Chương 28

" Phải " Nhiên Nhiên đứng bên cạnh Đường Tuấn, nụ cười tươi thấy rõ, Vân Hi còn đang không hiểu chuyện gì Đường Tuấn đã tiếp lời " Con mắt của anh trai em quả thật lợi hại " cái mà Đường Tuấn lần đầu thấy ở cậu đó là một con người nhỏ nhắn, dễ thương, có một nét đẹp tinh khiết, trong sáng, như chưa từng được vấy bẩn, mà hình như còn ngon mắt với đám đàn ông nữa. Vân Hi bị người lạ xăm soi trên người liền cảm thấy có chút không thoải mái, cậu nép người vào phía sau Khải Trạch, mắt vẫn hướng đến người đàn ông đứng cạnh Nhiên Nhiên kia. Khải Trạch nhìn dáng vẻ của người nhỏ, thấy dễ thương nhưng cũng thấy khó chịu khi có người làm Vân Hi không thoải mái " Cậu nhanh chóng cất ngay ánh mắt đấy cho tôi "

" Được được, không nhìn nữa, mau đi thôi " Cả bốn người sau đó lên máy bay để di chuyển đến nơi địa điểm du lịch, suốt chặn đường bay, anh luôn nắm tay cậu, lúc đầu cậu còn từ chối vì tay cậu rất hay bị đổ mồ hôi, sợ sẽ gây khó chịu cho anh nhưng Khải Trạch vẫn luôn muốn nắm lấy bàn tay nhỏ

11h sáng, máy bay hạ cánh an toàn, bốn người nhận phòng sau đó ai ở đâu trở về đó, ngủ một giấc để phục hồi sức khỏe sau chuyến bay dài. Nơi này là resort nổi trên biển, từng căn phòng đều nối đuôi nhau nổi trên mặt biển, nước ở đây rất trong xanh, nơi này cũng được trang trí rất đẹp, báo chí nói quả thật không sai, đây chính là thiên đường, Mỗi căn phòng đều mang vẻ sang trọng bậc nhất, Vân Hi và Nhiên Nhiên đều có chút choáng ngợp với phong cảnh nơi đây

Vân Hi từ nhà tắm đi ra, nghe tiếng mở cửa, cậu xoay người nhìn " Em có pha nước nóng cho anh ở trong, anh vào tắm đi " Khải Trạch cảm thấy cậu dường như đang buồn chuyện gì đó, nhưng lại không nói ra. Lúc ở bên cạnh anh, Vân Hi luôn nhẹ nhàng, hiền diệu lại làm anh có cảm giác như cậu rất mong manh, không có thực, có lúc anh cảm thấy nếu chỉ cần rời mắt một chút, Vân Hi sẽ có thể biến mất khỏi anh bất cứ lúc nào, Khải Trạch anh ngày càng yêu cậu nhiều hơn, điều có thể làm anh sợ hãi nhất bây giờ có lẽ là mất cậu. Nhìn người nhỏ đang mặc trên người áo choàng tắm, còn đang dùng khăn lau tóc bị ướt lại làm anh cảm thấy cậu càng nhỏ bé hơn. Khải Trạch tiến đến chỗ cậu liền ôm lấy " Vân Hi à ? "

" Hmm ? "

" Em đang buồn chuyện gì phải không ? " Vân Hi có chút bất ngờ với câu hỏi của anh, nhưng sau đó lại nhẹ nhàng trả lời " Hong có, chỉ là em hơi mệt một chút "

" Vậy em nghỉ ngơi đi, chiều tối anh dẫn em đi ăn " Vân Hi mỉm cười, gật đầu, sau đó nhanh chóng đẩy vào bên trong phòng tắm, sau đó đợi người lớn vào phòng tắm, cậu mới leo lên giường ngủ một chút sau chuyến đi dài mệt mỏi

..

