Theo hướng dẫn của sách cổ, nếu muốn học cách kiểm soát cảm giác linh thức của mình, trước tiên phải để cho cơ thể và linh thức của mình trống rỗng. Làm trống cơ thể, chính là đoạn tuyệt ngũ cốc—Là như nhân gian thường nhắc tới Tích Cốc tu luyện pháp: Chỉ uống gió lộ, không ăn ngũ cốc. Dần dà, thân thể tự nhiên trống không nhẹ nhàng, khác hẳn với phàm nhân.
Phượng Vô Tà được coi là một người ham mê ăn uống, kiểu tu luyện này còn bị tra tấn hơn là đốn củi và gánh nước!
Nha Sát chỉ điểm cho nàng:
"Vô Tà, trong cơ thể mỗi người đều ẩn chứa linh mạch, nhưng người bình thường thì không thể đả thông. Ngươi cố gắng tụ chân khí linh thức, lần theo sự di chuyển dọc các huyệt đạo, miễn là ngươi đả thông được linh mạch đầu tiên là có thể trở thành sơ cấp dược sĩ, có thể khống chế thiên hỏa để luyện chế đan dược. Về sau ngươi đả thông linh mạch càng nhiều , linh lực của ngươi càng lớn, công lực luyện dược sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Phượng Vô Tà hiểu ra, nàng nhắm mắt lại lẳng lặng cảm thụ.
Đây là lần thứ nhất thử vận nội khí, phải mất nửa giờ để hoàn thành chu kỳ!Tiếp đó, nàng đem khí nghịch hành vận chuyển, lặp đi lặp lại nhiều vòng tuần hoàn, cho đến đả thông linh mạch thứ nhất mới thôi!
Chỉ còn 15 ngày nữa thôi, hy vọng mong manh ... Như thế nào mới tốt đây ?Phượng Vô Tà không khỏi cảm thấy lo lắng ...
Trong không gian, Nha Sát nhận thấy tâm tư Phượng Vô Tà, lên tiếng nhắc nhở
“Vô Tà, tu vi chưa đủ thì dùng đan dược bồi bổ đi”
Phượng Vô Tà nghe lời này, khai thông ý thức giao tiếp vói Nha Sát :
“Đan dược? Ý ngươi là, trước tiên có thể dùng Bổ Linh Đan cùng Dưỡng Hồn đan mà Đế Thiên Tà cho ta để tu luyện nâng cao linh thức cùng hồn lực?
"Đúng vậy, hiện tại ngươi đang bị phong ấn, là giai đoạn đầu tu luyện. Nhờ sức mạnh của đan dược giúp đỡ, ngươi có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Những viên đan dược mà Đế Thiên Tà đưa cho ngươi không phải hạng thường, đối với ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn, vô luận uống bao nhiêu viên, đều có lợi mà vô hại ”.
"Được, ta sẽ thử!"
Phượng Vô Tà lấy Bổ Linh đan và Dưỡng Hồn đan, mỗi loại nuốt năm viên, tiếp tục thử vận linh lực.
Lần này, nàng chỉ dùng không đến thời gian nửa nén hương liền hoàn thành chu kỳ, mà toàn thân đều tràn đầy lực lượng đột nhiên tăng mạnh!
Trong vài ngày tới, Phượng Vô Tà đã lên một kế hoạch nghiêm ngặt cho bản thân. Nghe có vẻ nhàm chán, nhưng hoàn thành được thì sẽ viên mãn.
Năm ngày sau, Phượng Vô Tà trong nửa nén hương đã có thể hoàn thành chu kỳ ba lần vận công. Trong suốt cả ngày, nàng liên tục sử dụng linh lực của mình để tìm kiếm sự đột phá.
Đến ngày thứ 10 ——
Nàng đem linh lực vận chuyển tới một nửa, đột nhiên cảm thấy dường như có lực lượng nào đó đang kéo linh lực của mình...... Nàng cố gắng dùng ý niệm của mình để ngăn cản linh lực trên dưới tán loạn, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu khắp người ...
Phượng Vô Tà điều chỉnh hô hấp, trầm tĩnh lại, dứt khoát đem toàn thân huyệt vị mở ra,cho phép lực lượng này di chuyển quanh các huyệt đạo của nàng một cách tùy ý …
Đột nhiên!Cánh tay nàng nóng lên!
Giống như liệt hỏa đốt tâm, toàn thân nàng bỗng nhiên đau đớn dữ dội!
Trên cánh tay nàng xuất hiện một vân đỏ, linh mạch đó giống như một con rắn đỏ mảnh mai và mê hoặc, đang uốn lượn!
Lực lượng kỳ lạ đó thực sự dừng lại trên cánh tay trái của nàng!
Sau khi Phượng vô Tà chịu đựng cơn đau dữ dội, nàng lại nhìn cánh tay của mình. Thật kỳ lạ—Mạch máu đỏ chói vừa nãy lại biến mất … Da trên cánh tay của nàng đã hồi phục như cũ, vết roi và những vết sẹo xấu xí đã biến mất!
Hả? Vừa rồi là gì? Có phải linh mạch đả thông?
Phượng Vô Tà vừa mong đợi vừa nghi hoặc, thử cố gắng vận linh lực lại lần nữa. Quả nhiên vừa bắt đầu huy động linh lực trong cơ thể, mạch đỏ trên cánh tay lại xuất hiện! Nhưng lần này, Phượng Vô Tà không còn cảm giác cái nóng như thiêu như đốt, mà là hơi ấm khiến toàn thân thoải mái. Nàng chỉ cảm thấy hơi ấm đang từ từ chảy theo đường vân trên cánh tay, cuối cùng chui vào lòng bàn tay!
Phượng Vô Tà dang rộng lòng bàn tay của mình——