Chương 29: Chứng Chūnibyō

"Thiếu niên trong tấm ảnh, chính là người trấn thủ phía dưới cùng nhất. Dựa theo cách nói của đội trưởng, thiếu niên này chỉ sợ là Ác Đọa đẳng cấp cực cao. Lúc trước chúng ta không có gặp được bất kỳ Ác Đọa nào, đại khái chính là đã bị thiếu niên này ăn hết."

Dựa theo suy đoán của Bạch Vụ, nếu bệnh viện này xuất hiện trước thời đại Tòa Tháp, con Ác Đọa ở bên trong kia, ít nhất cũng đã sống bảy trăm năm.

Chỉ có quỷ mới biết trải qua bảy trăm năm, đối phương đã tiến hành dị biến mấy lần?

Mọi người như thể đều nghĩ đến những điều này, tuy bọn họ không biết niên đại, nhưng loại kiến trúc bệnh viện này, hẳn là phải có trước thời đại Tòa Tháp.

"Chúng ta...có cần tiếp tục nữa không?" Doãn Sương nhìn về phía Ngũ Cửu.

"Cần!" Không đợi Ngũ Cửu trả lời, Bạch Vụ mở miệng trước nói.

"Nói một chút cái nhìn của ngươi."

Ngũ Cửu khá bình tĩnh, cũng không có bị Ác Đọa phía dưới chấn nhϊếp.

"Toà nhà thứ ba với tư cách là cầu nối giữa tòa nhà thứ hai cùng với toà nhà thứ tư, cấu tạo rất có thể không đồng nhất cùng với tòa nhà thứ hai, mục đích của nó không phải là để giam cầm Ác Đọa, toà nhà thứ ba rất có thể sẽ mang đến một ít tiến triển mang tính đột phá, ví dụ như mục đích thực sự của bệnh viện này, có lẽ sẽ có thể giúp chúng ta hiểu chuyện gì đã xảy ra bên ngoài tháp."

Phán đoán của Bạch Vụ là có căn cứ.

Tòa nhà thứ nhất là phòng thí nghiệm, tòa nhà thứ hai là nhà giam và đấu trường, toà nhà thứ tư giam giữ cô bé đáng thương.

Vì sao cần phải ngăn cách hai tòa nhà này? Có hay không là có quan hệ cùng với năng lực của cô bé đáng thương? Xuất phát từ cân nhắc an toàn, toà nhà thứ ba không thể dùng để giam giữ quái vật, tốt nhất là dùng để chứa tư liệu.

Chỉ cần đi đến toà nhà thứ ba, có lẽ liền có thể biết được chuyện gì đã xảy ra trong bệnh viện này.

Bạch Vụ lại nhìn về phía phòng giam số 12.

[ Cho nên cũng không phải là ta yếu, chỉ là ta không có thôn phệ được đủ nhiều đồ ăn, trong tầng -16 hóa ra có nhiều nguyên liệu nấu ăn thú vị như vậy, có bọn người kia, ta nhất định có thể đánh bại cô ta! Bởi vì nỗi thống khổ của ta ở trên cô ta!]

Chậc, một tên tiểu quỷ bị chứng Chūnibyō hành hạ. Từ nội dung trong ghi chú, ngược lại là rất phù hợp với biểu tình điên cuồng của tên tiểu quỷ này. (*) Chūnibyō là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì.

Bạch Vụ có thể lý giải được một chút.

Tại tầng -15, y bị cô bé đáng thương đánh đến tự kỷ, tại tầng -16, hấp thu lực lượng của quái vật cường đại hơn, lại tìm về lòng tin.

Loại lòng tin này rất không ổn định. Nếu như một lần nữa bại trận ở dưới tay cô bé đáng thương, lòng tin có được sẽ triệt để sụp đổ, cô bé đáng thương tuyệt đối sẽ trở thành tâm ma của y, ám ảnh không thể xua tan.