Khải Trạch sau khi tắm rửa thay đồ, đi ra đã thấy người nhỏ mệt mỏi thϊếp đi trên giường, anh nhẹ nhàng đến gần cậu, xoa đầu cậu, khẽ đặt nụ hôn lên trán cậu, sau đó xoay người đến túi đồ lấy ra một chiếc hộp màu đen, bên trong chiếc hộp ấy là một chiếc nhẫn nhỏ, được thiết kế một cách nhã nhặn, nhỏ gọn, đơn giản nhưng tinh tế vô cùng, bên trên được đính một viên kim cương nhỏ, nhưng trị giá không hề đơn giản như bề ngoài viên kim cương ấy, anh lấy chiếc nhẫn đem đến mang vào ngón áp út của Vân Hi, vừa khít với ngón tay cậu, sau đó lại nắm tay cậu, đưa lên xem, miệng lại khẽ mỉm cười nhìn Vân Hi

Sau đó cùng cậu ở trên giường, tiến vào chăn, ôm lấy cậu, người nhỏ cảm nhận được hơi ấm của anh liền nhẹ nhàng xoay người chui rúc vào anh, nhịp thở vẫn đều đều, nhìn người nhỏ nằm trong lòng mình yên ổn ngủ, Khải Trạch lại cảm thấy yêu thương cậu nhiều hơn

Về Nhiên Nhiên và Đường Tuấn, hai người sau khi nhận phòng thì ai trở về phòng nấy, cả hai cũng đều mệt mỏi vì chuyến bay dài, vừa về đến phòng đã leo hẳn lên giường ngủ thẳng một giấc

.............

Lâm Minh hiện tại đã rơi vào thế kẹt, công ty đang nằm trên bờ vực phá sản, hợp đồng của Lâm Minh và Khải Trạch chỉ đề xuất một khoản tiền nhất định để đưa công ty thoát khỏi bờ vực ấy cũng đã tiêu tan, ông Lâm nhìn đứa con trai bất tài, vô dụng như thế lúc đầu cũng chán ghét, không muốn nhúng tay vào cứu giúp công ty của con trai, nhưng nhờ mẹ Lâm Minh năn nỉ, mong cầu ông giúp con ông mới suy nghĩ lại

Lâm Minh chướng mắt với cảnh cậu ân ân ái ái với Khải Trạch, thêm chuyện nghĩ mình bị Khải Trạch và Vân Hi làm cho công ty sụp đổ, Lâm Minh quyết ghi hận trong lòng. Lâm Minh sai người mua chuộc người làm trong nhà của Khải Trạch, nhưng kết quả lại biết được, người làm nhà Khải Trạch cứ ba tháng lại thay một lần, chỉ duy nhất vị quản gia chưa từng được thay đổi, Lâm Minh chuyển sang có suy nghĩ đến vị quản gia kia nhưng bất thành, vị quản gia vì được Khải Trạch cưu mang, ông vì thế luôn trung thành với anh, cuối cùng lại nâng tiến độ lên cao hơn, cho người theo dõi Vân Hi để đạt được mục đích, điểm yếu của Khải Trạch .. chính là Vân Hi

Về Lâm Hoa, cô hiện tại đau khổ, nhục nhã tột cùng và vô cùng thê thảm khi bị bắt ép bán thân mỗi đêm như thế, Lâm Hoa của bây giờ như trở thành một con người khác, cô mang hận thù, uất hận, tất cả những gì mình chịu đựng trong suốt một khoảng thời gian dài, Lâm Hoa mặc kệ mình bị vấy bẩn như thế nào nữa, bây giờ cô chỉ quan tâm đến việc tìm ra người đứng sau, người đã hại bản thân cô ra nông nỗi như bây giờ

