Chương 52: Quái vật



"Giang Quân, sao mày dám đẩy mẹ tao!"

Giang Sơn Phong và Giang Sơn Thủy tức giận, ôm lấy gã này như chuẩn bị đánh nhau.

Giang Quân cảm thấy mình thật vô tội, rõ ràng là bà già này ăn vạ tự mình ngã xuống đất?

"Tôi không đẩy!"

“Mày còn dám nói mẹ tao ăn vạ tự ngã hả?”

Giang Sơn Thủy nói:

“Mày đàn ông đàn ang như thế nào xen vào chuyện đàn bà như vậy! Bây giờ lại đẩy mẹ tao ngã không chịu nhận, chuyện này không xong đâu!”

"Làm như ta sợ các ngươi vậy!"

Dư Ái Hoa nhìn thấy người đàn ông của mình tới liền cảm thấy tự tin, cô lại tay chống eo mình bắt đầu chửi bới.

Giang Thượng Nguyệt sao có thể để bà ta tiếp tục kí©h thí©ɧ mẹ mình.

Cô ta chạy nhanh tới trước mặt bà ta, vả cô ta hai cái bạt tai, Dư Ái Hoa ngã lăn xuống đất, mặt đỏ bừng, sưng tấy, tóc rối bù, trông thật nhếch nhác thảm hại.

Bà ta kinh ngạc nhìn Giang Thượng Nguyệt, hai cái bạt tai làm cho bà ta thực choáng váng.

Trong mắt Giang Thương Nguyệt hiện lên một tia lạnh lẽo, cô nhìn Ngự Ái Hoa như đang nhìn người đã chết.

"Ngọa tào!" Giang Quân điên tiết chửi rủa khi nhìn thấy mẹ vợ mình bị đánh thậm tệ, đây là người phụ nữ mà anh đã bỏ ra năm mươi nhân đồng để cưới, hắn ta còn không có nỡ đánh đâu!

Hắn nổi giận đùng đùng, thở hổn hển, làm bộ phải đánh Giang Thượng Nguyệt, hiện tại đây không còn là cuộc chiến của phụ nữ nữa, dù sao cũng có sự tham gia của những người đàn ông.

Giang Sơn Phong và Giang Sơn Thủy cũng là hai người nóng nảy, đầu tiên nhục mạ chị dâu, sau đó đẩy mẹ mình xuống đất, hiện tại muốn đánh cháu gái, ngay cả nam nhân cũng không nhịn được!

Nhưng bọn họ còn chưa kịp xông lên ra tay, Giang Thượng Nguyệt đã lao tới trước mặt Giang Quân, dùng nắm đấm nhỏ đấm vào bụng dưới hắn ta.

Giang Quân thậm chí còn không để ý đến một cô gái như Giang Thượng Nguyệt, nhìn thấy nắm đấm nhỏ của Giang Thượng Nguyệt, hắn ta thậm chí không buồn né tránh, hắn ta mỉm cười và nói:

"Dê con không sợ cọp, mau về nhà ti sữa mẹ..."

Tiếng chạm vang lên, nắm đấm mạnh mẽ của của cô gái nhỏ đánh vào bụng hắn ta! Sự thật là Giang Thượng Nguyệt còn không dám dùng quá nhiều sức, giống như gã Thủy Sinh trước đây, cô chỉ sử dụng 10% sức mạnh.

Nhưng chỉ bằng sức mạnh này, Giang Quân cho dù dùng 100 % sức mạnh thân thể cũng không chịu nổi.

Ăn một quyền của Giang Thương Nguyệt, hắn ta hai chân quỳ rạp xuống đất, chỉ biết ôm bụng kêu lên:

"Ai ôi!"

Khuôn mặt hắn tái nhợt vì đau đớn, mồ hôi đầm đìa và thậm chí không thể nói được.

Mọi người nhìn về phía Giang Quan, người đang quỳ trên mặt đất và đổ mồ hôi trong khi che giấu cơn đau bụng, rồi nhìn Giang Thượng Nguyệt, người đang có vẻ mặt thờ ơ, họ có chút muốn tua lại thời gian một chut.

Làm sao một chuyện xảy ra chỉ trong vài giây lại có vẻ không thực đến vậy?

Giang Quân, người luôn nổi tiếng với sức mạnh vũ phu, đã bị một cô bé đấm và ngã khuỵu xuống?

Mọi người có mặt đều bị sốc, không biết ai trong đám đông đã nói:

“Lần trước tôi nhìn thấy cô bé này dùng đá dọa Mẹ thằng bé Nhị Ngưu! Khí lực còn rất mạnh! Đá đập thẳng vào tường thành một cái lỗ!"

"Đúng vậy, ta cũng nhìn thấy. Làm sao mà cô gái nhà họ Giang lại trở nên mạnh mẽ như vậy? Cô gái nhỏ như vậy thậm chí còn có thể đánh bại được người như Giang Quân!"

Giang Thượng Nguyệt ngước mắt lên, lạnh lùng nhìn đám người đang xem náo nhiệt xung quanh, cô nói với giọng trầm nhưng đầy uy lực:

“Nếu có ai dám dây dưa với mẹ tôi và nhai lưỡi sau lưng bà, tôi sẽ cắt lưỡi người đó cho chó ăn!”

Mọi người run rẩy một hồi, nếu bình thường thì chắc chắn sẽ không sợ sự uy hϊếp của một cô bé, nhưng ví dụ ở ngay trước mặt họ, sự tàn nhẫn của Giang Thượng Nguyệt không phải là chuyện đùa.

Dư Ái Hoa sợ hãi cuối cùng cũng tỉnh táo lại, rêи ɾỉ nhào vào người Giang Quân, khóc lớn: "Cha hắn, Cha hắn có sao không?"

Giang Quân phải tốn rất nhiều công sức mới nói được là không sao, hôm nay hắn xấu hổ muốn tìm cái lỗ mà chui, hắn bị một cô gái nhỏ đánh không còn sức phản kháng.

Con nhỏ này là quái vật sao? Tại sao nó lại mạnh đến như vậy?

Dư Ái Hoa đỡ Giang Quân đứng dậy, chỉ vào Giang Thượng Nguyệt mắng:

“Đồ khốn, sao mày dám đánh người đàn ông của tao, mày là con quái vật, người bình thường sao có sức lực mạnh như mày chứ!”

Chẳng trách mày vừa sinh ra cha mày xui xẻo mà chết. Tao chắc chắn cha mày chết vì sinh ra thứ quái vật như mày! Thứ quái vật gϊếŧ cha, nhanh cút ra khỏi Giang gia thôn!”