Chương 16

Khải Trạch vào phòng tắm được một lúc thì điện thoại cậu *ting một tiếng, là tin nhắn của Lâm Minh :

| Ngày mai cha mẹ về nước, nếu để ông bà biết chuyện tôi và cậu thì cậu không yên với tôi đâu |

Mặc dù chán ghét Lâm Minh nhưng cậu vẫn rất tôn trọng và biết ơn cha mẹ hắn, cậu quyết định sau giờ làm ngày mai sẽ lại trở về Lâm gia chuẩn bị bữa tối cho ông bà như lúc trước

Khải Trạch từ phòng tắm trở ra đã thấy cậu thừ người ra trên tay vẫn cầm điện thoại, anh còn đang lau tóc tiến đến ngồi bên cạnh cậu, lại đem chân cậu gác lên chân mình, đến khi anh đem chân cậu gác lên cậu mới nhận ra người bên cạnh " Vân Hi à, em làm gì mà thừ người ra vậy ? " Khải Trạch vừa định nghía vào điện thoại thì cậu lập tức giựt điện thoại lại để nó sang một bên " Em lau tóc giúp anh " lúc này cậu mới cảm nhận được mùi hương từ cơ thể anh, nó luôn thoang thoảng xung quanh cậu, hương thơm này của anh trước giờ vẫn chưa hề thay đổi, cậu lại cực kì thích nó

Cậu đứng dậy, đến trước mặt anh lấy chiếc khăn anh đang cầm, lau tóc giúp anh. Khải Trạch thuận tay ôm ngang hông cậu " Em đói không ? "

" Anh đói sao ? "

" ... "

" Hay anh xuống ăn trước "

" Không muốn "

" Em cảm thấy không đói "

Khải Trạch ngẩng đầu nhìn cậu, tay lại xoa xoa ở bụng cậu " Em khó chịu ở đâu sao ?? " Vân Hi dừng một chút, nhìn anh nói " Không có, chỉ là không thấy đói "

" Anh chỉ sợ em đói thôi "

" ... "

Tối đó, Khải Trạch ở bên cạnh cậu, ôm cậu ngủ, đặt cậu ở một vị trí thoải mái trong lòng mình, sau đó xoa lưng cho cậu ngủ thoải mái hơn, đợi cậu ngủ sâu mới từ từ nhắm mắt thϊếp đi

Anh không hiểu Vân Hi đang buồn chuyện gì ? Mặc dù không nói, nhưng nhìn đôi mắt cậu, anh có thể nhìn ra

Về Vân Hi, cậu thích được ngày nào cũng được anh ôm đi ngủ, có lẽ chỉ như vậy cậu mới cảm thấy an toàn, ấm áp và ngủ ngon hơn

..

Còn Nhiên Nhiên, suốt ngày hôm nay ngoài làm việc thì thời gian còn lại đều dùng điện thoại nhắn tin với Đường Tuấn, miệng cứ luôn cười không ngớt. Nhiên Nhiên và Đường Tuấn còn hẹn nhau cuối tuần đi xem phim nữa

................

Sáng hôm sau, Vân Hi khẽ động mi mắt, tỉnh dậy thấy người bên cạnh vẫn còn ngủ, lại thêm một đêm nữa cậu lại ngủ ngon giấc như vậy, cậu nhích nhẹ người ra khỏi anh, vừa lăn qua muốn trượt xuống giường đã bị người kia kéo ngược vào lòng " Dậy sớm thế làm gì ? "

" Em .. em đi làm " Vân Hi tròn xoe mắt nhìn anh, " Ngủ thêm một chút rồi hẳn đi "

" Em không buồn ngủ nữa .. Nhưng sao, anh cứ nằm đó ? Không đi làm sao ?? " Vân Hi đặt tay qua hong anh, ngước mắt nhìn anh, nói

" Hôm nay anh không đến công ty, buổi chiều có bữa tiệc với khá nhiều đối tác "

" Ừm, vậy em đi trước, anh ngủ thêm đi " nói rồi cậu từ từ ngồi dậy rời khỏi giường, vệ sinh cá nhân sau đó liền thay một bộ đồ, chuẩn bị đi làm

Khải Trạch kéo cậu vào lòng, ôm cậu " Em đi cùng anh được không ? .. Bữa tiệc có rất nhiều người, anh lại không thích chỗ đông người như vậy, thực nhàm chán " Vân Hi nghe xong liền bị đơ ra, cậu đang là vợ của Lâm Minh mà .. đi với anh chẳng khác nào công khai nɠɵạı ŧìиɧ ?? Mặt mũi cha mẹ sẽ bị cậu phá nát rồi " Không được không được, em không muốn đến đó, em không thích chỗ đông người như vậy "

" Được rồi, chỉ là hỏi ý kiến em thôi .. Mau đi làm đi " anh buông cậu ra, còn không quên nhẹ nhàng hôn lên môi cậu coi như tạm biệt

...................

