Sáng sớm hôm sau, hai người đã có mặt tại quán net.
Tấm còn tưởng thằng vua này chưa bao giờ đi net, thế mà nó lại đi mấy lần rồi.
Lại còn là khách quen của cái quán này mới đáng sợ.
Điều đầu tiên sau tháng giời không đυ.ng máy tính mà chàng làm chính là lên facebook.
Vừa mới vào một cái đã thấy box thông báo kết bạn, tin nhắn full 99+.
Hế hế hế, làm một đệ nhất mỹ nam không dễ dàng chút nào.
Mở box tin nhắn ra, chỉ toàn tin nhắn của mấy bằng hữu chứ chả có fan nào khiến chàng thất vọng tột độ.
Một cửa sổ chat hiện ra.
Thông Mông công tử: Tấm onl rồi!!!!!!!
Táo Bón sư huynh: Tấm! Bọn tao chờ mày suốt!!
Thái Giám mạnh mẽ: Trời đậu team đợi mày về gánh đó!!
Mông Lung Không Trung: Wait, trước hết trả lời bọn tao mày đang ở đâu??
Hàng loạt tin nhắn hiện ra.
Tấm run run tay vì bất ngờ. Không thể tin được bẵng đi khoảng thời gian vắng chàng, chúng nó lại suy sụp mong nhớ chàng đến điên cuồng.
Tựa như cảnh đàn con thơ mừng rỡ khi thấy người mẹ tần tảo trở về sau 10 năm mẹ bỏ nhà ra đi vì lí do mua băng vệ sinh.
Bậy bạ.
Chàng cẩn thận gõ từ chữ.
Đệ nhất mỹ nam Tấm cute rạng ngời ánh ban mai hoàng hôn chiều tà nắng oi ả mưa lất phất cành quất trên cao bao la rộng mở bầu trời lớn: Yo.
Có lẽ hơi buồn cười khi mà tên hiển thị của Tấm còn dài gấp 10 cái tin nhắn chàng rep lại lũ kia.
Lũ cẩu bằng hữu của Tấm hiện đang ở quan net làng Lông Bông. Chúng ngày đêm chờ Tấm online để tra địa chỉ báo ông Can, lộn, báo cho cái thằng thổ tả kia để giật giải game.
Mới đầu họ cũng thấy áy náy lắm, nhưng thiết nghĩ thằng nọ muốn bắt Tấm chắc vì thấy Tấm xinh trai thôi. Ở với nó được mấy ngày kiểu gì chả chán lăn ra, rồi lại đóng gói gửi trả về nơi sản xuất.
Thế nên không cần quá lo lắng hay áy náy. Kể cả có ra sao thì thằng Tấm vẫn sống thôi.
Vì sao?
Vì nó là nhân vật chính - Định lí chuẩn xác nhất không cần phải chứng minh.
Thông Mông công tử: Đúng rồi mày đang ở đâu?? Khai mau!!
Táo Bón sư huynh: Thúc giục +1.
Thái Giám mạnh mẽ: Thúc giục +2.
Mông Lung Không Trung: Thúc giục +3.
Trước sự chân thành khẩn thiết của những chiến hữu đã vào sinh ra tử trong những trận game của mình, Tấm rất xúc động.
Ghé sát tai nhà vua bên cạnh mà thì thầm.
"Đây là ở đâu ấy nhỉ?"
Nhà vua lúc này đang chơi cờ caro rất cam go, chỉ cần phân tâm một chút sẽ bị rối trận ngay.
Cơ mà Tấm quan trọng hơn, nhà vua out khỏi trận đánh khiến cho đối thủ ngã ngửa thất vọng không thôi.
Ở đời có mấy thằng được như nhà vua, chịu out game hi sinh trận đánh, hi sinh danh dự vì một người chứ? Có cả mấy thanh niên phũ phàng chấp nhận chia tay gấu chó vì không thể out game nữa là.
Thế nên, nhà vua xứng đáng được trao giải chiếc sịp vàng.
"Để làm gì?" - Nhà vua đánh mắt liếc qua màn hình của Tấm rồi nói -"Mà ở kia có bán nước ngọt, ngươi ra lấy 2 chai Sting đi."
Ở đời Tấm chuộng 2 loại thức uống: Bò húc và Sting dâu!!!
Cứ thế mà lăng xăng đi lấy nước ngọt.
Chàng tính gọi 2 chai Sting, nhưng nghĩ tới bệnh tình thằng vua thì lại thôi. Gọi lấy một hộp sữa Milo với một chai Sting.
