Chương 17:

Mấy ngày nay Khương Nặc chạy đông chạy tây, trong mắt Vu Nhược Hoa nhìn cô cũng có thể thấy đã rám đen một chút, lo lắng nói: "Người thuê con kia đáng tin không? Làm sao trước đó vẫn ngồi phòng làm việc, mà mấy ngày nay cứ nhất định phải phơi nắng ngoài trời?"

Lúc này Khương Nặc đang mặc đồ chuẩn bị ra ngoài, ngoại trừ kem chống nắng còn có găng tay chuyên dụng, mặc dù khó chịu chút nhưng có thể tránh bị cháy nắng.

Người môi giới mang đến cho cô một tin tức tốt, đã tìm được người mua nhà rồi.

Đối phương đồng ý với yêu cầu tạm thời không chuyển khỏi nhà của Khương Nặc, thậm chí bày tỏ rằng có thể ở thêm mấy tháng, bởi vì bọn họ cũng mua một căn nhà ở học khu để bảo đảm giá trị, hơn nữa căn nhà này của Khương Nặc vẫn luôn có tin đồn là sẽ phá dỡ, nếu quả thật bị phá bỏ còn có thể kiếm lại một khoản.

Nhưng đối phương cũng đã nói, nếu như phải đặt cọc, vậy hi vọng sẽ ưu đãi thêm 100 ngàn, như vậy sau khi trừ thuế sẽ về tay hai triệu sáu trăm ngàn, Khương Nặc không cân nhắc, trực tiếp đồng ý.

Cô rất cần tiền, càng nhanh càng tốt, không thể đợi thêm.

Khương Nặc sửa soạn một chút rồi ra ngoài đi ký kết.

"Mẹ, mẹ yên tâm đi, con gái của mẹ không chịu thiệt đâu." Khương Nặc quay người cười với mẹ một cái, lại chạy về phòng nhìn thoáng qua A Muội hiếm khi mệt mỏi, dặn dò: "Gần đây mặt đất quá nóng, ban ngày mẹ đừng dắt chó đi ra ngoài nữa, nếu nhất định phải đi ra ngoài thì cũng đeo cho nó cái giày hoặc là chụp cái túi gì đó."

Giống husky này giải nhiệt không tốt lắm.

"Biết rồi biết rồi, ban ngày mẹ cũng chẳng muốn đi ra ngoài, quá nóng." Vu Nhược Hoa thở dài một hơi.

Trong lòng Khương Nặc cũng có hơi bất đắc dĩ, cha cô mất sớm, mẹ bôn ba khắp nơi, làm cu li các kiểu, vì để chăm sóc Khương Nặc, về sau đến chợ đêm bày quầy bán hàng, ngày hay đêm cũng làm liên tục không ngừng nghỉ, đều là vì để kiếm thêm chút tiền đóng học phí cho Khương Nặc, mua cho cô đồ ăn đồ uống ngon quần áo đẹp.

Liều mạng đến mức cũng khiến sức khoẻ giảm sút, lưng chân cũng không phải rất tốt. Cho nên sau này Khương Nặc vừa đi làm là không cho Vu Nhược Hoa tiếp tục làm nữa.

Ban đầu Vu Nhược Hoa không đồng ý, nhưng thực sự không lại với sự cố chấp của cô.

Khương Nặc nuôi husky một là do bản thân thích chó, hai là có thể làm bạn với mẹ, cũng để cho bà mỗi ngày đều đi dạo rèn luyện thân thể với nó.

...

Buổi sáng mặt trời dịu nhẹ, nhiệt độ không khí tương đối thấp.

Khương Nặc đón xe đi đến căn nhà của người môi giới, người mua đã đợi ở đó, môi giới trực tiếp lái xe dẫn theo hai người đi theo chương trình, toàn bộ quá trình giao dịch coi như thuận lợi, có môi giới chuyên nghiệp chạy, rất nhanh đã thanh toán xong.

Tiền nhà sau thuế vào sổ hai triệu sáu trăm ngàn.

Cộng thêm 500 ngàn ở chỗ Dương nịnh, hiện tại cô lại có thêm ba triệu một trăm ngàn có thể dùng.

Về phần thẻ tín dụng, cô quyết định không trả.

Tiền tạm thời có rồi, nhưng vấn đề mới cũng lại xuất hiện trước mắt Khương Nặc: Vị trí không gian quá nhỏ.

Một căn nhà đổ nát đại khái năm sáu mươi mét vuông, bên cạnh là ruộng khô hơi lớn một chút, có một mẫu đất. Đất trống phía sau căn nhà đổ nát gần như đã bị hoa quả mà cô mua được chiếm hết, nếu như còn muốn chứa thêm đồ thì chỉ có thể đặt ở trên ruộng.