“Ưm, đừng hôn… Anh mau đi làm đi.” Cô đỏ bừng mặt mà đẩy anh /> Anh lại bế cô lên: “Không đi. Anh muốn canh chừng em.” Là người từng hận cô đến độ muốn bóp chết cô. Bỗng nhiên có một ngày lại coi cô n …
“Ưm, đừng hôn… Anh mau đi làm đi.” Cô đỏ bừng mặt mà đẩy anh /> Anh lại bế cô lên:
“Không đi. Anh muốn canh chừng em.”
Là người từng hận cô đến độ muốn bóp chết cô. Bỗng nhiên có một ngày lại coi cô như bảo bối, nhất mực thương yêu.
Đây có phải là sự dịu dàng cuối cùng mà anh dành cho cô trước khi gϊếŧ cô không?
Cô bị dọa đến mức té ngã xuống đường, lại được anh ôm trở về, ép vào tường:
“Chạy cái gì, em muốn bỏ anh và con sao?”
Vẻ mặt cô tràn đầy mờ mịt:
“Con..., ở đâu ra?”
Anh thâm thuý cười một tiếng, giọng nói ranh mãnh, mê cười:
“Ngoan, bây giờ sinh!”
Sống bên cạnh ác ma khiến cô nơm nớp lo sợ, thế nhưng ác ma đã sớm biến cô thành tâm can bảo bối – niềm ao ước và ghen tị của biết bao cô gái.