Khương Nặc cũng không muốn làm như vậy, ruộng này cô muốn trồng trọt, lợi dụng toàn bộ không gian mới là kế sách lâu dài.
Cũng may hiện tại nhà kho có thể làm trạm trung chuyển.
Tiền tới tay thì tiếp tục tích trữ hàng hoá.
Căn cứ vào kế hoạch của cô, tiếp theo chính là đồ ăn, nhưng lần này là các loại gia vị.
Hôm nay nhiệt độ không khí tăng thêm một chút so với hôm qua, chợ bán buôn phồn vinh trước đấy đã thay đổi trở nên hơi vắng tanh, rất nhiều cửa hàng đều là trạng thái một nửa không tiếp tục kinh doanh.
Nhưng chuyện này vừa vặn cũng thuận tiện cho Khương Nặc, toàn bộ quá trình đi đến nhà kia đều là ông chủ tiếp đãi, hiệu suất cũng vô cùng cao.
"Tôi muốn muối."
"Được, cô muốn bao nhiêu?"
"2000 cân."
Nghe thì rất nhiều, nhưng trên thực tế kế hoạch của Khương Nặc là muốn mua 4 tấn muối, 1000 cân chỉ là một phần tư kế hoạch của cô.
Muối này không chỉ dùng để ăn.
Sau khi mưa axit, sẽ xuất hiện rất nhiều sinh vật biến dị, ví dụ như con gián, con kiến, con rệp các loại côn trùng biến dị, trời sinh kị muối.
Cho nên thường xuyên rải muối ăn ở xung quanh nơi ở, có thể đề phòng các loại bò sát đáng ghét này một cách hữu hiệu.
Ông chủ lấy một cuốn sổ nhỏ, có hơi chần chờ hỏi: "Cô là chuẩn bị... Mở tiệm à?"
Vấn đề là mở tiệm cũng không dùng đến nhiều như vậy!
Khương Nặc không trả lời vấn đề của ông ta, hỏi ngược lại: "Có sẵn nhiều hàng như vậy không?"
Ông chủ nghĩ một chút, cuối cùng khẳng định gật đầu: "Có. Trong tiệm của tôi không có nhiều như vậy, nhưng tôi có thể giúp cô điều hàng."
"Lúc nào có thể tới?"
"Trong hôm nay đi, cũng không có vấn đề."
Như vậy cũng tốt, không cần phải phiền đến cửa hàng thứ hai.
"Ngoài ra tôi còn cần 2000 cân đường trắng."
"Bột cốt gà, mì chính, đóng túi một cân mỗi loại 1000 túi."
"Rượu xì dầu nấu ăn 1000 bình 2 lít."
"Dấm nấu ăn 500 bình 2 lít."
"Đậu tương bỏ vỏ lọ 1 cân lấy 1000 lọ."
"Tương ớt thơm 500... Không, 2000 bình!"
Tương ớt thơm là đồ tốt.
Lúc không muốn làm đồ ăn, dùng một bát tương ớt thơm trộn lẫn cơm cũng đã rất ngon rồi!
Hoặc là rau xanh, củ cải, thịt luộc rồi chấm tương ớt thơm ăn cơm, cũng đã có một phong vị khác!
"Tương ngọt 1 cân 200 bình."
“Ớt khô, cay và không cay mỗi loại 500 cân."
"Hạt tiêu ngon 300 cân."
"Bột hồ tiêu chai lớn 200 chai."
"Ngoài ra bột ngũ vị hương, bột cà ri, 13 loại hương liệu, mỗi loại 200 túi lớn."
"Chỗ ông có gừng không?"
"Có có có" Ông chủ nhanh chóng trả lời: "Tỏi cũng có, cô muốn bao nhiêu?"
"Mỗi loại 1000 cân đi."
Gừng tỏi cho dù ăn không hết, cũng có thể dùng để gây giống.
"Đường đỏ có không?"
Ông chủ: "Chỉ có hàng rời."
"2000 cân."
Đối với chuyện của nữ giới ở trong tận thế mà nói, một bát nước gừng đường đỏ nóng hổi, không chỉ có thể chống chọi lại với lạnh giá, đối với bệnh rất nhỏ, cơ thể suy nhược cũng có hiệu quả không tệ.
Mà một bát nước đường, cũng có thể nhanh chóng bổ sung thể lực.
Ông chủ nhanh chóng ghi chép lại, Khương Nặc cũng tính toán ở trong lòng rất nhanh.
Đồ gia vị thường dùng cũng gần như là những thứ này, về phần những phụ gia siêu đặc đang lưu truyền trên Internet kia, cô không định nếm thử.
"Bao nhiêu tiền?"
"Ừm, chờ tôi tính một chút" Ông chủ nhanh chóng ấn trên máy tính, mấy phút sau mới trả lời. "Tổng cộng 190563 tệ, tôi bớt cho cô số lẻ, tính cả thảy 190 ngàn."