Trans+beta: Chanh Dây
Cô sờ sờ mũi, đây không phải là tiểu thuyết BL, rất có thể toàn bộ mọi người trong đây đều có chút nghiêng về đồng tính luyến ái.
Chẳng phải bạch nguyệt quang trong sách xác suất lớn sẽ là gay sao, thế nhưng vì cớ gì anh lại hoàn toàn không có hứng thú với điều cô nói, mặt vẫn đơ ra như trước.
Được rồi, có lẽ có thể phát triển thành gay mật*, không có gì đáng nhắc tới.
(*chỉ bạn thân là gay, biến tấu từ từ 闺蜜: Bạn thân)
Cô bực bội bỏ đi tâm trạng muốn ăn dưa*, hàng loạt chuyện nhức óc đó chỉ có thể để trong lòng.
(*hóng hớt)
Vũ Văn nhìn cô không nói nữa sắc mặt mới lần nữa tốt hơn một chút, gọi phục vụ đến thanh toán sau đó đưa cô về.
Trên đường, Úc Thược Thược không dám nhiều lời, mãi cho đến lúc xuống xe, cô mới mở cửa, rất lịch sự nói với Vũ Văn: "Cảm ơn anh, tạm biệt."
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào chiếc váy màu trắng của cô tạo nên cảm giác vô cùng sạch sẽ và tinh khiết, cô chớp đôi mắt, mỉm cười nghiêm túc nói với anh.
Anh mím môi, sau một lúc, vẻ mặt dịu đi một chút, nhẹ nhàng nói: "Tạm biệt."
Úc Thược Thược đứng tại chỗ nhìn theo Vũ Văn rời đi trên chiếc Lamborghini.
Đúng thật là, tính tình cổ quái, một giáo sư luôn dễ nổi giận.
**
Hôm sau, Tần Nhược Nhiên đưa Úc Thược Thược đi thảo luận giá cả đại ngôn.
Cô đứng sau Tần Nhược Nhiên, chăm chú nhìn Tần Nhược Nhiên cùng đối phương thăm dò giới hạn lẫn nhau, tranh luận kịch liệt, sau đó cuối cùng cũng thương lượng xong giá cả.
Trở về công ty, cô ngồi vào bàn làm việc, Tần Nhược Nhiên hình như muốn giao một số công việc cho cô, hơn nữa còn muốn bồi dưỡng cô.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào..
Sau khi học xong lớp biểu diễn xong Văn Tuấn Khanh hỏi:
"Thảo luận thế nào rồi?
Cô ngẩng đầu thấy Văn Tuấn Khanh, không thể không nhớ đến việc tối qua, biểu cảm của cô lập tức trở nên phấn khích.
Tối quá cô thấy tiểu công và tiểu thụ cùng ăn cơm, không biết lúc sau có cùng nhau về, có hay không.. ha ha, điên cuồng thăm dò nhau dưới ánh đèn mờ.
Đôi mắt cô lóe lên tia sáng hóng hóng chuyện:
" Tối qua cậu có về ký túc xá của Hoàng Vũ không?
Văn Tuấn Khanh im lặng, mặt không biến sắc cách xa cô vài bước: "Về chứ."
Vậy mà lại về.
Cô có chút thất vọng.
Lần này Văn Tuấn Khanh đánh đòn phủ đầu hỏi lại:
"Hôm qua tôi thấy cô đến nhà hàng Hồ Đồng, có chuyện gì sao?
Cô đơ toàn thân, giống như bị ai dội một chậu nước lạnh vào người, ngọn lửa hóng drama hoàn toàn bị dập tắt.
Cô ủ rũ nằm sấp trên bàn, ánh mắt lộ vẻ vô vọng.
Văn Tuấn Khanh khẽ cau mày, đóng cửa phòng làm việc, hỏi:" Sao vậy, xảy ra chuyện gì sao? "
" Chuyện lớn. "Cô than thở:
" Mắc nợ, sớm muộn cũng phải trả "
Anh im lặng, hỏi một các ôn hòa và bình tĩnh:
" Trước kia cô lại làm sai chuyện gì sao? "
Cô quay nhìn anh với vẻ mặt cay đắng," Sao anh đoán chuẩn thế? "
" Quen rồi "Văn Tuấn Khanh cười nhẹ, thần sắc vẫn ôn hòa như cũ, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào mặt cậu tạo nên một vầng hào quang mỏng, nhẹ nhàng tao nhã.
Hu hu, tiểu thụ nhà cô thật dịu dàng.
Vẻ mặt cô tràn đầy tội lỗi nói:" Trước khi đến Hoàng Vũ, tôi đã bán hắc liệu của Hoàng Vũ cho các phóng viên giải trí. "
" Chuyện này không sao. "Văn Tuấn Khanh an ủi:" Công ty biết rồi, cũng không nhất định sẽ phạt, suy cho cùng rất nhiều người làm như vậy, không chỉ riêng cô. "
Co thở dài, đương nhiên cô biết người làm như vậy rất nhiều, công ty biết cũng không nhất định truy hỏi.
Nhưng đó là khi đối phương cùng trưởng phòng nhân sự không có hận thù.