Cậu vào đến công ty, mọi việc vẫn như thường lệ không có gì thay đổi, chỉ là hôm nay Nhiên Nhiên cứ mơ màng đi đâu, không tập trung, đến cậu đứng trước mặt cũng không biết " Nhiên Nhiên à ? Nhiên Nhiên ? "

" Hả hả ? A Vân Hi đi làm rồi này, thực nhớ cậu " Nhiên Nhiên nói xong liền đứng lên ôm lấy cậu một cái, " Nè hôm nay cậu làm sao vậy ? Như đang yêu đương ấy "

" Làm .. làm gì có .. tớ đi làm việc đây, không chơi với cậu nữa "

Vân Hi trở về chỗ ngồi của mình, thấy chỗ bên cạnh - là Gia Linh đã không còn gì trên bàn, chuyển đi ? Cậu với gọi hỏi Nhiên Nhiên thì được biết Gia Linh đã nghỉ việc rồi, nhưng đang yên đang lành tự nhiên lại nghỉ việc ? Nhà có việc gì sao ? hỏi tại sao thì Nhiên Nhiên cũng không biết

Gia Linh ngày trước cũng giúp đỡ cậu không ít, cũng coi như là thân thiết, chỉ là gần đây xảy ra chút vấn đề liền không nói chuyện với cậu nữa

Với Nhiên Nhiên thì sao có thể không biết, tất nhiên là tại cái miệng hại cái thân cô ta rồi, dám nói xấu người của anh hai còn nói trước mặt, bị đuổi thì có hơi nhẹ rồi, cả cái cô gái hôm trước giở trò đổ thừa cho cậu cũng đã tiễn vong

..

Một ngày lại trôi qua, 4h30 Vân Hi hoàn thành xong nhiệm vụ trong ngày đã nhanh chóng tạm biệt Nhiên Nhiên rồi rời khỏi công ty, Nhiên Nhiên thấy Vân Hi gấp gáp như vậy còn tưởng cậu có hẹn với anh trai mình còn mừng thầm trong lòng, ai biết được cậu rời khỏi công ty liền trở về Lâm gia

Về đến Lâm gia cậu nhanh chóng bắt tay vào làm đồ ăn tối, Lâm Hoa ở trên phòng đi xuống thấy cậu đang nấu ăn liền cảm thấy đáng ghét, cô em gái Lâm Minh chưa bao giờ đặt cậu vào mắt, luôn rất ghét cậu " Ô anh dâu về rồi này .. chơi đã rồi mới về sao ? " không phải cậu không nghe, chỉ là không muốn quan tâm, vẫn tiếp tục làm chuyện trước mắt

Lâm Hoa bắt nước sôi nấu một tô mì, thấy vậy Vân Hi liền lên tiếng " Lâm Hoa, ăn mì rất nóng, hay em đợi một tí anh nấu sắp xong rồi "

" Không cần, tôi ăn gì là chuyện của tôi, liên quan gì đến anh ? " Vân Hi không muốn cãi nhau, liền mặc kệ Lâm Hoa muốn làm gì. Nước sôi, Lâm Hoa đem đổ vào bát mì, trong nồi vẫn còn một ít nước, nhìn sang Vân Hi thấy cậu vẫn đang cắt thịt, Lâm Hoa liền nảy sinh ý xấu, cô ngay lập tức đem một ít nước còn trong nồi nhắm đến tay Vân Hi mà tạt vào, cậu vì quá nóng liền nhíu mày la lên một tiếng " A " ngay lập tức cậu tiến đến vòi nước đưa tay mình ngâm trong nước, nhưng sau đó vết bỏng vẫn sưng đỏ đến rợp cả đi " A xin lỗi anh dâu, em không cố ý, anh đừng giận em nhé " nói xong còn nở một nụ cười khinh bỉ đối với cậu, xong liền đem tô mì lên phòng ăn

Cậu im lặng, rưng rưng nước mắt ôm lấy bàn tay của mình, đôi mày vẫn nhíu lại, cậu không nói, mặc dù đau nhưng phải làm cho xong đồ ăn đã

Vừa làm xong, đang dọn chúng lên bàn thì cha mẹ về đến " Cha mẹ, con chuẩn bị đồ ăn xong rồi ạ, hai người ăn trước, con lúc chìu có ăn cùng bạn nên vẫn chưa đói "

" Có phải con khó chịu gì trong người không ? Sao sắc mặt con có vẻ không tốt vậy ? " mẹ chồng thấy cậu mồ hôi ướt đẫm, khuôn mặt bắt đầu trở nên tái nhợt liền lo lắng hỏi han, " Dạ con không sao, chắc tại hôm nay trời nóng quá thôi ạ " Vân Hi cố gặng ra nụ cười trước mắt cha mẹ chồng, " Thôi con lên nghỉ ngơi đi, những việc còn lại mẹ lo được rồi "

" Dạ cảm ơn mẹ " nói rồi Vân Hi lên phòng, tắm rửa thay đồ xong liền xử lý qua vết thương và băng bó chúng lại, vết thương vẫn cứ đau và hiện tại còn nhứt nữa, nó lại làm cậu rưng rưng, nhưng cậu còn đang chờ Lâm Minh trở về để muốn nói đến chuyện ly hôn, nhất định không được khóc

...................

Khải Trạch sau khi dự tiệc với đối tác về còn tưởng Vân Hi sẽ trở về nhà, đang đợi mình liền nhanh chóng đến rồi cũng nhanh chóng về để gặp người trong lòng, nhưng về đến nhà, không thấy bóng dáng người kia đâu, trong lòng liền có chút buồn, muốn gặp người kia, anh rút điện thoại từ trong túi nhắn tin cho cậu | Em đang ở nhà Nhiên Nhiên sao ? | vài phút sau điện thoại anh *ting một tiếng, là tin nhắn của cậu | Phải, em đang ở cạnh Nhiên Nhiên |

| Anh nhớ em |

| Anh đừng nhõng nhẽo mà |

| Nếu anh nhõng nhẽo có phải em sẽ lại về bên anh không ? |

| ... |

Thấy người kia vẫn chưa phản hồi, nghĩ rằng đang bận chuyện gì, anh đặt điện thoại xuống vào phòng tắm rửa

..

" Lâm Minh, chúng ta ly hôn đi "