêng của chúng.

Ta phải tìm được nguyên nhân nàng tức giận....

"Ta không có nói dối, mặc dù mọc vảy cũng không có đáp ứng được mong đợi của bác sĩ, nhưng nếu đối mặt với nguy hiểm, những chiếc vảy có thể khiến đối tượng thí nghiệm sống lâu hơn những người khác...việc trở nên xấu xí đã là điều chắc chắn rồi, nên ít nhất, đừng để cho bản thân trở nên yếu đuối."

Muốn tìm được nguyên nhân gây ra sự tức giận của cô bé đáng thương, như vậy ta phải đặt bản thân vào góc độ của cô bé đáng thương.

Nàng là một cô bé thường xuyên bị người ta tra tấn, cuối cùng oán khí ngập trời, biến thành Ác Đọa.

Ta không thể bị loại khí chất không có nguy hiểm này đánh lừa, nàng nói không chừng là Ác Đọa siêu cấp mà ngay cả đội trưởng dốc toàn lực cũng đều không thể ứng đối.

Ở trong phòng trưng bày toà nhà thứ ba, những bệnh án này sở dĩ sẽ trực tiếp thay thế ký ức, là vì nàng muốn khiến cho người đến sau tìm đọc bệnh án, cảm nhận được sự thống khổ mà nhóm đối tượng thí nghiệm đã từng chịu đựng.

Bạch Vụ mơ hồ tìm được phương hướng phá cục.

Không đợi cô bé đáng thương nói chuyện, hắn bắt đầu chủ động tiến công:

"Ngươi để lại cho ta một đề mục lựa chọn, chìa khóa, hồ sơ, lược, ta lựa chọn thứ cuối cùng. Kỳ thật chiếc lược vốn cũng không tồn tại, đúng không?"

Giọng nói rơi xuống, hình ảnh trong ký ức đột nhiên bắt đầu vặn vẹo. Toàn bộ bệnh viện cũng có rung động rất nhỏ.

Bạch Vụ suy đoán đại khái là tâm tình của cô bé đáng thương có dao động?

Cũng không phải là phòng tuyến tâm lý của cô bé bị phá hủy, thống khổ mà Ác Đọa trải qua, còn đáng sợ hơn nhiều so với ngôn ngữ.

"Tại sao ngươi lại chọn chiếc lược?"

Không giống như trước đây nghe được rất nhiều loại thanh âm hỗn hợp bất đồng, sau khi đi vào trong ký ức, gặp được cô bé đáng thương mặc váy đỏ, thanh âm của nàng thủy chung là thanh âm của một thiếu nữ.

"Chỉ là dựa vào trực giác, chìa khóa có thể là chìa khóa của l*иg sắt từng nhốt ngươi, hồ sơ thì ghi lại những điều tàn nhẫn mà những người trong bệnh viện đã làm với ngươi. Chúng đều sẽ mang đến hồi ức không tốt." Bạch Vụ nói láo không chớp mắt.

Hắn đương nhiên biết chiếc chìa khóa và chiếc l*иg sắt kia không có quan hệ. Mà chiếc chìa khóa rất có thể là đạo cụ cần dùng tại toà nhà thứ tư.

Nhưng hiện tại cũng không cần tỏ ra chính mình thông minh bao nhiêu, mà là phải thể hiện ra cách nhìn của chính mình đối với Ác Đọa.

"Đương nhiên, cũng không hoàn toàn là phương pháp loại trừ, lược không phải là công cụ tra tấn, chất liệu của lược cũng không có cách nào làm bị thương ngươi, ống tiêm đầy đất, Camera trên tường, l*иg giam và xiềng xích chắc chắn, chiếc lược ở trong tràng cảnh này liền hiển lộ ra sự không hợp, so sánh với...sự hiện hữu của nó quá nhẹ nhàng, có lẽ nó vốn không tồn tại trong căn phòng đó."

Vào thời điểm Lâm Vô Nhu thúc giục Bạch Vụ đi ra khỏi phòng, lúc đó ước nguyện ban đầu của Bạch Vụ, là chọn đạo cụ có thể làm cho chính mình thu hoạch được thiên phú.

Món đạo cụ có khả năng nhất là chìa khóa, Bạch Vụ nguyên bản cũng dự định lấy đi chìa khóa.

Hắn cũng không nghi ngờ nội dung trong ghi chú, độ hảo cảm, trình tự thiên phú, lòng thù hận của Ác Đọa, trong đó trình tự thiên phú hẳn là hữu dụng nhất đối với bản thân.

Chỉ là ngay vào thời điểm chuẩn bị đưa ra lựa chọn, trực giác và cẩn thận có được khi chơi trò chơi nhiều năm qua, khiến cho Bạch Vụ bỗng nhiên ý thức được, kết quả tốt nhất chưa chắc đã là kết quả an toàn nhất...

Có nhiều thứ, có mạng cầm nhưng không có mạng hưởng thụ.