Ngẫm lại thì chả có thằng nào lại thoải mái khi đứa bạn được uống Sting mà mình phải chịu cảnh uống sữa. Sẽ rất tủi thân đó, vớ vẩn thằng vua lại đi tìm đường tự sát.
Vậy là chàng trở vẻ chỗ ngồi với 2 hộp sữa.
"Sao ngươi không uống Sting?"
"Toàn phẩm màu, này."
Nhà vua nhận lấy hộp sữa Milo, lại nhìn sang Tấm cứ chút một đẩy hộp Milo của chàng về phía mình.
Không thích nhưng vẫn mua về làm gì không viết.
"À đúng rồi, đây là ở đâu??"
"Làng Long Bee xã Link Cak."
Đệ nhất mỹ nam Tấm cute rạng ngời ánh ban mai hoàng hôn chiều tà nắng oi ả mưa lất phất cành quất trên cao bao la rộng mở bầu trời lớn: Làng Long Bee xã Link Cak.
Chàng nghĩ nghĩ lại nói tiếp: Đừng để ai biết nữa nhá, 2 hôm nữa có đón thì đến đón tao, nếu đến sớm thì tao sẽ chết đấy.
Vì nếu như thằng vua mà chết, chả phải chàng sẽ là nghi can số 1 kiêm luôn hung thủ gϊếŧ người sao??
Thanh xuân của chàng không phải dùng để cống hiến cho nhà tù!!
Chưa kể thằng vua vẫn là con cháu hoàng thất, lỡ bị hiểu lầm gϊếŧ hắn thì chàng rất dễ bị bay đầu đấy!
Lũ bằng hữu kia nhếch miệng, buồn thay thằng Tấm được khen thông minh sắc xảo hơn người để rồi bị rơi vào bẫy dễ dàng đến thế.
Nhưng dẫu sao thì 2 hôm nữa mới đến hạn chót nộp người, nể tìn bè bạn cứ từ từ cho thằng Tấm sống an ổn 2 ngày cũng không sao.
Chơi thêm được vài trận, nhà vua phải lôi cổ Tấm về vì chàng quá lì lợm.
Mối tình của chàng với game chính là mối tình của con nghiện và thuốc phiện.
Thiếu nhau không chết nhưng lại nhớ nhung nhau đến khó chịu, phải đến với nhau mới thoải mái, thỏa mãn tâm hồn, thể xác.
Nằm oặt trên vai thằng vua, miệng tấm lẩm bẩm gọi tên LOL em yêu.
Tiếng ri rỉ của chàng khiến nhà vua ngứa cả tai, bực mình hỏi.
"Ngày trẫ... ta mất với ngày LOL sập, ngày nào ngươi buồn hơn?"
Tấm quyết đoán trả lời.
"Tất nhiên là ngày LOL sập rồi."
Nhà vua dù biết trước kết quả nhưng vẫn không giấu hết thất vọng.
"Vì ngươi sẽ sống thêm 100 năm nữa, còn LOL cùng lắm trụ được 10 năm nữa thôi."
Nói xong Tấm lại bắt đầu rêи ɾỉ rêи ɾỉ ca thán thời gian chơi game ít quá.
"Mai ta đưa ngươi đi hội chợ có chịu không?"
Hồi bé bố ghẻ với con Cám đi hội chợ suốt, toàn biện đủ lí do để không cho chàng đi. Mà mỗi lần trốn khỏi nhà đã tự nhủ sẽ đi xem hội chợ nó ra làm sao thì chàng lại mù đường.
Mù đường một cách vi diệu để rồi lạc đến quán net.
Quả đúng là ý trời đã định. Có câu "Nhất kiến chung tình", chàng vừa gặp đã yêu quán net và LOL mất rồi.
Nhớ lắm chơi thâu đêm ứ có tiền trả bị gọi điện về nhà. Bố ghẻ đến tiếc đứt ruột nộp tiền để chuộc Tấm về....
Chờ, chờ, chờ!!!
Lần đầu tiên chơi net đã bị bắt ở lại vì không có tiền trả ấy, hình như không phải bố ghẻ chuộc chàng ra đâu.
Ăn xong cơm trưa, Tấm ngủ lăn ra đến 5 giờ chiều mới chịu dậy.
Nhà vua cũng nể Tấm ra mặt về khoản ngủ.
Tấm bảo bình thường ít ngủ trưa, một khi ngủ trưa là thâu sang chiều.
Chàng thấy thằng vua đang cưa gỗ, tò mò đến gần xem.