Thắng hay thua, đáp án sẽ được công bố tại tầng -17.

Bạch Vụ cùng với Ngũ Cửu rất nhanh liền đi đến tầng -17.

Tầng -17 lại giống như tầng -15, không có bao nhiêu dấu vết bị phá hư, nhưng trên mặt đất lại có rất nhiều hài cốt.

Vẫn nhìn về phòng giam số 12 như cũ, Bạch Vụ biết kết quả chiến đấu.

[Sau khi thôn phệ nữ nhền nhện ở tầng -16, ta đã có thể dùng tơ nhện điều khiển chúng. Ta bây giờ, không chỉ là cơ thể hoàn mỹ cường đại nhất, mà còn có 23 nô bộc vâng lời, chúng đều là lá bài tẩy của ta. Ngươi có thể miểu sát ta với 23 lá bài tẩy? Nếu ngươi có thể miểu sát ta, ta sẽ nuốt chìa khóa tiến vào tòa nhà thứ ba ngay tại chỗ.]

Trò chơi kết thúc.

Flag (Cắm cờ) nổi danh như vậy cũng dám lập, Bạch Vụ không cần đoán cũng biết kết quả chiến đấu.

Cũng vào thời điểm này, tất cả mọi người đã nghe được tiếng bước chân đến từ tầng dưới chót. Âm thanh này kèm theo âm thanh quỷ dị từ cổ họng của con quái vật, giống như tiếng cọ xát của kim loại gỉ, hoặc giống như tiếng nức nở đau đớn.

Ngũ Cửu đặt tay trên Ác Đọa Phải Chết, thần sắc thong dong.

Bạch Vụ nhớ rõ ghi chú đã từng đề cập, có thể dựa vào đội trưởng qua cửa một cách thô bạo, hoặc là sử dụng chiếc lược trong tay.

Bạch Vụ mặc dù vẫn còn có nhiều điểm đáng ngờ chưa tìm ra, nhưng làm sao để ứng đối với con Boss đầu tiên sau khi ra ngoài tháp, hắn vô cùng có nắm chắc.

Vì vậy ở dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Bạch Vụ đi tới trước mặt của Ngũ Cửu.

"Đội trưởng, để ta giải quyết nó."

"Ngươi muốn tìm chết sao? Chính mình có bao nhiêu cân lượng còn không tự biết?" Lâm Vô Nhu trừng mắt nhìn Bạch Vụ.

Ánh sáng của đèn pha không đủ chiếu sáng cuối hành lang, theo tiếng bước chân càng lúc càng rõ, cả nhóm nghe thấy âm thanh độc xà phun ra nuốt vào.

Bạch Vụ nhẹ giọng nói: "Ta có chừng mực, yên tâm. Sau này đừng nói gì nữa, giả bộ lãnh đạm và lạnh lùng nhất có thể, có thể tham khảo biểu hiện ngày thường của đội trưởng. Tóm lại vào trước khi quái vật xuất thủ, đừng có xuất thủ."

Tuy không biết Bạch Vụ muốn làm cái gì, nhưng các đội viên theo bản năng nhớ lại bộ dáng ngày thường của Ngũ Cửu, cả đám nhất thời trở nên lạnh lùng.

Ngũ Cửu cảm thấy rằng mình là nạn nhân của lời bóng gió này.

Chẳng qua y không có ngăn cản Bạch Vụ mạo hiểm. Kể từ khi đi ra ngoài tháp, y vẫn một mực âm thầm đánh giá đủ loại biểu hiện của tân binh này.

Không có bất kỳ tâm tình sợ hãi nào, đối mặt với Ác Đọa, đủ loại tao ngộ trong bệnh viện, cũng không có bất kỳ dao động tâm tình nào.

Nói êm tai, chính là trầm ổn, nói không dễ nghe, Bạch Vụ giống như một cỗ máy không có cảm xúc.