Người xưa có câu, khăn voan ai vén lên thì gả cho người đó, là người thì theo người, là quỷ cũng phải theo quỷ. Xui xẻo thay, tôi lại thuộc loại thứ hai. Trích đoạn: “….Tân nương mới gả Tân nương mới …
Người xưa có câu, khăn voan ai vén lên thì gả cho người đó, là người thì theo người, là quỷ cũng phải theo quỷ.
Xui xẻo thay, tôi lại thuộc loại thứ hai.
Trích đoạn:
“….Tân nương mới gả
Tân nương mới gả
Trên kiệu đỏ là tân nương
Nước mắt lưng tròng, qua núi đồi
Dưới chiếc khăn voan,
Đừng mỉm cười…”
Bài đồng dao trên vốn là do bà nội hay hát cho tôi nghe hồi tôi còn nhỏ, bà bảo đó gọi là tục ‘Minh hôn’, tức là tân nương sẽ được gả cho một người đã mất làm vợ, khi đó bà còn cười đùa bảo tôi rằng thể chất tôi đặc biệt, chưa biết chừng sau này sẽ bị bắt đi minh hôn cho người ta. Đương nhiên là lúc đó tôi còn nhỏ, chưa hiểu minh hôn nghĩa là gì, thấy bà cười cho nên cũng cười theo.