"Ngươi định đóng quan tài đó à?"
Tư duy của Tấm khó giải hơn bất cứ bài toán nào, khó phân tích hơn bất cứ bài văn nào.
Lúc thì tiếp sức mạnh mong nhà vua sống lâu, lúc thì trù ẻo.
"Ta đóng thuyền."
Vỗ vỗ đầu nhà vua, Tấm bảo.
"Thuyền này ra cái biển kia á, sóng thần nó tấp cho lật sấp mặt."
"Chèo thuyền này ở hồ mà."
Thấy thú vị, Tấm hí hửng ngồi xuống. Buồn tay đào cái hố cát, vơ lấy cục gỗ nhỏ nhét vào vừa khít rồi lấp cát ẩm lên. Cứ thế xây cái lâu đài.
Cái lâu đài chàng xây lên đẹp lắm(trong mắt chàng), thế như chỉ cần một chút nước biển tạt vào cũng đủ làm nó tan chảy.
Tấm nói.
"Nếu ngươi yêu thích Tấm vì sắc đẹp ấy, sai lầm. Cái gì đẹp sẽ sớm tàn thôi."
Nhà vua không trả lời, tiếp tục cưa gỗ.
Hoàng hôn lại buông xuống rồi nhanh chóng biến mất.
Ăn tối xong, Tấm đang tính lăn đùng ra ngủ thì bị thằng vua vác ra khỏi lều.
Ngáp ngắn ngáp dài, chàng giục thằng vua tâm sự nhanh lên.
"Năm ta 10 tuổi, Ta khi đó trốn khỏi hoàng cung, cùng em trai cải trang dân thường du ngoạn khắp đất nước."
"Tiếp."
"Lần đầu tiên ta gặp Tấm không phải ở hồ nước vào đêm hội nọ."
Thế thì chắc là lần chàng bắt nạt em trai nó rồi.
"Tiếp."
"Ta gặp Tấm lần đầu ở chính quán net hồi sáng ấy."
Có cái gì đó khiến chàng giật mình, tỉnh hết cả óc.
"Khi đó Tấm không có tiền trả cho chủ quán net. Khóc lóc thảm thương còn bắt quàng ta là anh trai ruột thịt thất lạc 10 năm trời. Cuối cùng ta vẫn trả nợ thay Tấm."
Thấy gương mặt mới ngái ngủ kia bỗng trở nên cực kì nghiêm túc, nhà vua nói tiếp.
"Tấm cảm ơn rồi cho ta địa chỉ nhà. Ta tưởng Tấm sẽ bảo ta đến để Tấm báo ơn, ai ngờ chỉ muốn bắt ta đưa Tấm về theo địa chỉ đó."
Nhưng mà lần đầu gặp gỡ, thằng vua vẫn hỏi danh tính chàng, vẫn tiếp xúc với chàng như lần đầu gặp mà??
"Không lâu sau đó ta cùng em trai lại trốn hoàng cung đi chơi. Nơi đầu tiên ta dắt nó đi là nhà Tấm. Gần đến nơi thì thấy Tấm từ xa, em ta bám Tấm về tận nhà Tấm. Ta đi theo để rồi Tấm coi ta như người xa lạ. Rồi vài năm sau đó mới đến lần thứ 3 ở hồ nước, ta muốn thử Tấm xem có nhớ ta không, kết quả lại không nhớ chút nào lại còn xa cách kiêng dè."
Ngồi bên cạnh nhà vua, Tấm im thin thít. Chàng mang máng nhớ ra lúc về nhà sau lần đi net đầu đời, bố ghẻ vác chổi quất chàng đau thấy má. Chàng tức tối chạy đi, kết quả trượt cái vỏ chuối do con Cám vứt bừa mà đập đầu mất trí nhớ tiếp.
Không thể tin được quá khứ khi được đào lên lại bất ngờ đến thế.
"Ta yêu Tấm vì cái tính láu cá tỏ vẻ thông minh nhưng thực chất lại ngố. Còn Tấm đẹp hay không, không quan trọng."
Thật ra nhà vua mới nói được nửa câu trên thì Tấm lại lăn ra ngủ mất rồi.
Tấm dựa vai nhà vua nên nhà vua chỉ cần xoay người chút là Tấm tự động ngả vào lòng ngài.
Đặt lên tóc Tấm cái hôn, nhà vua lại bế Tấm trở về lều.
Không kiêng dè mà ôm Tấm ngủ.
Tấm rúc sâu vào lòng vua.
_______________ __________________________