Nhưng hiện tại cô đã đắc tội với trưởng phòng nhân sự, nếu đối phương bắt được lỗi bọn họ còn không chỉnh chết cô sao, làm không tốt ngược lại sẽ bị đuổi việc.
Cô bị đuổi việc cũng không sao, nhưng cô buồn vì không thể bên cạnh Văn Tuấn Khanh.
Văn Tuấn Khanh cười:" Nói không chừng bộ phim của tôi bùng nổ, có quyền phát biểu trong công ty, có thể nói thay cô. "
Cô bị cảm động rồi, tiểu thụ nhà cô thật tốt, tốt hơn nhiều so với tính khí cổ quái của Vũ Văn.
Cô nhất định có thể cùng Văn Tuấn Khanh trở thành một đôi gay mật tốt nhất.
Đợi Văn Tuấn Khanh nổi tiếng..
Khoan đã
Lần này cô từ trên bàn đứng thẳng người, chăm chú nhìn anh:" Có một số phóng viên giải trí bản lĩnh rất lớn, thăm dò được chuyện trước kia anh và Chung Đình Thâm có liên can. "
" Ồ "Văn Tuấn Khanh gật đầu, trên mặt không có biểu hiện gì khác lạ:" Chuyện này rất bình thường, quân đến tướng chặn. "
Úc Thược Thược cười hai tiếng:" Thực ra chuyện này, tôi nghĩ được một cách giải quyết rất tốt, nói không chừng có thể tận dụng cơ hội để marketing.. "
Văn Tuấn Khanh nghe kế hoạch của cô, vô cùng tán thành, hai người thảo luận một phương án khẩn cấp, bàn đến cuối cùng, Văn Tuấn Khanh đột nhiên nói:" Cô so với trước đây, thật sự không giống nhau. "
Cô chớp chớp mắt.
" Giống như thay đổi triệt để, từ một người không từ thủ đoạn nào, thành một người quan tâm, chu đáo và tích cực. "Văn Tuấn Khanh chăm chú nhìn cô nói.
Cô run lên vì sợ hãi, suýt nữa không cầm được bút, rất sợ Văn Tuấn Khanh biết bộ mặt thật chỉ có thể nói:" Cái đó, con người luôn phải trưởng thành, lúc đầu tôi còn trẻ không hiểu chuyện.."
Văn Tuấn Khanh cười cười, không truy cứu nữa.
**
Trong nháy mắt dã đến thời gian phát sóng Hàn Thời Khách.
Hàn Thời Khách dưới hình thức phim đăng nhiều tập trên mạng, trước tiên sáu tập, sau đó một tuần phát sóng ba tập, tổng cộng bốn mươi tập, chiếu trong khoảng hai tháng.
Lúc công chiếu, đạo diễn Trang Nham làm một đề xuất nổi bật nhất trên trang chủ một nền tảng nổi tiếng, vô số người sẽ nhấp vào nó ngay khi nó xuất hiện.
Úc Thược Thược lập tức phối hợp đăng mấy tấm ảnh Văn Tuấn Khanh trong phim lên Weibo. Trong ảnh anh mặc bộ đồ trắng bay phấp phới, tóc dài đen nhánh được búi bằng trâm ngọc, trên môi là nụ cười dịu dàng.
Giống hệt Tử Mặc sư huynh trong nguyên tác, ấm áp như ngọc.
Trong khi đó, weibo chính thức của bộ phim Hàn Thời Khách đã đăng thông tin tuyên truyền, Úc Thược Thược chia sẻ lại bằng tài khoản của Văn Tuấn Khanh, đồng thời cô đăng nhập vào tài khoản hậu viện hội chia sẻ bài đăng của đoàn phim, đồng thời làm một chương trình bốc thăm trúng thưởng tặng đồ tiếp ứng.
Cô gửi link của Hàn Thời Khách cho nhóm fan hâm mộ, nhóm fan hâm mộ đang yên tĩnh chốc lát trở nên bùng nổ, tất cả đều ồ lên khi được chiêm ngưỡng thần tượng trong trang phục cổ trang.
Buổi ra mắt phim Hàn Thời Khách vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Mặc dù đoàn phim Hàn Thời Khách nghèo, trang phục và đạo cụ có vẻ rẻ tiền, nhưng về cơ bản kịch bản được quay tại hiện trường, phong cảnh đẹp, hiệu ứng hậu kỳ không tệ, hoàn toàn không có hiện tượng giật hình méo mó bởi màn xanh.
Từ cốt truyện mà nói, diễn xuất của hết thảy diễn viên có chút trục trặc, nhưng đều đạt tiêu chuẩn trở lên, đạo diễn và biên kịch đã mài giũa đánh bóng kịch bản rất tốt, hoàn toàn không có cảm giác vô nghĩa, vớ vẩn.
Mạnh hơn nhiều so với loạt phim truyền hình kém chất lượng chỉ dựa vào lượng truy cập.
Đặc biệt là khi mọi người phát hiện ra ngoại hình của nam chính vượt xa tưởng tượng, quần chúng giống như nhặt được đồ quý, ồ ạt để lại bình luận trên bài đăng Weibo và nền tảng chiếu phim, tự nguyện dâng nước, sôi nổi phát phúc lợi.
Weibo tối hôm đó, trở thành hiện trường tự vả.