Như Tuyết ở trong phòng nghe một cuộc gọi của một vị khách hàng quen thuộc, ông ta muốn ở với Lâm Hoa một đêm với giá cực kỳ cao và toàn quyền sử dụng con người đấy, Như Tuyết lập tức đồng ý, hiện tại ở chỗ Như Tuyết, Lâm Hoa dường như sắp trở thành người có nhiều người muốn ngủ nhất. Như Tuyết báo lại cho người quản lý gái điếm để chuẩn bị phòng đón khách quý đồng thời thông báo đến Lâm Hoa có lịch vào tối nay. Vị quản lý trước khi tới lịch hẹn của khách và Lâm Hoa, đã đến trước mặt cô " Vị khách đó muốn cô uống một chút rượu này, sau đó vào phòng đợi ông ấy " quản lý nói xong đưa đến trước mặt Lâm Hoa một ly rượu vị nho, Lâm Hoa không suy nghĩ nhiều lập tức uống ực một lần sau đó tiến vào phòng. Âm mưu của Lâm Hoa đó chính là kiếm một người nào đó địa vị tốt một chút đồng thời thu thập bằng chứng của người đứng sau hại bản thân mình

khoảng 15 phút sau, không hiểu sao toàn thân Lâm Hoa run rẩy liên hồi, mồ hôi ướt đẫm, vị khách từ cửa bước vào nhìn người phụ nữ nằm trên giường đang run rẩy, ông nhanh chóng thoát y cho bản thân sau đó cởi sạch đồ Lâm Hoa, Lâm Hoa biết mình đã bị chơi thuốc, lúc trước khi bị bắt đi tiếp khách, cô cũng không gọi là quá chống cự vì vậy không hề bị trải qua thuốc, nhưng lần này lại khác, Lâm Hoa thống khổ nắm chặt grap giường mặc người đàn ông ở phía trên đang chơi đùa thân thể cô. Cuộc hoan ái kéo dài đến tận 3h sáng, Lâm Hoa trực tiếp ngất hẳn trên giường

8h30 sáng Lâm Hoa từ từ mở mắt, thắt lưng sắp không thể cử động được nữa, tay chân như rã ra, bên dưới vẫn rất đau và vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong, bị người đàn ông chơi đến sắp không thể khép lại, Lâm Hoa xoay đầu nhìn, không thấy người đàn ông đâu, mất một lúc lâu mới có thể tiến vào phòng tắm, dội rửa bản thân, lấy hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ bên trong ra ngoài, sau đó tìm viên thuốc tránh thai trong túi uống vào

.............

5h chiều, Vân Hi cựa người tỉnh dậy, mở mắt thấy người trước mặt đang nhìn mình, cậu khẽ cười lại chui rúc đầu vào người anh, dang tay ôm anh " Đã đói chưa ? "

" Ừm, một chút " cậu gật đầu vẫn ôm anh

" Vậy em thay đồ đi, chúng ta cùng hai người họ đi ăn "

Vân hi đồng ý vào phòng tắm rửa mặt thay đồ, cậu mới chợt nhận ra trên tay mình có một chiếc nhẫn, nó không phải nhẫn cưới của Lâm Minh, lúc trước khi quyết định rời khỏi Lâm gia, cậu đã đặt chiếc nhẫn cưới ở lại nhà Lâm Minh rồi mới rời đi, Vân Hi thắc mắc, thay đồ xong liền chạy đến trước mặt Khải Trạch đưa bàn tay đến trước mặt anh, chỉ chỉ, ý muốn hỏi, " Là anh tặng em "

" Em thích chứ ? " Khải Trạch nắm tay cậu nói, Vân Hi mỉm cười nắm tay anh lại ngồi xuống bên cạnh " Tất nhiên rồi, đồ anh tặng tất nhiên là thích " Vân Hi chợt nhớ ra, hôm bị báo đưa tin về cậu và Tu Kiệt chính là sinh nhật anh, vậy mà cuối cùng cậu lại quên đi mất

Khải Trạch nhẹ hôn lên môi cậu sau đó rời đi vào phòng tắm